Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình
Chương 230
Mấy ngày liền bận rộn ở Đông Nam thành, triều chính lại liên miên không dứt, Cố Trường Trạch ngủ một giấc rất sâu, mơ màng ngửi thấy một mùi thuốc thoang thoảng quanh chó mũi.
Sáng sớm hôm sau, hắn thức dậy chuẩn bị đi lâm triều, nhìn thấy khuôn mặt thanh tú dịu dàng của Tạ Dao, nhịn không được cúi đầu hôn lên mặt nàng.
Động tác cúi người kéo đến vết thương, Cố Trường Trạch dường như nhận ra điều gì đó, đột nhiên cúi đầu xuống.
Tan triều, hắn đang ở thư phòng xử lý chính vụ, Giang Trân bẩm báo ở ngoài cửa.
“Huệ phi nương nương giá lâm.”
Huệ phi bước vào, Cố Trường Trạch cong môi gọi.
“Huệ mẫu phi.”
“Chiến sự căng thẳng, Tiêu Hoa từ Đông Nam thành đánh tới cách kinh thành trăm dặm, đến lúc này còn có thể cười được, xem ra là tối qua nghỉ ngơi ở Loan Nghi điện rất vui vẻ.”
Huệ phi ngồi xuống trêu chọc hắn.
“Chiến sự dù có bận rộn đến đâu, ngày tháng vẫn phải tiếp tục.”
Cố Trường Trạch nhìn tấu chương trên bàn, tám trăm dặm khẩn cấp liên tục báo cáo hành tung của Tiêu gia, từ Đông Nam thành đi về phía bắc, một đường khói lửa ngút trời, nanh vuốt của Tiêu gia dần dần lộ ra, từ ban đầu chỉ mang theo tám ngàn quân đào ngũ, đến nay đã lên tới ba vạn người.
“Vì sao không xuất binh?”
“Từ Đông Nam thành đi về phía bắc phần lớn là đất hoang, Tiêu Hoa nhất định đã sớm bố trí xong, xuất binh cũng chỉ là tự tổn hại tám trăm, chi bằng mê hoặc hắn ta, để hắn ta một đường tiến lên kinh thành, sau đó đem những kẻ đang quan sát, ngả theo kia, cùng nhau dọn dẹp.”
Tân đế sắp lên ngôi chính là lúc cần phải thanh lý, Hành Đế ở ngôi nhiều năm, châu phủ bên dưới phức tạp thông đồng với nhau cũng chưa từng phái người đi xử lý quản lý, Cố Trường Trạch đang muốn nhân cơ hội này một lần dọn dẹp sạch sẽ.
Huệ phi gật gật đầu, không hỏi thêm nữa.
“Mấy hôm trước sắc mặt còn đáng sợ như vậy, hôm nay khí sắc đã tốt hơn nhiều rồi, xem ra là thuốc tối qua rất hữu dụng.”
Cố Trường Trạch khựng lại.
“Mẫu phi biết rồi sao?”
“Tối qua nha hoàn của nàng ấy đến chỗ ta xin thuốc, dỗ dành được rồi sao?”
Cố Trường Trạch lắc đầu cười khổ.
“Vẫn còn giận ta.”
Nghe vậy Huệ phi gật đầu đồng tình.
“Nên giận, nếu ta là nàng ấy, lúc này đã lập tức xuất cung không gặp lại ngươi nữa, nàng ấy vẫn là mềm lòng.”
Cố Trường Trạch giật giật khóe miệng.
“A Di.”
Hắn sợ nhất là Tạ Dao nói ra câu này.
Lời oán trách của hắn ngược lại khiến Huệ phi liếc hắn một cái.
“Ngươi chỉ biết nàng ấy tức giận, tức giận ngươi lừa dối nàng ấy nửa năm, sao không biết chuyện đêm cung biến nàng ấy cũng giận ngươi?”
Tấu chương trong tay đột nhiên bị siết chặt.
“Đêm đó ta...”
“ Ngươi không nói với nàng ấy, nàng ấy cái gì cũng không biết, còn tưởng rằng ngươi bị lão nhị lão tứ hãm hại, cầm kiếm chạy ra ngoài, nàng ấy rõ ràng không biết võ công, chẳng lẽ còn có thể là đi cứu ngươi sao?”
Huệ phi cười một tiếng.
“Nàng ấy là đã chuẩn bị tốt tâm lý đi theo ngươi xuống suối vàng.”
Tạ Dao ở trong phòng lại ngồi thêm một ngày.
Vết thương trên cổ và vết xước trên tay nàng đã sớm khỏi hẳn, nhưng Thanh Ngọc vẫn không yên tâm, mỗi ngày đều phải bôi thuốc cho nàng.
“Nếu để lại sẹo thì không tốt.”
“Để lại sẹo để ghi nhớ lòng người.”
Lời nói chua ngoa của nàng khiến Thanh Ngọc muốn nói lại thôi.
“Thật ra người hà tất phải như vậy với điện hạ...”
Nàng ta vừa mới nói một câu đã bị Tạ Dao cắt ngang.
Đúng sai thế nào trong lòng nàng đều tự có cán cân đo đếm, cho dù là người bên cạnh cũng không thể nhúng tay vào.
Đang im lặng, Huệ phi từ ngoài cửa bước vào.
“Hôm qua sao lại đến cung ta xin thuốc, con bị thương sao?”
Tạ Dao vội vàng đứng dậy hành lễ.
“Nương nương vạn phúc.”
“Đừng câu nệ nữa, vết thương đã khỏi chưa? Hôm qua con đến xin thuốc ta giật cả mình, lúc đó đã muốn đến xem con, nhưng lúc đó đầu thật sự đau, Thanh Ngọc lại nói ta đừng lo lắng, ta mới hôm nay đến đây một chuyến.”
“Thật sự không phải vết thương lớn, còn làm phiền nương nương chạy một chuyến, là con có lỗi.”
Hai người ngồi xuống, Huệ phi đau lòng nói.
“Vết thương trên cổ này đã bao lâu rồi, Cố Trường Trạch đứa nhỏ này không để tâm, con cũng không nhắc nhở hắn sao?”
Tạ Dao gượng cười.
“Ở dưới lớp áo, hắn không nhìn thấy.”
Vết thương đó là nàng từ Đông cung chạy ra, đến cung đạo mới bị.
Bên ngoài người đông hỗn loạn, có một thị vệ va phải nàng, cũng có thể là không nhận ra nàng, từng bước ép sát muốn g.i.ế.c nàng.
Kiếm kề vào cổ nàng sắp đ.â.m xuống, hạ nhân đuổi theo từ Đông cung đã đ.â.m hắn ta một nhát kiếm từ phía sau.
Sau đó nàng đều mặc y phục cổ áo cao, Cố Trường Trạch cũng không chú ý tới.
Huệ phi nhìn nàng cười gượng liền thở dài.
“Vừa không nỡ, vừa giận hắn, ta thấy con đi vào ngõ cụt rồi.”
“Con không giận hắn, con giận chính mình.”
Huệ phi còn muốn nói thêm, lại bị Tạ Dao cắt ngang.
“Bên ngoài hình như lại mưa rồi, nương nương về sớm đi.”
Đến tối, tiền tuyến lại có tin tức truyền đến.
“Giờ Thìn hôm nay, phụ tử Tiêu gia ở Yển thành xuất binh, Đô đốc Yển thành dẫn theo một vạn quân nghênh chiến, b.ắ.n c.h.ế.t Tiêu tướng... Tiêu thứ nhân, lúc này Tiêu Hoa đau đớn muốn chết, rút quân yêu cầu Đô đốc trả t.h.i t.h.ể phụ thân.”
“Tiêu Hoa nói thế nào?”
“Hắn ta rút quân về năm mươi dặm, không xâm phạm Yển thành nữa.”
Giang tướng hạ giọng nói.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận