Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 578: Chương 578

Mặt trợ lý Đặng tái xanh, lưng toát mồ hôi lạnh.

Thanh niên kia cười gằn, ánh mắt tối lại.

"Hay là thái độ của cô có vấn đề?!"

Rồi hắn đột ngột quát lớn:

"Mẹ kiếp! Đồ ngu!"

Thanh niên trước mặt cao khoảng một mét bảy lăm, tóc uốn xoăn, ngũ quan cũng không tệ, chỉ là đôi mắt có quá nhiều lòng trắng, lúc mắng người thì ánh mắt ấy lại trở nên hung dữ đến đáng sợ. Thâm quầng dưới mắt hắn đậm đến mức trông như đã quá độ suốt nhiều ngày.

Lúc này, vẻ mặt hắn ta dữ tợn, cả người toát ra sự bực bội khó kìm nén, chỉ muốn giáng cho người phụ nữ trước mặt một trận.

 

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Người phụ nữ ấy chính là Đặng Đề, người vừa chặn Oanh Oanh lại để bàn chuyện ký hợp đồng. Cô ta bị gãy sống mũi, mới xuất viện chưa bao lâu thì đã bị thanh niên này mắng cho te tua. Trước mặt Oanh Oanh, Đặng Đề tỏ ra kiêu ngạo bao nhiêu, thì trước mặt hắn ta lại ngoan ngoãn bấy nhiêu, như một con ch.ó cụp đuôi.

"Cổ thiếu, thái độ của tôi rất chân thành, nhưng cô gái đó không muốn. Cô ta nói có c.h.ế.t cũng không vào giới giải trí, rõ ràng là có thành kiến với ngành này."

Thanh niên hừ lạnh, giọng điệu khinh thường:

"Đừng có lừa tôi. Nếu cô ta có định kiến với giới giải trí, thì làm sao để em trai mình vào đó? Chính là do cô ngu xuẩn, làm việc không có năng lực! Tôi nói cho cô biết, nếu lần này không ký được hợp đồng với cô ta, thì cô cút khỏi công ty cho tôi!"

Người vừa lên tiếng là Cổ Dã, con trai độc nhất của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn giải trí Hoa Quý. Hắn ta năm nay hai mươi hai tuổi, lớn lên trong nhung lụa, có tiền có thế, học hành chẳng ra gì, chỉ biết ăn chơi trác táng. Đua xe, chơi gái là thú vui hàng ngày, bạn gái thay như thay áo, chưa ai trụ được quá một tháng.

Nửa năm trước, vì chuyện của Trần Linh Bảo mà Cổ Dã chú ý đến Oanh Oanh trên mạng. Hắn vốn chẳng quan tâm đến mấy chuyện vặt vãnh, nhưng đến khi xem được đoạn video Oanh Oanh dũng cảm ngăn chặn kẻ biến thái trên tàu điện ngầm, nhìn thấy gương mặt cô qua màn hình, hắn lập tức kinh ngạc, cảm giác như bị câu hồn.

Nhà họ Cổ không chỉ có thế lực trong giới giải trí, mà còn vươn tới nhiều ngành nghề khác, ở thủ đô cũng là danh gia vọng tộc. Cha và ông nội hắn hiểu rõ bản chất của con trai và cháu mình, chẳng hy vọng hắn có thể thành người, chỉ cần hắn sống an nhàn cả đời là được. Vì vậy, họ để hắn làm tổng giám đốc của Hoa Quý, nhưng hắn cũng chỉ ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, công việc ra sao cũng chẳng ai dám nói gì.

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận