Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 228
A.. cô ấy tin Tiền Hiểu Ngải sẽ sớm tỏ tình với Tống Hạnh Hoa.
Một người là thiên kim nhà tổng biên tập tòa soạn báo, một người là Mai Tử Cầm cha mẹ đều đã ly dị tái hôn không ai quản, cô ấy thật sự rất muốn nhìn xem sự lựa chọn của Tống Hạnh Hoa.
"Tiểu Ngọc, cô có cảm thấy tôi rất xấu không?"
Tạ Tiểu Ngọc điểm nhẹ vào đầu cô ấy, bảo cô ấy đừng tốt bụng không đúng chỗ: "Nương tay với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình, cô cũng đừng sợ Hứa Xương nghĩ xấu, anh ấy nhất định sẽ khen cô làm rất đẹp."
Bữa tiệc đính hôn của Dư Thư Phương được tổ chức rất vui vẻ náo nhiệt, đôi bên gia đình đều vui vẻ, người thân bạn bè cũng khen đây là nhân duyên tốt, lãnh đạo của Hứa Xương lại khen ngợi năng lực làm việc của Hứa Xương đích.
Chị họ của Cung Lam là đồng nghiệp làm cùng xưởng với Hứa Xương, người đó đến uống rượu mừng, trở về kể lại cho Cung Lam nghe, nói bữa tiệc đính hôn náo nhiệt thế này, không biết hôn lễ sẽ làm to đến mức nào. Lời trong lời ngoài đều là hâm mộ: "Nghe nói trong bữa tiệc đính hôn này, nhà gái bỏ toàn bộ rượu thuốc lá và kẹo, Hứa Xương làm rể nhà người ta may mắn thật đấy, bên nhà gái chỉ có một trai một gái, sau này lấy con gái nhà người ta, chẳng phải người ta sẽ thương như con ruột hay sao."
Cung Lam thầm ghen ty muốn chết đi được, đáng lẽ con trai bà ta mới là con rể của xưởng trưởng nhà máy cơ khí.
Bà ta chỉ có thể bới lông tìm vết từ ngoại hình của Dư Thư Phương: "Nhà gái béo ú như con heo mà sao nhà họ Hứa vui vẻ thế, hay là do tham đồ của nhà gái nên mới vậy."
Chị họ của Cung Lam không thể nghe nổi nữa, bởi vì kể từ khi sinh con, vóc người của bà ta cũng bị phì ra.
Bà ta không vui nói: "Mập thì làm sao, người ta có ăn cơm nhà cô đâu, cô bận tâm cái gì."
Nói xong cũng quay đầu rời đi thẳng, làm Cung Lam tức muốn chết đi được.
Sau khi định xong ngày cưới, Hứa Xương ủng hộ đối tượng đi học nâng cao, Dư Thư Phương dành được cơ hội đi lên Bắc Kinh học lần này, hai tháng sau trở về.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cô ấy cũng đã bàn bạc xong với Tạ Tiểu Ngọc, chờ cô ấy rời khỏi Bình thành đi Bắc Kinh, Mai Tử Cầm sẽ không còn cơ hội bỏ đồ vào trong nước của cô ấy nữa.
Dư Thư Phương quyết định mang theo toa thuốc giúp giảm câm mà Tạ Tiểu Ngọc kê cho mình, thề sẽ ăn uống điều độ và tập thể dục chăm chỉ trong khoảng thời gian đi học này, lấy lại vóc dáng như hai năm trước trong vòng hai tháng này.
Vừa nghĩ tới vẻ kinh ngạc của Hứa Xương lúc ra øa tàu đón mình, Dư Thư Phương lại không kiềm được vui vẻ.
Tiểu Ngọc nói, con người trở nên xinh đẹp là vì mình, cô ấy thấy câu này rất đúng, nhưng nếu có thể nhìn thấy người mình thích xấu hổ đỏ mặt, cô ấy cũng vui vẻ....
Mai Tử Cầm không hiểu tại sao Dư Thư Phương lại nhận được suất đi Bắc Kinh học tập này, suất đi học này là của Tiền Hiểu Ngải cơ mà, cô ta và Dư Thư Phương vẫn luôn không hợp nhau, tại sao cô ta lại nhường cho Dư Thư Phương?
Cô ta đi tìm Tiền Hiểu Ngải hỏi: "Hiểu Ngải, cô vẫn luôn mong được đi học cơ mà, sao lại nhường cơ hội tốt này cho Dư Thư Phương?"
Đương nhiên là bởi vì Dư Thư Phương đã đính hôn, lại còn cổ vũ cô ta tỏ tình với Tống Hạnh Hoa, nếu muon tỏ tình, sao cô ta có thể rời đi hai tháng ở thời điểm quan trọng này.
Tiên Hiểu Ngải ngượng ngùng chia sẻ chuyện vui với bạn tốt: "Tôi đã thổ lộ với chủ biên Tống rồi, nói tôi đã thích anh ấy từ rất lâu, bây giờ Thư Phương đã tìm được người mình thích cũng đã đính hôn, tôi mới dám bày tỏ với anh ấy."
Mai Tử Cầm cảm thấy choáng váng một lúc, cô ta phải mất hai năm mới có thể khiến Tống Hạnh Hoa dần chán ghét Dư Thư Phương, khiến hai người bọn họ hủy bỏ hôn ước, khiến Tống Hạnh Hoa thương tiếc và thưởng thức cô ta.
Cô ta vẫn luôn chờ Tống Hạnh Hoa chủ động tỏ tình với mình, nhưng không ngờ Tiền Hiểu Ngải lại giành trước.
Đều tại cô ta quá ngu xuẩn, dồn hết tất cả sự chú ý lên trên người Dư Thư Phương, lại không phát hiện ra Tiền Hiểu Ngải đã lén thích Tống Hạnh Hoa.
Cô ta biết Tiền Hiểu Ngải nhằm vào Dư Thư Phương, cũng không phải là vì cô ta lôi kéo được vị đại tiểu thư này về phe mình, mà vì vị đại tiểu thư này cũng giống như cô ta, đã sớm ghen tị với Dư Thư Phương vì cô ấy có được vị hôn phu xuất sắc.
Tiên Hiểu Ngải thấy Mai Tử Cầm đột nhiên tái nhợt mặt đi, người còn lảo đảo muốn ngã, vội vàng đỡ lấy cô ta, quan tâm nói: "Cô sao vậy Tử Cầm, cô gầy quá đấy, phải ăn nhiều vào."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận