Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 573: Chương 573

Lăng Gia nhướng mày, quát lớn: "Phan Ngọc Lương, anh nói cái gì đó? Nói chuyện phải có chứng cứ!"

"Lời nói của đồ bỏ đi có thể tin hay sao?" Kỷ Vĩ Cần đã sớm nhìn không vừa mắt Phan Ngọc Lương này rồi. Thấy anh ta duỗi ngón tay ra, anh ấy thấy thế nào cũng không vừa mắt nên bước nhanh đến phía trước, trực tiếp vặn bẻ ngón tay của anh ta. Một giây sau, tiếng la hét thê thảm của Phan Ngọc Lương vang lên.

Nguyệt

Hai công an nhân dân thấy Kỷ Vĩ Cần đột nhiên ra tay, vẻ mặt nghiêm túc hơn, bọn họ vừa đinh ngăn cản đã thấy Lăng Gia móc từ trong túi ra một giấy chứng nhận có bìa màu xanh. Anh ấy xuất trình ra như vậy, công an nhân dân không nói thêm gì nữa.

Quan đội thủ đô chính là trực tiếp lệ thuộc vào sự khống chế của ông trùm quân đội, bọn họ có thể nhúng tay vào được sao?

"Thả tôi ra, buông tay!" Sắc mặt của Phan Ngọc Lương chuyển sang màu gan heo, cánh tay anh ta cũng không dám động đậy chút nào.

Kỷ Vĩ Cần cười nhạo một tiếng, anh ấy đẩy nhẹ một cái, Phan Ngọc Lương đã chật vật lăn lộn ở trên mặt đất, ôm ngón tay than đau.

"Mấy người, mấy người thật sự là người man rợ! Tôi sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu! Đồng chí công an nhân dân, những gì tôi nói đều là sự thật. Cái c.h.ế.t của Tiểu Tĩnh nhất định là có liên quan tới Cố Nguyệt Hoài!" Phan Ngọc Lương ôm ngón tay, vẻ mặt đầy oán hận tố cáo.

Kỷ Vĩ Cần lại muốn ra tay tiếp khiến Phan Ngọc Lương sợ đến mức rụt cổ một cái.

Lăng Gia nhịn không được liếc mắt nhìn, anh ấy cười ha ha, bắt đầu phân tích cho mọi người nghe.

"Đêm qua, hai chúng tôi ở cạnh anh ba và chị dâu ba. Vốn dĩ là bọn họ không có bước ra khỏi cửa, làm sao có thể g.i.ế.c người được chứ? Huống chi anh cảm thấy tình nhân bé nhỏ của anh bị con người g.i.ế.c sao? Thi thể của ai c.h.ế.t qua một đêm mà có thể biến thành ra dáng vẻ này chứ?"

"So với chị dâu ba, tôi lại cảm thấy anh càng khả nghi hơn đó!"

"Có ai mà không biết người vợ chính thức của anh - Tề Dĩnh là một người có tính tình nóng nảy và không chỉ một lần đánh anh vì tức giận. Bởi vì chuyện này mà anh thường xuyên đi ra ngoài uống rượu say khướt. Chuyện này huyên náo xôn xao, mọi người ai cũng đều biết cả."

"Anh đột nhiên đi tìm một cô vợ bé và lại còn mang thai nữa. Tề Dĩnh có thể bỏ qua anh được sao?"

"Có phải anh lo sợ chuyện này bại lộ nên mới đặc biệt dẫn người tới nông thôn để g.i.ế.c người diệt khẩu hay không?"

"Chậc chậc, Phan Ngọc Lương ơi Phan Ngọc Lương. Ban đầu, tôi còn cho là anh chỉ là một tên ăn chơi và không có bất kỳ tâm tư tàn nhẫn nào, không ngờ rằng anh không chỉ g.i.ế.c người phụ nữ của mình, mà còn nóc con của mình ra nữa. Người ta nói hổ dữ cũng không ăn thịt con cơ mà!"

Trong giây lát, Lăng Gia đổ hết tội lỗi lên đầu của Phan Ngọc Lương qua một loạt câu nói.

Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên nhìn Lăng Gia. Kiếp trước, cô cũng chưa từng phát hiện ra mồm mép của anh ấy lại sắc bén như vậy. Chẳng qua đúng là đừng nói ra, lời của anh ấy đầy lý lẽ, động cơ g.i.ế.c người của Phan Ngọc Lương còn đầy đủ hơn của cô nữa.

Đương nhiên, suy nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng biện bạch vẫn phải có.

Cố Nguyệt Hoài kéo Yến Thiếu Ngu tiến lên hai bước, nói: "Đồng chí công an nhân dân, hôm qua tôi vẫn luôn ở bên cạnh người đàn ông của mình và thật sự là chưa từng bước ra khỏi cửa. Mặt khác, những gì mà đồng chí Phan Ngọc Lương nói ra đã hại Điền Tĩnh phải đi cải tạo lao động. Mọi người ở trong đại đội của chúng tôi đều biết chuyện này cả. Sự việc bắt nguồn từ tay chân không sạch sẽ của Điền Tĩnh, cô ta không chỉ đào đất của nhà tôi, mà còn hãm hại tôi nữa. Hai người có thể tùy tiện tìm người để xác minh chuyện này."

"Mặt khác, tôi đ.â.m cô ta một d.a.o sao? Chuyện này lại càng là lời nói vô căn cứ. Thành viên trong đại đội chúng tôi biết rõ chuyện này từ đầu đến cuối. Chuyện này cũng đã được lưu lại hồ sơ ở đồn công an, hai người có thể quay về để kiểm chứng."

Giọng nói của Cố Nguyệt Hoài thong dong bình ổn, có chứng có cứ, kết hợp với những lời nói vừa rồi của Lăng Gia, sự việc xuất hiện sự thay đổi nghiêng về một phía.

Thành viên trong đại đội lao nhao kể lại toàn bộ chuyện xưa xảy ra giữa Điền Tĩnh và Cố Nguyệt Hoài.

Những chuyện này cho dù ai nghe cũng không thể phát hiện ra Cố Nguyệt Hoài có điểm nào không ổn. Điền Tĩnh hoàn toàn là tự mình gây nghiệt thì không thể sống. Bởi vì cô ta làm sai phải chịu phạt nên oán hận người vô tội, đủ để chứng minh Điền Tĩnh này là hạng người có lòng dạ nhỏ mọn hẹp hòi.

Phan Ngọc Lương nghe thành viên trong đại đội nói, anh ta choáng váng, những gì bọn họ nói hoàn toàn khác với những gì Điền Tĩnh đã nói!

Lúc này, Cố Nguyệt Hoài tiếp tục giáng thêm một đòn nói: "Đồng chí Phan Ngọc Lương, tôi là quân y của quân khu số 8 và được quốc gia trao tặng quân hàm trung úy. Nếu không có chứng cứ thì anh có biết tùy tiện vu khống một sĩ quan có tội danh gì hay không?"

Đôi chân của Phan Ngọc Lương mềm nhũn, chính anh ta cũng xuất thân từ nhà làm quan nên tất nhiên là anh ta hiểu rõ tội danh này là gì.

"Tôi... Tôi... Rất xin lỗi." Phan Ngọc Lương là một người thức thời. Trong tình huống này, anh ta cũng không tiếp tục kiên trì chất vấn nữa, vội vàng thay đổi chủ đề: "Đồng chí công an nhân dân, vừa rồi là tôi nhất thời không lựa lời nói và hiểu lầm đồng chí Cố!"

"Cái c.h.ế.t của Điền Tĩnh cũng hoàn toàn không có gì liên quan tới tôi cả. Hai người cũng không thể nghe lời nói từ một phía của Lăng Gia! Trong bụng của cô ấy còn có đứa con của tôi. Hiện tại, người đã c.h.ế.t mà không rõ nguyên nhân, đứa bé cũng không còn nữa, tôi mới thật sự là người bị hại!"

Ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, hai công an nhân dân nhất thời không biết nên tin ai nữa.

Lúc này, Yến Thiếu Ngu nói: "Đồng chí công an nhân dân, tôi đề nghị mang t.h.i t.h.ể đến cho pháp y giám định, có lẽ có thể sẽ có manh mối."

Ánh mắt của người công an nhân dân trẻ tuổi sáng lên, liên tục không ngừng gật đầu nói: "Vị đồng chí này nói có lý!"

Cứ như vậy, t.h.i t.h.ể của Điền Tĩnh bị công an nhân dân mang về huyện thành. Bởi vì Phan Ngọc Lương là "người nhà”, cho nên anh ta cũng đi theo tới đồn công an. Về phần đám đông người trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử xem kịch vui chỉ chờ đồn công an cho một câu giải thích.

Cho dù t.h.i t.h.ể đã bị khiêng đi, nhưng đoàn người vẫn cảm thấy một cảm giác u ám.

"Không ngờ thế mà Điền Tĩnh c.h.ế.t rồi." Về đến nhà, Cố Đình Hoài có chút thổn thức cảm thán một câu.

Anh ấy còn nhớ rõ lúc trước Cố Duệ Hoài vì Điền Tĩnh mà thậm chí không tiếc cắt đứt quan hệ với người trong nhà. Bây giờ, người đã c.h.ế.t rồi, anh ấy chỉ thắc mắc rằng không biết liệu rằng khi Cố Duệ Hoài biết tin tức này, anh ta sẽ có phản ứng gì, anh ta có hối hận về quyết định ban đầu hay không?

Cố Chí Phượng nhíu mày, ông ấy tức giận trừng Cố Đình Hoài một cái, nói: "Ngày lành tháng tốt, nhắc tới người c.h.ế.t làm gì?"

Bạch Mân lưu loát làm xong điểm tâm, thấy cảm xúc của mọi người đều không vui nên cô ấy cười nói: "Được rồi, ngày mai là ngày lành tháng tốt của Nguyệt Hoài và Thiếu Ngu, đừng nhắc tới những chuyện mất hứng này nữa, nên bận rộn thì bận rộn đi!"

Ở thời đại này, khi kết hôn ở nông thôn, trước một ngày sẽ là một sự kiện náo nhiệt, người thân và bạn bè đều là sẽ đến hỗ trợ. Thậm chí còn có người ban đêm không ngủ, chỉ chờ trời vừa sáng đã bắt đầu đốt pháo, chờ đợi chú rể tới nhà đón dâu.

Nhà họ Cố không có thân thích, nhà họ Yến cũng không có, nhưng điều này không hề cản trở hai nhà vui vẻ chuẩn bị hôn lễ.

Có lẽ là vì để làm sáng tỏ sự việc người c.h.ế.t ở trong đại đội, một số cô dì chị thím ở trong đại đội nhàn rỗi không chuyện gì làm đều đến đây phụ giúp.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong viện tử nhà họ Cố cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Mãi cho đến chạng vạng tối, công an nhân dân mới đi tới đại đội sản xuất Đại Lao Tử để tuyên bố kết luận rằng cái c.h.ế.t của Điền Tĩnh là một tai nạn. Cho dù tất cả mọi người đều biết cái c.h.ế.t của Điền Tĩnh cũng không phải là tai nạn như kết luận, nhưng nghĩ tới t.h.i t.h.ể đầy quỷ dị nên cũng không có ai dám nhắc tới nữa.

Chuyện này nếu có nói ra cũng sợ là cũng chẳng ai tin, bị báo cáo sẽ bị bắt vì tội danh tuyên truyền mê tín dị đoan thuộc thời đại phong kiến.

Phan Ngọc Lương cũng không có quay lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử. Về phần t.h.i t.h.ể của Điền Tĩnh được xử lý như thế nào, chẳng có ai biết cả.

Cái c.h.ế.t của Điền Tĩnh đã trở thành một điều bí ẩn chưa có lời giải đáp. Tuy nhiên, sự chú ý của công chúng luôn luôn đang không ngừng được cập nhật. Một khoảng thời gian dài trôi qua, cũng chẳng còn ai nhắc tới chuyện này nữa. Đương nhiên, đây cũng là nói sau, vì điều quan trọng nhất hiện giờ vẫn là hôn lễ được tổ chức vào ngày mai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận