Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình
Chương 207
“Đừng lo lắng, mọi chuyện đều có ta, nếu nàng ta muốn giở trò gì, ta cũng sẽ không để nàng ta được như ý.”
Mấy ngày tiếp theo, Hành Đế quả nhiên hôn mê bất tỉnh, Cố Trường Trạch mỗi ngày đều đến Càn Thanh cung hầu hạ, đại sự trong triều đều chất đống trên tay hai vị thừa tướng.
Giang tướng từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ ngoài cần mẫn ít nói, xử lý tấu chương trên tay một cách đâu ra đấy, không nhận bất kỳ lời nịnh nọt hay hối lộ nào của các vị đại thần.
Ngược lại, Tiêu tướng có nữ nhi là sủng phi, nhi tử hầu hạ bên cạnh hoàng thượng, lại càng thêm phóng khoáng.
Hắn ôm đồm hết thảy chính sự vào tay, tấu chương gần như không cho Giang tướng xem qua, một tay che trời, bài xích người khác, đề bạt những người có quan hệ thông gia với Tiêu gia, một tay nắm giữ nửa triều đình.
Hắn đắc ý ở triều đình, Tiêu Hoa thì trực ban ở ngự tiền, Tiêu Oanh Vi ở hậu cung càng là nói một không hai.
Thuốc thang đều là do chính tay nàng ta sắc rồi bưng cho Hành Đế uống, ngày đêm canh giữ, ngoài mấy vị hoàng tử ra, nàng ta không cho phép bất kỳ phi tần nào đến thăm.
Thái y đối với việc Hành Đế hôn mê bất tỉnh, lo lắng đến mức xoay vòng vòng cũng không tra ra được điều gì bất thường, Cố Trường Trạch cho dán cáo thị khắp nơi tìm kiếm danh y, cả Thượng Kinh đều biết hoàng thượng bệnh nặng nhiều ngày, người tài giỏi nối đuôi nhau vào cung, nhưng không một ai có thể chữa khỏi cho Hành Đế.
Cả triều đình và hậu cung đều mang bầu không khí căng thẳng c.h.ế.t chóc vì Hành Đế hôn mê.
Có người lo sợ Hành Đế cứ như vậy mà không bao giờ tỉnh lại, liền bắt đầu nghị luận riêng.
Thái tử là người thừa kế ngôi vị, Nhị hoàng tử thân thể khỏe mạnh, Tứ hoàng tử văn võ song toàn, ba vị hoàng tử còn lại, rốt cuộc ai có thể ngồi lên được ngôi vị kia?
Các đại thần trong triều phần lớn đều án binh bất động, ngay cả đối với hai vị thừa tướng nắm giữ quyền lực cũng khách sáo hơn rất nhiều, muốn từ trong miệng bọn họ dò la được chút tin tức.
Mà vào ngày thứ năm Hành Đế hôn mê, rốt cuộc cũng có người ngồi không yên.
81
Chuyện bắt đầu từ việc Tiêu tướng và Giang tướng cùng ở ngự thư phòng xử lý chính sự. Tiêu tướng ôm đi gần hết tấu chương, ôm đồm hết mọi việc trong triều. Giang tướng ngồi trước án thư, phê duyệt số ít ỏi văn thư còn sót lại, rồi tiện tay nhặt lấy một xấp tấu chương bị Tiêu tướng bỏ quên ở mép bàn.
Ông vừa cầm lấy, Tiêu tướng đã sải bước tiến lại gần.
“Giang tướng còn trẻ, e là chưa hiểu hết mọi việc trong triều bằng lão phu, hay là đưa cả xấp này cho lão phu phê luôn vậy.”
Giang tướng tuổi gần ba mươi, dáng vẻ nho nhã ôn hòa, nghe vậy cũng không hề tức giận.
“Đây là tấu chương từ Văn thành dâng lên, sự việc hệ trọng, tôi đang muốn tìm Tiêu tướng cùng thương nghị.”
Sự việc hệ trọng?
Tiêu tướng lập tức mở tấu chương ra, mấy dòng ngắn ngủi.
“Đô đốc Văn thành đêm qua đột ngột qua đời, có lời đồn đại rằng ông ta bị ám hại, lòng dân hoang mang, quan địa phương dâng tấu xin triều đình phái người đến xử lý.”
Giang tướng thở dài.
“Văn thành có vạn quân tinh nhuệ, từ trước đến nay là nơi có binh lực hùng hậu nhất ngoài kinh thành, đô đốc nắm giữ trọng quyền, nay đột ngột qua đời, nếu không nhanh chóng phái người đến quản lý, e là sẽ bị kẻ gian lợi dụng sơ hở, hậu quả khó lường.
Nhưng dù sao đô đốc cũng là chức quan lớn, triều đình phái ai đi cũng không hợp lý, tôi không dám tự ý quyết định, nên muốn cùng Tiêu tướng thương nghị, chi bằng cùng nhau xin Thái tử điện hạ định đoạt.”
Lời vừa dứt, trong mắt Tiêu tướng lóe lên tia sáng tinh ranh.
“Điện hạ cũng đã nói, những việc bình thường ngươi và ta tự quyết định là được, nay Văn thành đang loạn, trong thời gian ngắn khó mà chọn được đô đốc mới, chi bằng trước tiên phái người đến tiếp quản vạn quân, ổn định lòng dân, sau đó điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t của đô đốc, rồi mới phái tân quan nhậm chức.”
Giang tướng giật mình.
“Làm sao có thể? Đó là cả một thành lớn, e rằng vẫn phải...”
“Không có gì là không thể, ngươi cũng không cần hỏi ý Thái tử điện hạ nữa, cứ làm như vậy đi.”
Tiêu tướng dứt khoát nói, trong lòng không nén nổi vui mừng, sải bước rời đi.
Từ ngày Tạ Dao gả vào Đông cung, quan hệ phụ tử giữa ông ta và Tiêu Hoa trở nên căng thẳng, Tiêu Hoa gần như không nói chuyện với ông ta nữa, nhưng cách đây một tháng, đột nhiên hắn quỳ xuống trước mặt ông ta nói rằng hắn đã nghĩ thông.
Tiêu tướng nuôi dưỡng binh mã, cho dù lời đồn trong kinh thành có ồn ào đến đâu cũng quyết tâm từ hôn với Tạ gia, chẳng qua là muốn tìm một gia tộc quyền thế giúp đỡ họ làm việc lớn, nào ngờ lại khiến quan hệ phụ tử ngày càng căng thẳng, Tiêu Hoa một khi đã nghĩ thông, sao ông ta có thể không vui mừng?
Văn thành là thành lớn thứ hai sau Thượng Kinh, trong thành có rất nhiều binh mã, là nơi để đối phó với những sự việc bất ngờ xảy ra ở kinh thành, Tiêu tướng không ngờ đô đốc lại c.h.ế.t đúng lúc như vậy.
Ông ta sải bước trở về phủ, đi thẳng một mạch vào viện của Tiêu Hoa.
“Con hãy thay phụ thân đi làm một việc.”
Ngày thứ chín Hành Đế hôn mê, Tạ Dao lại đến Càn Thanh cung thăm hỏi.
Công công canh giữ bên ngoài nói Hành Đế vừa mới ngủ, Cố Trường Trạch đang ở bên trong, Tạ Dao bèn tìm một gian điện mát mẻ ngồi đợi Cố Trường Trạch.
Nàng phẩy tay cho hạ nhân lui xuống, tay cầm quạt phe phẩy, bỗng nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận