Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi
Chương 142
Bác gái Kim lập tức động lòng, đồng ý đề nghị của Tạ Tiểu Ngọc.
"Cô viết giấy cho tôi, nếu không tôi không tin."
Thẩm Vân Trân cũng là người quyết đoán, lập tức viết giấy cho Kim đại nương, dù sao nếu không lật đổ được thím Hai, không lột được da mặt bà ta ra, đừng nói là công việc, ngay cả nhà ở trong xưởng thực phẩm cô ấy cũng không ở nổi.
Tạ Tiểu Ngọc nhắc nhở bà ấy: "Bác gái Kim, nếu đã nói rồi, bác cũng không thể lật lọng, thôn Tiểu Phượng đều biết tận gốc rễ, đừng để mấy đứa con trai con dâu của bác không ngóc nổi đầu trong thôn."
Bác gái Kim trợn trắng mắt liếc cô một cái: "Số muối bà đây ăn còn nhiều hơn đường cô đi, cô đứng cạnh chờ xem, lúc quay về lại viết thêm một bài báo khen ngợi đi."
"Được rồi."
Tạ Tiểu Ngọc cười hì hì: "Bác gái Kim đúng là mẹ chồng tiến bộ nhất mà cháu từng gặp, con dâu bác thật hạnh phúc."
Bác gái Kim cười đắc ý, trong lòng ba con dâu bà ấy phỉ nhổ, miệng nhỏ của cô nương này lợi hại thật, ngay cả me chông bọn họ cũng ba hoa chích choè dỗ được.
Thẩm Vân Trân đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi bác gái Kim, thím Hai cháu trả lại lễ hỏi cho bác chưa?"
"Chưa, bà ta nói hôm nay trước khi đài truyền hình phỏng vấn sẽ đưa cho tôi."
Thẩm Vân Trân cười lạnh, ra chủ ý cho bác gái Kim, kêu bà ấy cứ lấy tiền trước khi phỏng vấn, sau đó nên nói cái gì thì nói cái đó.
"Dù sao lễ hỏi kia cũng vốn là của bác, không lấy cũng uổng."...
Nghe nói có đài truyền hình muốn tới phỏng vấn, cán bộ quê nhà cũng đều tới.
Hôm qua Mặc Tú Liên đã tới trước một chuyến, nên cầm 360 đồng tiền, lặng lẽ đưa cho bác gái Kim: "Lễ hỏi trả lại cho bà, chờ lát nữa phóng viên đài truyền hình phỏng vấn, bà cần phải nói người đính hôn với nhà bà chính là Thẩm Vân Trân."
Bác gái Kim đếm tiền, kêu con dâu để vào trong phòng, khinh thường nói: "Đây vốn dĩ chính là tiền nhà tôi."
Một bên khác, Hạ Ngải Vân nhìn thấy Tạ Tiểu Ngọc và phóng viên Văn Báo cũng tới, châm chọc mỉa mai.
"Các cô không ngờ tới phải không, tôi có thể mời phóng viên đài truyền hình tới, xem các cô tranh đấu với Tảo Báo chúng tôi thế nào, tôi khuyên các cô đừng tự làm mất mặt xấu hổ, nhanh chóng quay về viết bài phê bình kiểm điểm đăng đi!"
Mấy người Tạ Tiểu Ngọc đều lười để ý, lui về phía sau vài bước xem kịch vui.
Lắp xong camera, bà Kim thay một bộ quần áo mới ăn Tết mới mặc, ngồi vào trước màn ảnh, khẩn trương hỏi: "Bắt đầu rồi sao, có phải hiện giờ người xem cả nước đều thấy tôi hay không."
Phóng viên đài truyền hình cười, kêu bà ấy không cần khẩn trương, hiện giờ tiết mục chiếu trên TV, đều là ghi âm, trở về còn phải cắt nối biên tập.
"Bác gái Kim, gần đây Tảo Báo và Vãn Báo Bình Thành đều đưa tin về chuyện nhà bác, vì để cho mọi người một chân tướng, đài truyền hình chúng tôi cố ý tới phỏng vấn, hy vọng bác có thể ăn ngay nói thật."
"Đương nhiên, đài truyền hình các cậu tới, tôi sao dám nói dối."
Hạ Ngải Vân đắc ý cười nhạo Tạ Tiểu Ngọc, nói chờ đài truyền hình phỏng vấn xong, lúc quay về bà ta còn phải viết một bài nữa, để Tạ Tiểu Ngọc không thể trở mình, khiến cô mất việc mới được.
Ai kêu cô và tên anh họ không hiểu nối kia đưa con gái bà ta đến đồn công an, phải đi nông trường lao động cải tạo một năm chứ, bà ta đau lòng muốn chết.
Phóng viên đài truyền hình bắt đầu hỏi vấn đề: "Bác gái Kim, xin hỏi Thẩm Vân Trân là người đính hôn từ nhỏ với con trai thứ tư của bác sao?"
Trái tìm mọi người đều nhảy vọt lên cổ họng, đặc biệt là Thẩm Vân Trân, sợ bác gái Kim thay đổi, Tạ Tiểu Ngọc cũng có chút lo lắng.
Biểu cảm của bác gái Kim tức tối, nổi giận nói: "Tên xấu xa nào lại bịa đặt, người đính hôn với thằng tu nhà tôi, là con gái của nhà thím Hai Vân Trân, ngay từ đầu bọn họ là thôn dân của thôn Tiểu Phượng, ở ngay cạnh nhà tôi, sau này có cơ hội tốt, cả nhà dọn lên thành phố, nên không muốn nhận việc hôn nhân này."
"Cơ hội tốt này, nói ra thì rất dài, đài truyền hình các cậu muốn nghe sao?"
"Đương nhiên, phải làm rõ ràng ngọn nguồn, bác nói đi."
Bác gái Kim bắt đầu nhiều chuyện: "Năm con trai lớn nhà lão Thẩm lên cao trung (tương đương lớp 12), tìm được đối tượng trong thành phố, được cha vợ cho con rể công việc, sau đó vợ chồng con trai cả sinh một đứa con gái, nhưng mà đáng thương, khi con gái mới mười mấy tuổi, vợ chồng con trai cả ngoài ý muốn đều qua đời, lúc này, vợ chồng con trai thứ chạy vào trong thành phố, nói muốn chăm sóc con của anh trai chị dâu."
"Chuyện này báo chí Bình Thành các cậu cũng từng đưa tin, sau đó trong xưởng giao lại công việc của vợ chồng con trai cả cho vợ chồng con trai thứ."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Hoàn chính văn
- Chương 254: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (1)
- Chương 255: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (2)
- Chương 256: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (3)
- Chương 257: Phiên Ngoại - Lần Đầu Tiên Nghiêm Dặc Gặp Tiểu Ngọc (4)
- Chương 258: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (1)
- Chương 259: Phiên Ngoại- Bảo Vệ Cả Đời (Góc Nhìn Nam Chính) (2)
Bạn cần đăng nhập để bình luận