Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 585: Chương 585

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: “Chị dâu Thành thật sự quá khách khí, cái gì mà vẻ vang hay không, đều là phục vụ vì nhân dân.”

Chị dâu Thành thấy cô thật sự không cảm thấy mình quang vinh, vẻ mặt không khỏi thổn thức thêm mấy phần.

Người với người như vậy đúng là không thể so, Diêu Hải Lan kia chẳng qua dựa vào thân phận vợ của Chính ủy mới làm giáo viên tiểu học, em gái Cố người ta còn từng lấy danh hiệu bác sĩ quân y! Người ta kiêu ngạo không?

Lúc này Yến Thiếu Ngu luôn buồn bực không lên tiếng sau lưng mở miệng: “Chính ủy Đàm? Đàm Hồng Vũ?”

“Đúng, chính là vị Chính ủy Đàm kia, tôi chưa từng gặp, nhưng nghe nói mới hơn ba mươi tuổi, từng tuổi này đã ngồi trên vị trí chỉnh ủy, đúng là rất lợi hại.” Chị dâu Thành khẽ gật đầu, giọng điệu khó tránh khỏi chua xót.

Chồng bà ấy cũng đã ngoài bốn mươi rồi, nếu không phải lúc này ra tiền tuyến, trước mắt còn chưa có vào gia chúc viện này đâu.

Cô nói: “Chính ủy Đàm mới hơn ba mươi tuổi? Quả thực còn trẻ, có điều vị mới nãy trông có vẻ cũng mới hai mươi à?”

Chính Ủy chỉ mới được lập ở quân đội trên cấp trung đoàn, thời kỳ đầu được gọi là đại biểu đảng, nói trắng ra cũng xem như là một trong những thủ trưởng của quân đội, chỉ là cũng không phải là chỉ huy quân sự, nhưng cũng là nhân vật rất quan trọng.

Hơn ba mươi tuổi đã có thể ngồi lên vị trí chính ủy, nói rằng sau lưng anh ta không có ai chống đỡ, bà ấy không tin.

Chị dâu Thành sững sờ, bỗng nói: “Em nói Diêu Hải Lan? Đừng nói nữa, cô ta là vợ thứ hai của Chính ủy Đàm.”

Cố Nguyệt Hoài không ngờ còn kéo thêm một quả dưa, nhìn dáng vẻ Yến Thiếu Ngu có hứng thú với Đàm Hồng Vũ bèn hỏi thêm hai câu: “Cưới lần hai? Vậy vợ đầu của ông ta đâu? Ông ta lúc trước có con chứ?”

Chị dâu Thành nhìn một vòng xung quanh rồi thấp giọng nói: “Đi rồi, lúc trước có ba đứa con đều đi theo Chính ủy Đàm rồi.”

Cố Nguyệt Hoài hiểu rõ, còn chưa lên tiếng lại nghe chị dâu Thành nói: “Diêu Hải Lan kia vốn được chuyển từ thành phố lớn đến quân khu để làm thanh niên trí thức trong quân đội, thân thể tiểu thư, không chịu được khổ, không biết sao được Chính ủy Đàm coi trọng.”

“Hả? Chính ủy Đàm ly hôn cũng bởi vì cô ta?” Cố Nguyệt Hoài giật mình, tác phong nam nữ có vấn đề còn có thể làm Chính ủy? Nếu đổi thành người bên ngoài chỉ e đã bị bãi chức rồi.

Chị dâu Thành lắc đầu: “Cái này cũng không chắc, người bên ngoài khó mà nói, chị cũng không nghe ngóng.”

Nói thì nói như thế, nhưng quanh co khúc khuỷu trong đầu ai có thể không biết chứ?

Cố Nguyệt Hoài nhìn Yến Thiếu Ngu một chút, anh híp mắt lại, thấy Cố Nguyệt Hoài nhìn qua thì trao lại cho cô một ánh mắt trở về rồi nói tiếp, đoạn đường tiếp theo ba người đều im lặng, cũng may rất nhanh đã đến ký túc xá của chị dâu Thành.

Mới tới cửa, bà ấy đã hét lên: “Lão Thành! Lão Thành! Mau ra đây xem tôi mang ai tới nè.”

Thành Cương đang xới cơm trong phòng thì nghe thấy động tĩnh bèn bưng bát đũa đi ra, vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, ánh mắt ông ấy sáng lên, cười nói: “Hôm nay ngọn gió này đúng là không thổi nhầm hướng, nào nào nào, vào ăn chén cơm.”

Ký túc xá của chị dâu Thành và bọn họ không khác nhau nhiều, nói tóm lại thì ký túc xá của bọn họ rộng hơn tí.

Nguyệt

Vừa vào cửa, Cố Nguyệt Hoài đã nhìn thấy hai đứa bé trai một cao một thấp, lớn thì đã mười tuổi rồi, nhỏ nhất cũng bốn năm tuổi, phát hiện được ánh mắt của cô, hai người đều có chút ngượng ngùng.

Chị dâu Thành gọi: “Bân Tử, Quả Tử, nhanh, chào dì Cố và chú Yến của các con đi.”

Đứa lớn rầu rĩ gọi một tiếng, đứa nhỏ lại hơi do dự: “Mẹ, vì sao phải gọi chú dì? Phải gọi anh chị chứ.”

Nghe vậy, mấy người lớn trong phòng cười vang, chị dâu Thành vỗ đầu Quả Tử: “Miệng thật ngọt, trước tiên đừng làm bài tập nữa, dọn dẹp trên bàn tí, chúng ta rửa tay ăn cơm.”

Cố Nguyệt Hoài cong môi, đem trứng gà mang tới cho chị dâu Thành: “Chị dâu, trở về cũng không mang thứ gì ngon, chị cầm trứng gà này đi, nấu hay chưng cho Bân Tử và Quả Tử ăn, có thể thêm chút dinh dưỡng.”

Chị dâu Thành giật mình, vội vàng khước từ: “Ôi em gái, em đang làm gì vậy? Chị gọi em tới ăn cơm cũng không phải muốn đòi quà, chuyện này mà truyền đi, mặt mũi chị và anh Cương em để ở đâu chứ? Lấy về, tụi chị không thể nhận.”

Cố Nguyệt Hoài khẽ cau mày, tức giận nói: “Nếu chị dâu không nhận, bữa cơm này em không ăn đâu.”

“Ây da, sao em cứng đầu như vậy?” Chị dâu Thành có hơi khó xử, quay đầu liếc nhìn Thành Cương đang xới cơm.

Thành Cương cũng hơi xấu hổ, nói với Yến Thiếu Ngu: “Thiếu Ngu, em xem cô vợ trẻ của em cũng quá khách khí rồi.”

Ông ấy và Yến Thiếu Ngu quen biết đã lâu, mặc dù bây giờ đối phương thăng chức rồi nhưng bình thường bọn họ đều gọi tên nhau, lúc này gọi người ta về nhà ăn cơm, đương nhiên không tiện gọi nghiêm túc quá, cũng ảnh hưởng bầu không khí đúng không nào?

Yến Thiếu Ngu cũng không thèm để ý, trực tiếp bỏ trứng gà vào nồi và bắt lên bếp: “Anh Cương nhận là được.”

Phần tặng lễ này, quan hệ hai bên giống như thân thiết thêm mấy phần, cũng không phải con buôn, chỉ là chuyện thường tình của con người thôi.

Mì trứng cà chua được dọn ra, nước canh đậm đặc bao bọc lấy sợ mì bốc lên mùi vị thơm lừng.

Trên bàn cơm, Thành Cương ăn một miếng mì sợi và một miếng tỏi rồi nói: “Thiếu Ngu, em nghe nói chưa? Mấy ngày nữa sẽ tiến hành huấn luyện đánh trận trên biển, em là tân binh, chưa từng tham gia, nhưng phải chuẩn bị cẩn thận.”

Cố Nguyệt Hoài khá tò mò: “Huấn luyện đánh trận trên biển? Quân y cần tham gia không?”

Cô ngược lại cảm thấy rất hứng thú với việc huấn luyện quân đội này, sức khỏe mãi mãi là tiền vốn, tuy rằng có nước giếng không gian, có thể không ngừng gia tăng thể chất, nhưng huấn luyện bên ngoài tất nhiên không thể thiếu, lúc gặp nguy hiểm cũng có thể đối phó.”

Nghe lời này xong, Thành Cương mới nhớ tới vị này chính là chính là bác sĩ quân y có thành tích quân sự xuất sắc, có điều bác sĩ quân y đều là hậu cần, bình thường đều không cần tham gia huấn luyện trình độ khó, nhưng nếu như tự xin thì thủ trưởng chắc chắn cũng sẽ không từ chối.

Yến Thiếu Ngu nhíu mày, không đồng ý nhìn về phía cô: “Huấn luyện trên biển đều là cường độ cao, em đừng tham gia.”

Khóa huấn luyện đánh trận trên biển phức tạp, bao gồm bơi lội, chống say, trang bị lên thuyền, đi tàu trên biển, đổ bộ tấn công,… Đây đều là những kỹ năng huấn luyện cơ bản mà người lính hải quân cần phải có, người bình thường không chịu được loại cường độ này.

Quân khu 8 nằm gần biển, binh chủng hỗn tạp, Lục quân, Hải quân và Không quân đều có.

Cố Duyệt Hoài ngước mắt lên, không trả lời, nhưng vẻ mặt rõ ràng lộ ra vẻ không đồng ý với lời này của anh.

Thành Cương cười ha hả, chen ngang giảng hòa: “Quân y Cố, cô cũng đừng không xem trọng, Thiếu Ngu nói đúng lắm, cường độ huấn luyện trên biển lớn, em làm công việc hậu cần, không cần thiết chịu khổ, nếu không Thiếu Ngu cũng đau lòng đúng không?”

Cố Nguyệt Hoài ăn mì sợi, bình tĩnh nói: “Anh Cương, em biết hết, các anh không cần nhọc lòng đâu.”

Cô muốn tham gia huấn luyện thật ra còn một nguyên nhân khác, muốn chứng minh một chút mà thôi, nếu thật sự có thể xác định trên hải đảo này thật sự giống như vùng đất không người, điều này cũng sẽ mang lại lợi ích to lớn cho cuộc chiến sắp nổ ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận