Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 419: Chương 419

Bác sĩ kiểm tra rồi lắc đầu:

"Chúng tôi rất tiếc… Cả sản phụ lẫn thai nhi đều không qua khỏi."

Chương Uyển Thục trơ mắt nhìn t.h.i t.h.ể của chính mình được đưa đến bệnh viện, sau đó bị đưa đến lò hỏa táng. Chỉ vỏn vẹn ba ngày, cô đã bị thiêu thành tro bụi.

Cô nhìn thấy Đoạn Phác đứng trong nhà, khuôn mặt bình tĩnh lạ thường.

Trước mặt người ngoài, hắn giả vờ đau đớn, gào khóc, thương tiếc cô vô cùng.

Nhưng khi không còn ai, hắn lại cầm điện thoại, gọi cho một người phụ nữ khác. Giọng nói dịu dàng, ngọt ngào mà trước nay chưa từng dành cho cô:

"Anh nhớ em… Bây giờ cô ta c.h.ế.t rồi, chúng ta có thể ở bên nhau."

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Khoảnh khắc đó, Chương Uyển Thục chợt hiểu ra—hóa ra, ngay từ đầu, người đàn ông này chưa từng yêu cô. Hắn chỉ lợi dụng cô mà thôi.

 

Cô nhìn thấy mẹ chồng ban đầu còn sợ hãi, nhưng khi phát hiện không ai truy cứu, công ty, nhà cửa, tài sản đều rơi vào tay con trai mình, bà ta lập tức vui vẻ trở lại.

Thậm chí còn cười tươi như hoa, nói với Đoạn Phác:

"Vậy thì nó c.h.ế.t cũng đáng!"

Chương Uyển Thục hận. Cô hận mẹ con họ vô cùng.

Nhưng lúc này, cô chỉ là một linh hồn mới, không có chút tu vi nào. Dù trong lòng căm phẫn đến mức nào, cô cũng chẳng thể làm gì để báo thù.

Không lâu sau, cô sinh con trong hình dạng một linh hồn vất vưởng. Hai mẹ con lặng lẽ lang thang trong ngôi nhà, dấu vết của họ dần hiện ra. Đoạn Phác và mẹ hắn bắt đầu cảm thấy bất an, họ đoán được hồn ma của Chương Uyển Thục vẫn còn quanh quẩn trong nhà.

Đoạn Phác muốn bán căn nhà, nhưng lại lo lắng nếu rời đi, vong hồn của cô sẽ bám theo hắn. Vì thế, hắn bảo mẹ mình về quê, tìm một vị Xuất Mã Tiên.

Xuất Mã Tiên ban đầu không muốn giúp đỡ, nhưng mẹ Đoạn tha thiết cầu xin:

"Cũng tại tôi không tốt… Trước khi con dâu xảy ra chuyện, tôi đã đuổi người giúp việc đi. Tôi nghĩ trong nhà có tôi, tôi vẫn khỏe mạnh, có thể nấu cơm, dọn dẹp, hà tất phải lãng phí tiền thuê giúp việc? Có lẽ vì vậy mà con dâu không vui, cãi vã với tôi vài câu. Tôi tức giận nên về phòng nghỉ ngơi. Ai ngờ đến trưa, khi tôi ra nấu cơm thì phát hiện nó nằm trên nền nhà, xung quanh là một vũng máu… Không biết là nó bị ngã hay xảy ra chuyện gì nữa. Bác sĩ nói nó c.h.ế.t vì khó sinh, ngay cả đứa cháu trong bụng cũng không giữ được… Tôi đau lòng lắm, nhưng hình như con dâu vẫn oán hận tôi, không chịu rời khỏi ngôi nhà này. Đoạn Phác sợ nó hại tôi, nhưng cũng không muốn tổn thương nó, nên mới nghĩ đến cách nhốt nó lại. Đại sư, xin ông giúp tôi…"

 
Bạn cần đăng nhập để bình luận