Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 441: Chương 441

Bỗng nhiên, chú cảm thấy n.g.ự.c mình nóng rực lên – chính là chỗ để tiền và lá bùa hộ mệnh. Cơn nóng ấy đột ngột đến mức chú phải khựng lại, vô thức ôm lấy ngực, dừng bước giữa đường.

Ngay khoảnh khắc đó—

"BỐP!"

Một vật gì đó từ trên cao lao thẳng xuống, rơi ngay trước mặt chú và vỡ vụn thành trăm mảnh.

Là một chiếc bình hoa dài, bằng thủy tinh trong suốt, trông có vẻ khá nặng.

Nhìn mảnh vỡ tung tóe dưới chân, chú Trần đứng sững sờ, mồ hôi lạnh túa ra khắp người.

Nếu không phải vì cơn nóng bất ngờ làm chú dừng bước, có lẽ giờ phút này, chiếc bình ấy đã đập thẳng vào đầu chú rồi. Từ độ cao đó rơi xuống, nhẹ thì chấn thương nặng, còn không thì... hậu quả thật khó lường!

Sự cố bất ngờ khiến những người đi đường xung quanh hoảng hốt.

"Trời ơi, sao lại có bình hoa rơi từ trên xuống vậy? Suýt nữa thì trúng người rồi!"

"Dọa c.h.ế.t khiếp! Tôi thấy rõ ràng bình hoa sượt qua đầu ông chú này, chỉ cần thấp hơn một chút nữa là đập thẳng vào chú ấy rồi!"

"Ông chú không sao chứ?"

Ba người đi cùng chú Trần cũng tái mặt, vội vàng hỏi han:

 

"Anh Trần, anh không bị thương chứ?"

"Chú, có bị đập trúng không ạ? Sao lại có bình hoa rơi từ trên cao xuống thế này? Có ai ném đồ à?"

Lúc này, những chủ cửa hàng gần đó cũng kéo nhau ra xem. Khi thấy chiếc bình hoa vỡ vụn trên mặt đất, một người lập tức tức giận đến mức bốc hỏa:

"Phải báo cảnh sát! Hôm nay nhất định phải báo cảnh sát! Thật không thể chịu nổi nữa! Đây đã là lần thứ ba trong tháng rồi! Hai lần trước may mắn không ai bị thương, nhưng lần này lại là một chiếc bình hoa lớn thế này! Nếu ông chú này chỉ cần bước thêm một bước nữa, chẳng phải là mất mạng ngay tại chỗ sao?!"

Chủ cửa hàng càng nói càng giận, rút điện thoại ra gọi cảnh sát ngay:

"Nhất định phải tóm bằng được kẻ ném đồ từ trên cao xuống này! Tôi dám cá rằng lần này cũng là cùng một người làm! Hai lần trước, đồ rơi xuống cũng suýt trúng cửa hàng của tôi!"

Gọi xong, ông ta quay sang chú Trần, giọng vẫn còn hậm hực:

"Chú không sao chứ? Có sợ không? Vào cửa hàng tôi ngồi nghỉ chút đi, uống miếng nước cho đỡ hoảng! Lát nữa cảnh sát đến, chú nhớ làm bản tường trình nhé! Phải bắt cho ra kẻ vô ý thức này!"

Ném đồ từ trên cao xuống không chỉ nguy hiểm mà còn là hành vi đáng bị lên án. Đây là chuyện mà ai ai cũng căm ghét.

Chú Trần cùng ba người bạn vào trong cửa hàng ngồi tạm, chờ cảnh sát đến. Một số người chứng kiến sự việc cũng nán lại để làm chứng.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Chủ cửa hàng rót cho mỗi người một ly nước nóng rồi thở dài nói:

"Chú đúng là may mắn lắm đấy! Nếu bình hoa này mà rơi trúng đầu thì nhẹ cũng chấn thương, nặng thì không chừng..."

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận