Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 19
Trước tiên cô đi hâm nóng bánh bao, sau đó cô cùng Đại Bảo đi rửa mặt, nước giếng lạnh lẽo làm cho cả người thật thoải mái.
Cô để cho Đại Bảo trông giữ bếp lửa rồi đi vào nhà chính lấy ra ba hộp sữa bột khác nhau, mở ra rồi đổ vào cái bình đã chuẩn bị trước đó, ở trên từng bình đánh dấu khác nhau để phân biệt ba loại sữa bột khác nhau.
Làm xong thì cô đóng nắp thật kín, ném cái vỏ hộp vào không gian, hủy diệt chứng cứ.
Sau đó cô pha sữa bột trẻ em cho Đại Bảo và sữa bột dành cho người lớn cho mình, mỗi loại một cốc.
Thân thể của Đại Bảo quá gầy yếu, suy dinh dưỡng trong một thời gian dài, nên lớn lên cũng không cao, sợi tóc mảnh; tuy rằng nguyên thân có tốt hơn một chút nhưng sắc mặt cũng là vàng như nến, đều cần bổ sung thật nhiều các món có chất đạm cao.
Cô đặt cốc sữa đã pha xong lên bàn cơm, ba cái bánh bao trong nồi cũng đã được hâm nóng, lúc cô lấy chén đĩa gắp bánh bao thì thừa dịp lấy hai cái bánh bao lớn đang nóng hôi hổi từ trong không gian ra, đặt xen lẫn với mấy cái bánh bao trong nồi.
Trong không gian vẫn còn lại hơn bốn trăm chín mươi cái bánh bao thịt mà cô đã mua trước đó, dù sao Đại Bảo cũng không biết cô mua bao nhiêu, có thể trộn hai loại khẩu vị để ăn chung.
"Đại Bảo, đi, rửa tay ăn cơm nào."
"Mẹ, đây là gì?" Nhìn thấy hai cốc sữa ở trên bàn, vẻ mặt Đại Bảo đầy nghi hoặc, cái mũi nhỏ thò tới hít hít, mùi thật thơm.
"Đây là sữa bột, trước đó cha của con có gửi cho mẹ phiếu sữa bột, nên mẹ có đặt mua với bên phía công xã, hôm nay đi lấy về đấy."
"Sữa bột à? Hay là để dành cho em trai đi, con không cần, con đã trưởng thành, không cần uống sữa, em trai cần nó hơn."
Nghe lời của Đại Bảo nói xong, Lý Thanh Vận cảm thấy vô cùng đau xót trong lòng, đứa trẻ này nhỏ như vậy mà đã hiểu chuyện, thật sự làm cho người ta đau lòng.
"Em trai cũng có, đây là của con, mẹ cũng có này, ba người chúng ta đều cần bổ sung dinh dưỡng." Lý Thanh Vận nói xong bưng lên cốc sữa bột ở trước mặt mình uống một hớp lớn.
Lúc này Đại Bảo mới yên tâm, cũng tiến đến hớp một ngụm sữa, chậm rãi nếm vị rồi chậm rãi nuốt xuống, sau đó vô cùng ngạc nhiên và vui sướng nói với mẹ: "Uống rất ngon' thì ra sữa bột có hương vị như thế này sao. “Còn có món ngon nữa, đây này, con ăn thử cái bánh bao thịt này xem."
"Mẹ cũng ăn.' Đại Bảo cầm một cái bánh bao đưa cho mẹ trước, rồi mới tự mình cầm lấy một cái bánh bao cắn một miếng, nhân thịt nông đậm hòa quyện với nước sốt, chỉ cần cắn một miếng thôi là đã thấy ngon vô cùng.
Hai mẹ con đều không nói chuyện, chỉ tập trung thưởng thức từng hớp sữa, từng miếng bánh bao.
Sau khi ăn hết hai cái bánh bao thịt, uống hết một hớp sữa cuối cùng thì Đại Bảo mới thỏa mãn ợ một cái, mùi ợ hơi đều là thịt trộn lẫn với mùi sữa.
"Mẹ, bánh bao thịt ăn ngon thật."
Đây là trong cuộc đời ngắn ngủn của thằng bé được ăn một bữa ngon và no hiếm thấy như vậy, nhiêu năm về sau khi nhớ lại thì những ký ức này vẫn còn mới mẻ.
Lý Thanh Vận giải quyết ba cái bánh bao, một cốc sữa bột lớn, cũng thấy hơi no căng, mấy cái bánh bao này đều rất lớn, nguyên liệu rất đầy đủ, bánh bao trong không gian thì mùi vị phong phú, có mùi của đồ gia vị, bánh bao mua tại quán cơm thì vị thịt càng nhiều, nguyên nước nguyên vị, tóm lại mỗi người mỗi vẻ.
"Quế Hoa này, không phải tôi nói bà chứ, sao bà không biết bày ra tư thế uy nghiêm của mẹ chồng, quản thúc con dâu nhà bà một chút, tiên của Đình Chu nhà bà kiếm được đánh đổi từ nguy hiểm mà bị cô ta tiêu xài phung phí như vậy, có một người con dâu phá sản như vậy thì có bao nhiêu tiên cũng không giữ được đâu, hôm nay tôi tận mắt thấy cô ta mua một xe đồ về đấy."
Liễu Thúy Hoa không chiếm được lợi ích từ tay Lý Thanh Vận, khi trở về nhà trong lòng nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy không thoải mái nên đặc biệt đứng chờ Liễu Quế Hoa - mẹ chồng của Lý Thanh Vận trên đường tan ca đang xách cái cuốc đi về nhà, lập tức tiến lên chào hỏi, giả vờ giả vịt tốt bụng nhắc nhở, thật ra lại là thừa dịp nói xấu cô.
Liễu Quế Hoa đã biết tính tình khó chịu của con dâu mình từ lâu, nên cũng không có gì lo lắng, hơn nữa con trai đi bộ đội đã bảy năm, tiền lương đã không phải là hơn mười đồng như lúc ban đầu, dựa theo chức vụ nâng cao thì hiện tại e là một tháng có đến gấp mấy lần mười đồng tiền, cho nên dù có cho con dâu tiêu xài mỗi tháng đến mười đồng tiền thì con trai bà ấy vẫn có thể tiết kiệm không ít, vì vậy bà ấy cũng không có gì lo lắng.
Hai điều mà bà ấy cảm thấy không hài lòng đối với Lý Chiêu Đệ đó là đưa tiên cho người ở nhà nhà mẹ đẻ và không chăm sóc tốt cho hai đứa con trai.
Đối với loại người như Liễu Thúy Hoa thì bà ấy lười cãi nhau, trực tiếp đi lướt qua bước về phía nhà mình, cũng không thèm để ý đến bà ta, Liễu Thúy Hoa tự mình làm mình mất mặt nên cũng hầm hừ rời đi.
Sau đó, khi mẹ Cố về nhà ăn cơm xong, lúc đang ngồi ở trong nhà chính hóng mát thì nhắc tới lời của Liễu Thúy Hoa đã nói cho cha Cố nghe, hai người đều thở dài một hơi.
"Không được, tôi vẫn nên đi nhìn một chút, không thể để nó tiêu xài toàn bộ cho nó được, ít nhất cũng phải để nó lấy vải ra làm hai bộ quần áo mùa thu cho hai đứa con trai của nó mới được, quần áo của Đại Bảo năm nay vẫn chưa thấy tăm hơi đâu cả.
Quần áo mùa thu năm trước cũng do tôi nối dài tay áo và ống quần để mặc tạm, quần áo mùa đông cũng chỉ có một cái áo khoác mỏng, ngay cả cửa cũng không dám bước ra, hơn nữa năm nay lại có thêm một đứa nhỏ." Mẹ Cố đột nhiên nhớ tới cái gì, vỗ đùi nói.
"Ừ, bà đi nhìn xem đi, đừng quá tức giận, từ từ mà nói.
Cha Cố đồng ý cũng là vì lo cho cháu nội, hết cách rồi, ai bảo hai đứa nhỏ có người mẹ như vậy chứ, vợ của mình mỗi khi đi qua nhìn thấy cuộc sống của hai đứa nhỏ nhưng vậy thì khi trở về đều lo lắng đến nóng hết ruột gan.
Liễu Quế Hoa thấy đương gia cũng đồng ý bèn đứng dậy đi về phía bên kia.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253: Phiên ngoại của Cố Đình Chu
- Chương 254: Phiên ngoại của Trình Hàng Chi và Tam Tam