Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 236
Lý Cách Tân là một đứa trẻ rất ưu tú, sau khi cậu tốt nghiệp đại học, dưới sự đề cử của giáo viên mà ở lại trường dạy học.
Kiếm được khoản tiền đầu tiên trong tay, cậu vội lấy ra tới nhà trả lại cho Lý Thanh Vận.
Lý Thanh Vận vốn muốn nói tiền kia chính là giúp đỡ cậu, không cần trả.
Nhưng nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của người trẻ tuổi giống như đã trút được gánh nặng, Lý Thanh Vận bèn nhận lấy số tiền kia.
Bà chưa từng cảm thấy hai ngàn tệ nặng nề như vậy.
Đây là một gánh nặng rất lớn đối với một đứa trẻ.
Bà tiếp nhận chính là tiền nâng cao niềm kiêu ngạo và tự ái của cậu. Rất nhiều năm về sau, Lý Cách Tân đều luôn duy trì thói quen chúc tết cho bác cả Lý Thanh Vận hàng năm, dù sau này đã có vợ cũng không thay đổi.
Cậu thường nói với vợ, nếu như không có bác cả thì không có Lý Cách Tân bây giờ, có lẽ giấc mộng của cậu đã sớm chôn vùi trong núi lớn.
Ngọn núi lớn cả đời cậu đều rất khó đi ra cuối cùng không có trở thành tường thành bao quanh giam giữ cậu.
Đây cũng là bởi vì lòng tốt của một người phụ nữ.
Lý Đắc Bảo lúc về già được con trai đón vào Kinh thị sống.
Mấy năm nay ông ta đi sớm về tối kiếm tiền vất vả, sức khỏe đã sớm xảy ra vấn đề, may mà vẫn kịp hưởng phúc của con trai.
Lúc về già dưới sự chăm sóc của con trai con dâu, cuộc sống rất hài lòng.
Ngày ông ta đi còn kéo tay vợ mình nói: "Quế Hoa, tôi đi trước, một mình bà phải sống thật tốt nhé. Đời này gả cho tôi vất vả bà rồi, nếu như không phải bà ở phía sau thúc đẩy tôi, cả đời tôi không biết thành dáng vẻ gì. Kiếp sau đừng tìm tôi nữa..."
Tưởng Quế Hoa khóc không thành tiếng, mặc dù người đàn ông này khiến bà ấy vất vả hơn nửa đời người, nhưng hai người dù sao cũng đã nắm tay nhau qua năm tháng.
"Chị cả, chị hai, chị ba, em có lỗi với các người, em khốn kiếp. Mấy năm gần đây, mỗi lần em nhớ tới những chuyện mình làm lúc còn trẻ thì trong lòng vô cùng khó chịu. Em nhớ tới lúc nhỏ, chị cả mò cá cho em ăn ở nơi băng tuyết ngập trời, hai tay lạnh cóng giống như củ cải trắng, về nhà còn bị đánh mắng.
Còn có chị hai may quần áo cho em, luôn tốt bụng và hiền hòa, xưa nay các người chưa từng mặc một bộ đồ ấm áp. Chị ba ướp dưa chua để hầm cá, mùi vị không biết ngon bao nhiêu, em đều ăn hết vào bụng, ngay cả ngụm canh cũng không để cho các chị. Rất nhiều chuyện em nhớ tới mà hối hận. Nếu như có thể trở về năm đó, lần nữa trải qua, chỉ mong các chị đừng gặp lại người em trai như em." Trong khóe mắt đục ngầu của Lý Đắc Bảo chảy ra một giọt nước mắt.
Người sắp chết, lời nói cũng tốt đẹp.
Thanh Duyệt lau nước mắt.
"Em hay đó, em ngoan ngoãn chờ đi, kiếp sau chị vẫn muốn làm chị của em, xem chị có đánh chết em không.” Lý Đắc Bảo cố gắng nở nụ cười.
Chị ba xấp xỉ tuổi ông ta, lúc nhỏ không ít lần lén đánh ông ta, mỗi lần ông ta kiện cáo, chị ba đều bị cha mẹ đánh một trận.
Nhưng bà ấy đều không sợ tí nào, mạnh miệng nói lần sau vẫn đánh ông ta, bị mắng không ít. Ánh mắt Lý Đắc Bảo cuối cùng dừng lại trên người của con trai.
Đây là tác phẩm ưu tú nhất vinh quang nhất cả đời ông ta, cũng là một trong những người ông ta không nỡ rời bỏ.
"Cách Tân, sau này phải hiếu thảo với ba bác của con giống như hiếu thảo với cha mẹ nhé, không có bọn họ, đừng nói con, ngay cả cha, có lẽ cũng không có hôm nay. Lúc còn trẻ cha con khinh suất, không biết tốt xấu, ức hiếp ba bác của con thảm lắm. Thiếu nợ bọn họ, đời này cha không trả hết, sau này món nợ này phải rơi xuống trên đầu con rồi. Người ta nói cha nợ con trả, cha đành có lỗi với con một lần."
Lý Cách tân đã sớm không phải là đứa trẻ nữa, cậu cũng biết được rất nhiều chuyện năm đó từ trong miệng các cụ.
Cậu quỳ xuống: "Cha, cha yên tâm đi, con chắc chắn sẽ làm người thật tốt, đối tốt với ba bác." Cuối cùng Lý Đắc Bảo cũng rời đi. Chuyện cũ trước kia xóa bỏ.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Phiên ngoại của Cố Đình Chu
- Chương 254: Phiên ngoại của Trình Hàng Chi và Tam Tam