Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 627: Chương 627

Viên Phú và mẹ Viên cúi gằm mặt, không dám phản bác lấy một câu.

Thạch Chí lại tiếp tục:

"Chúng tôi chắc chắn sẽ đưa Đình Đình đi! Các người chê bai nó, nhưng chúng tôi không chê! Nhà họ Thạch sẽ nuôi con bé lớn lên đàng hoàng! Hai trăm vạn đó, chúng tôi sẽ không động đến một xu nào, tất cả đều để lại cho Đình Đình!"

Cả đời nhà họ Thạch đều làm người ngay thẳng, phẩm hạnh chính trực. Dù có nghèo khó đến đâu, bọn họ cũng không bao giờ tham lam số tiền này.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Cha Thạch cũng cất giọng trầm ổn:

"Hôm nay chúng tôi sẽ chuyển đi, đưa Đình Đình ra ngoài ở, không ở lại cái nhà này nữa. Hai ngày tới, xử lý xong hậu sự của Tú Tú, chúng tôi sẽ đưa Đình Đình về quê."

Nói xong, cả nhà họ Thạch không thèm quan tâm đến hai mẹ con nhà họ Viên nữa.

Mẹ Thạch bước vào phòng, cẩn thận bế Đình Đình lên, sau đó cùng chồng và con trai thu dọn hành lý, rời khỏi nơi này.

Thạch Tú nhìn theo bóng lưng người thân, ánh mắt tràn đầy lưu luyến.

Cô ta không hề do dự mà lặng lẽ ẩn thân, đi theo họ.

Nhờ vào lượng âm sát khí mà Oanh Oanh ban cho, hiện tại tu vi của cô ta đã tăng vọt. Tạm thời, cô ta có thể tùy ý hiện hình nếu muốn.

Nhưng… cô ta không dám xuất hiện trước mặt Đình Đình.

Cô ta biết rõ… gương mặt hiện tại của mình đáng sợ đến nhường nào.

Cô ta sợ sẽ làm con gái hoảng sợ.

Thế nên, cô ta chỉ có thể lặng lẽ đi theo, nhìn bóng dáng nhỏ bé của con gái được mẹ mình ôm vào lòng.

Có lẽ, sau khi Đình Đình rời khỏi đây, cô ta cũng có thể yên tâm mà buông bỏ tất cả…

 

...

 

Sau khi người nhà họ Thạch rời đi, bầu không khí trong nhà họ Viên trở nên ngột ngạt.

Viên Phú đứng phắt dậy, sắc mặt tái mét, giận dữ quát thẳng vào mặt mẹ mình:

"Đều tại bà! Bà không có chuyện gì làm lại đi chọc vào hai chị em đó làm gì? Chỉ vì mười vạn mà khiến tôi mất hẳn hai trăm vạn! Nếu không phải ngày nào bà cũng chửi mắng Tú Nhi, cô ấy có đến mức tự sát không?"

Hắn ta đổ toàn bộ trách nhiệm về cái c.h.ế.t của vợ lên đầu mẹ Viên.

Mẹ Viên vốn thương con trai nhất, bị quát như vậy, bà ta sững người, đôi mắt đỏ hoe.

"Con trai... Xin lỗi..." Giọng bà ta run rẩy. "Mẹ cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này..."

Viên Phú hít sâu, ánh mắt tối sầm lại.

"Đi đi, đừng ở đây nữa!" Hắn ta lạnh lùng phất tay. "Sau này cũng đừng thường xuyên đến đây, tôi không muốn nhìn thấy bà!"

"Con trai..."

Mẹ Viên run lên. Bà ta mở miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không dám phản bác.

Bà ta chỉ có thể lặng lẽ thu dọn đồ đạc, rời đi về nhà con gái, trong lòng tràn đầy uất ức và hối hận.

Ngay khi mẹ Viên vừa rời khỏi, Viên Phú lập tức cầm điện thoại lên, đăng ký một tài khoản Weibo mới.

Hắn ta không dám trái lời Oanh Oanh.

Mẹ hắn ta đã lên mạng vu khống Thi Việt, bây giờ hắn ta phải ra mặt làm rõ mọi chuyện.

Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn ta đặt tên tài khoản là "Chồng của Thạch Tú - Viên Phú", xác thực danh tính xong liền đăng bài viết đầu tiên.

Hắn ta cố gắng giữ giọng điệu nghiêm túc, có phần hối lỗi:

*"Tôi là chồng của người đã khuất - Thạch Tú. Tôi rất xin lỗi vì bây giờ mới lên tiếng. Trước đây, tôi hoàn toàn không biết mẹ tôi đã đăng những lời vu khống về Thi Việt trên mạng. Mẹ tôi chỉ vì quá đau buồn nên mới hành động nông nổi.

Sự thật là, vợ tôi đúng là đã tự sát. Tôi tin vào kết luận điều tra của cảnh sát. Vì con gái tôi bị chứng tự kỷ, vợ tôi chịu rất nhiều áp lực. Là một người chồng, tôi đã không quan tâm chăm sóc cô ấy đủ nhiều, để rồi khiến cô ấy bị trầm cảm và đi đến bước đường cùng.

Hy vọng cư dân mạng đừng tiếp tục công kích Thi Việt nữa. Xin mọi người hãy lý trí, đừng lan truyền những tin đồn sai lệch. Cái c.h.ế.t của vợ tôi... không liên quan gì đến cậu ấy."*

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận