Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 531: Chương 531

Cố Nguyệt Hoài châm lửa: “Mọi người đã đói lâu lắm rồi, một lần không nên ăn quá nhiều, không tốt cho dạ dày.”

Nghe vậy, Mạnh Hổ l.i.ế.m môi cười ngượng ngùng, chợt sờ sờ bụng căng phồng, lộ vẻ mặt thoải mái.

Cố Nguyệt Hoài lại hỏi một lần: “Đã ăn no, bây giờ có thể nói rồi chứ?”

Nếu như không phải nể tình Mạnh Hổ và Vương Hâm có tố chất cơ thể kém, lại đói thời gian quá lâu thì sự nhẫn nại của cô đã sớm cạn kiệt rồi. Cô ngàn dặm xa xôi đi tới tiền tuyến, chính là để tìm Yến Thiếu Ngu, hiện tại chỉ còn một bước nữa thôi, đương nhiên thấy sốt ruột rồi.

Mạnh Hổ liên tục gật đầu, miệng giống như là đổ đậu, kể tất cả những chuyện đã xảy ra trong nửa năm qua cho Cố Nguyệt Hoài nghe hết.

Thì ra, từ sau khi Cố Nguyệt Hoài rời khỏi thành phố Hoài Hải, thế giới đã hỗn loạn.

Thành phố Hoài Hải liên tiếp có người nước M lui tới, mục đích của bọn họ không phải ngoại giao, mà là buôn bán một số hàng cấm cho quần chúng của thành phố Hoài Hải. Khi có người ngăn cản, sẽ có người đế trước đại viện thành ủy chặn cổng, ầm ĩ về cái c.h.ế.t của khách nước ngoài Charles.

Tỉnh trưởng Tống Lâm, thị trưởng Hứa Vũ Sơn vì thế mà sứt đầu mẻ trán, hoàn toàn không rảnh rỗi để xử lý chuyện thương nhân nước M vi phạm lệnh cấm.

Bọn họ biết rõ một nhóm chiến sĩ của quân khu thứ tám đã đi tiền tuyến, kế hoạch tác chiến của nước M chính là tấn công cả trong lẫn ngoài, khiến thành phố Hoài Hải không thể phân chia binh lực để đi trợ giúp. Cứ như vậy, thành phố Hoài Hải chia hơn phân nửa binh lực để hộ vệ thành phố Hoài Hải, khống chế thương nhân nước M buôn bán hàng cấm, chuẩn bị đệ trình lên lãnh sự quán. Còn Từ Xuyên Cốc thì đi thủ đô vì quan hệ ngoại giao giữa hai nước.

Nghe đến đó, con ngươi của Cố Nguyệt Hoài hơi lóe lên, chẳng trách cô viết thư đều như đá chìm đáy biển.

Cô phục hồi lại tinh thần, tiếp tục nghe Mạnh Hổ nói tiếp.

Lúc này, chiến sự ở tiền tuyến đã bắt đầu hừng hực khí thế.

Người nước M gây hấn gây sự, tìm đủ loại lý do để đánh lén chiến sĩ nước Z đóng quân ở biên giới.

Có ít chiến tranh chính diện, phần lớn là mô hình chiến đấu nhỏ tiểu anh tới tôi đi, thương vong cũng không nghiêm trọng, nhưng một đại đội chiến sĩ của nước Z hiển nhiên không đủ để ứng phó với nhiều binh lính của nước M, bèn tìm kiếm sự trợ giúp, phái tới một đoàn binh lính mới.

Nói là người mới, trên thực tế bọn họ cũng đã trải qua hệ thống huấn luyện, thể lực lẫn xạ kích đều vượt qua bài kiểm tra.

Nhóm tân binh ra trận, dù sao cũng phải tìm một người dẫn đầu. Lúc này, vua tân binh là Yến Thiếu Ngu đương nhiên hoàn toàn xứng đáng được đề cử, mà lúc này Yến Thiếu Ngu đã cùng các chiến hữu trải qua mấy trận chiến đấu, anh tác chiến vừa mạnh vừa có chiến lược, cũng đã nhận được công huân. Từ một tân binh lần đầu ra trận, liên tục tăng lên mấy cấp, trở thành thượng sĩ.

Lý do để Yến Thiếu Ngu dẫn dắt tân binh, thứ nhất vì bọn họ đã cùng nhau trải qua huấn luyện, xem như hòa hợp. Thứ hai, Yến Thiếu Ngu là một người có tài năng quân sự, lúc tác chiến sẽ lập ra kế hoạch tương ứng, hơn nữa cũng đã nhiều lần có được thắng lợi.

Sau khi dẫn dắt tân binh, quả nhiên Yến Thiếu Ngu không phụ sự ủy thác, cùng các chiến hữu giành được chiến công hết lần này đến lần khác.

Không bao lâu, trung đội tân binh 168 đã thành lập, trung đội trưởng là Yến Thiếu Ngu, quân hàm thiếu úy!

Trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, Yến Thiếu Ngu đã được thăng cấp, nhìn về lịch sử thì phải nói đây là điều chỉ có thời kỳ kháng chiến mới có thể đạt tới, nhưng nhờ vào năng lực xuất sắc của anh, trong thời đại hòa bình như hiện giờ cũng đạt được công trận khiến người ta cực kỳ hâm mộ.

Các chiến sĩ trung đội 168 khiến người nước M nghe danh đã sợ mất mật, đi theo Yến Thiếu Ngu cũng đã nhiều lần lập chiến công, đạt được danh hiệu trung đội mũi nhọn.

Không nói đâu xa, ngay cả Mạnh Hổ đây, cũng đã trở thành một vị hạ sĩ.

Chiến công của trung đội 168 vô cùng xuất sắc, trên tay nhuộm không ít m.á.u tươi của người nước M, đương nhiên cũng trở thành cái đinh trong mắt quân đội đối phương, hận không thể xử trí triệt để. Gần nửa năm trôi qua, binh sĩ nước M tấn công tiền tuyến mãi không xong, quá sốt ruột nên vào một đêm đã phát động tấn công mãnh liệt, nhưng đại đa số hỏa lực đều hướng về trung đội 168.

 

Binh lực của nước M rất mạnh, lực sát thương của vũ khí và máy bay đều rất mạnh, nước Z không thể đỡ nổi đòn tấn công rất mạnh này.

Đương nhiên Yến Thiếu Ngu cũng phát hiện đại đa số hỏa lực của nước M đều hướng về phía bọn họ, thế là quyết định thật nhanh, mang theo binh lính của trung đội 169 nhanh chóng dời trận địa đi, để tới mỏm núi Lăng Xuyên có tính bí mật hơn, muốn tranh thủ thêm thời gian cho các chiến hữu khác.

Quả nhiên đối sách của anh có hiệu quả, đại đa số binh lực của nước M đều quay đầu pháo, đuổi theo trung đội 168.

Cứ như vậy, toàn bộ trung đội 168 gồm ba mươi mốt người, đều bị nhốt ở địa thế hiểm trở của mỏm núi Lăng Xuyên.

Mỏm núi Lăng Xuyên rất lớn, trung đội 168 ẩn nấp trong đó, binh lính nước M điều tra cũng khó khăn. Bọn họ tạo thế bao vây, muốn nhân cơ hội này để diệt trừ trung đội mũi nhọn vướng tay vướng chân này, cũng không sợ lãng phí thời gian, cứ mò vào từng tấc từng tấc.

Khi trung đội 168 lui vào mỏm núi Lăng Xuyên, hỏa lực và lương thực mang theo không nhiều lắm, có thể kiên trì nửa tháng đã là kỳ tích.

Vốn dĩ bọn họ muốn liều c.h.ế.t đánh cược một phen, nhưng Yến Thiếu Ngu ngăn lại.

Nếu họ ra ngoài liều mạng mà c.h.é.m g.i.ế.c thì có thể đổi lấy một số chiến lực của binh lính nước M, nhưng sau đó thì sao?

Sau khi nhất đi người dẫn dụ hỏa lực là bọn họ, tình cảnh của những chiến hữu khác sẽ rất khó khăn, chẳng thà tiếp tục ẩn núp, thỉnh thoảng đi ra làm chút chuyện, để nỗi căm hận của người nước M đạt tới đỉnh điểm, bọn họ chắc chắn sẽ phái nhiều người đến vây quét bọn họ hơn nữa.

Cứ như vậy, nói không chừng các chiến hữu khác có thể thừa dịp thời cơ này mà tiến hành phản công!

Bọn họ chống đỡ hết ngày này đến ngày khác, mới đầu còn thường xuyên đánh lén người nước M, sau đó bởi vì ăn thịt sống, dẫn đến rất nhiều chiến hữu bị nôn mửa tiêu chảy, thể chất suy yếu không ít, không thể phát động phản công, chỉ có thể đi ẩn náu.

Binh lính nước M thấy bọn họ không hề phát động đánh lén nữa, đoán được lương thực của họ đã xảy ra vấn đề, lập tức mừng rỡ, không khỏi phân chia thêm nhiều binh lực đến đây để thăm dò. Tuy nói cách này hơi hao tốn, nhưng vì trung đội 168 thì rất đáng giá!

Lúc bọn họ ở tiền tuyến, hoàn toàn là kẻ thù mà binh lính nước M vắt hết óc muốn diệt trừ, giờ đây năm được cơ hội, vả lại đã lãng phí quá nhiều thời gian, đương nhiên không muốn thất bại tan tác trở về nữa.

Mạnh Hổ nói chuyện với cảm xúc dâng trào, giảng giải rõ ràng mọi chuyện đã xảy ra trong thời gian này, không bỏ qua một chút chi tiết nào. Nghe Yến Thiếu Ngu cùng bọn họ ăn thịt sống, uống sương sớm, trong lòng Cố Nguyệt Hoài cảm thấy đau đớn.

Tuy rằng đã sớm có suy đoán, nhưng khi suy đoán trở thành sự thật, cô vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Cố Nguyệt Hoài hít sâu một hơi, để làm dịu lại cảm xúc: “Hiện tại trung đội 168 đang ở đâu?”

Mạnh Hổ chỉ vào một phương hướng, nói: “Nơi này đã rất gần vách đá đó rồi, trung đội trưởng tìm được một cái huyệt động ở trên vách đá, không tính lớn, nhưng rất thích hợp để ẩn núp, trong khoảng thời gian này chúng tôi đều ở lại đó.”

“Mỗi ngày đều sẽ phân hai người một tổ, leo lên vách đá săn thú. Hôm nay đến phiên tôi và Vương Hâm, không ngờ lại quá xui xẻo, vừa mới đi vào rừng đã bị quỷ giặc mò tới bắt lại, vốn tưởng hôm nay đã phải c.h.ế.t ở bên ngoài rồi.”

Nói tới đây, vẻ mặt của Mạnh Hổ khó nén vui mừng, có một loại cảm giác tìm được đường sống ngay trong chỗ chết.

Nói xong, anh ta lại không khỏi hất cằm, nói với giọng điệu khâm phục: “Trung đội trưởng của chúng tôi vẫn là giỏi nhất, rõ ràng bị thương nghiêm trọng nhất, nhưng cứ cách ba ngày lại cùng đi săn một lần. Anh ấy là một tay săn cừ khôi, không có lần nào đi tay không trở về cả.”

Sắc mặt Cố Nguyệt Hoài bỗng nhiên thay đổi, bị thương nghiêm trọng? Nghiêm trọng cỡ nào?

Vương Hâm nhận thấy sự thay đổi trong vẻ mặt của Cố Nguyệt Hoài, vội vàng đụng vào vai Mạnh Hổ, bảo anh ta bớt nói lại đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận