Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình
Chương 222
Lục hoàng tử đẩy xe lăn lùi về sau.
“Ngươi... Ngươi đừng có quá đáng, Cố Trường Trạch!”
“Tam đệ bị phân thây, Tứ đệ bị ta cắt đầu, Ngũ đệ ở thiên lao, ta dùng trường thảo, ngươi nói xem... Ta nên chọn cho ngươi cách c.h.ế.t như thế nào đây?
Ngũ mã phanh thây, lăng trì xử tử, hay là luộc sống, c.h.é.m eo?”
Hắn mỗi nói một câu, trường kiếm trong tay lại đ.â.m tới một tấc, Lục hoàng tử tránh cũng không thể tránh, cho đến khi đ.â.m tới trước n.g.ự.c hắn ---
“Phụt ---”
Một thanh trường kiếm từ phía sau, đ.â.m về phía Cố Trường Trạch.
Cơn đau nhức nhối ập tới, Cố Trường Trạch cúi đầu, giây phút nhìn thấy vị trí vết thương, hắn xoay người, nhìn thấy thanh kiếm trong tay Hành đế.
Trường kiếm của hắn đột ngột rút khỏi lồng n.g.ự.c Lục hoàng tử, loạng choạng lùi về sau hai bước, phun ra một ngụm m.á.u tươi.
Trong mắt hắn đầu tiên là sự kinh ngạc, sau đó là vài phần điên cuồng, ngửa mặt cười to.
Người thân cận nhất gây ra tổn thương lớn nhất, vị trí Hành đế đâm, chính là vị trí hắn bị đ.â.m trúng trên chiến trường ba năm trước, không lệch một ly.
“Ha ha ha ha ha ha! Tốt, quả nhiên là phụ hoàng!”
Hắn ngẩng đầu cười to, nhìn Hành đế với ánh mắt âm trầm, lần này không còn chút do dự nào nữa, trường kiếm trong tay như chẻ tre, hung hăng đ.â.m vào lồng n.g.ự.c Lục hoàng tử.
“Vì một nữ nhân! Ngươi g.i.ế.c huynh hại đệ!”
Cơ thể Lục hoàng tử từ trên xe lăn lăn xuống đất.
“Điều ta hối hận nhất, chính là ngày hôm đó ở Thượng Lâm viên không g.i.ế.c ngươi, khiến ngươi đến bây giờ vẫn còn nhớ mãi không quên Thái tử phi của ta.”
Giọng điệu Cố Trường Trạch thản nhiên, lại khiến Lục hoàng tử trợn to mắt.
“Thượng Lâm viên?”
“Phải, Tam đệ là ta giết, chân của ngươi cũng là do ta phái người đẩy xuống, phụ hoàng phao tin đồn phế Thái tử, cũng là ta cố ý để bị đánh, tất cả đều là vì muốn nàng ấy vào cung.
Ta thích nàng ấy ba năm, trước là Tiêu Hoa, sau là ngươi, luôn có nhiều kẻ đáng ghét thèm muốn nàng ấy như vậy, vậy ta chỉ có thể g.i.ế.c các ngươi.”
Một câu nói xong, trường kiếm trong tay rút ra khỏi lồng n.g.ự.c Lục hoàng tử, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, hắn xoay người đ.â.m về phía Hành đế.
“Ta hao tâm tổn trí, chính là muốn có được thánh chỉ, từ lúc nàng ấy bước vào Đông cung, liền không có ý định để nàng ấy rời đi nữa!”
“Cạch ---”
Cửa Càn Thanh cung bị đẩy ra, m.á.u tươi trên n.g.ự.c Lục hoàng tử b.ắ.n đầy mặt người tới, Cố Trường Trạch quay đầu lại trong nháy mắt, đối diện với một khuôn mặt hoa phù dung kinh hoàng.
86
“A Dao?”
Vẻ mặt hắn vẫn chưa kịp thay đổi, thanh kiếm trong tay theo bản năng rút ra, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe lên mặt.
“Sao nàng lại tới đây?”
Choang một tiếng, kiếm tuột tay rơi xuống đất, Cố Trường Trạch từng bước tiến về phía nàng.
Hắn gượng cười, trong nháy mắt lại khôi phục dáng vẻ ôn nhuận như gió mát trăng thanh thường ngày. Nhưng bạch y đầy m.á.u lại càng khiến cho dáng vẻ ấy thêm phần âm u lạnh lẽo, khiến người ta không rét mà run.
Tạ Dao không còn chút sức lực nào, tay bám chặt lấy khung cửa.
“Vừa rồi Càn Thanh cung có thích khách đột nhập, muốn ám sát Lục đệ và phụ hoàng, ta vừa cứu được bọn họ định đi tìm nàng.”
“Dáng vẻ bên ngoài này có phải dọa nàng sợ rồi không? Cũng dọa ta giật mình, nàng xem, n.g.ự.c ta còn bị đ.â.m một đao, rất đau.”
Hắn thì thầm, thở dài một tiếng yếu ớt nói.
“Thật sự rất đau, nàng lại đây, ôm ta một cái, chúng ta đi bôi thuốc, được không?”
Hắn vươn tay về phía Tạ Dao, dường như hoàn toàn không nhìn thấy vẻ kinh hoàng trong mắt nàng, dịu dàng oán trách.
“Nơi này bẩn, xem kìa, làm bẩn cả vạt váy của nàng rồi, ta dẫn nàng đi thay một bộ khác nhé.”
“Lại đây, đến đây nào, Dao Dao.”
Ánh mắt hắn dịu dàng như muốn nhấn chìm người ta, Tạ Dao ngây người nhìn hắn, thế mà lại theo bản năng tiến lên một bước.
Cố Trường Trạch cong môi cười.
“Lại đây...”
“Đừng tin hắn! Hắn đang lừa nàng! Cái gì mà có thích khách muốn g.i.ế.c ta và phụ hoàng, rõ ràng là hắn đã g.i.ế.c Tứ ca và Nhị ca ở Thượng Thanh trì, lại còn muốn g.i.ế.c phụ thân hại đệ, Tạ Dao, nếu nàng tin hắn, vậy nàng chính là kẻ ngốc nhất thiên hạ!”
Giọng nói sắc bén của Lục hoàng tử hung hăng xé toạc lớp vỏ bọc giả dối ôn nhu này, vẻ ngây người trong mắt Tạ Dao lập tức tan biến, nàng theo bản năng lùi về sau hai bước.
“Giết huynh hại cha... bức cung?”
“Phải! Là hắn bức cung, từ đầu tới cuối đều là hắn lừa nàng, ngay cả thánh chỉ nàng vào cung năm đó cũng là do hắn tự mình cầu xin... A!”
Tiếng gào thét của Lục hoàng tử còn chưa dứt, Cố Trường Trạch đột nhiên quay đầu, sải bước về phía sau, hung hăng đạp một cước vào n.g.ự.c Lục hoàng tử, nhặt thanh kiếm lên, giơ tay đ.â.m thẳng vào cổ họng hắn ta.
“Không biết nói chuyện thì đừng mở miệng làm...”
“Cố Trường Trạch!”
Tạ Dao run rẩy lên tiếng, động tác của Cố Trường Trạch đột nhiên khựng lại.
Hắn đỏ mắt quay đầu lại, nhìn thấy Tạ Dao run rẩy, từng bước lùi về sau.
“Chuyện ở Thượng Lâm viên... Tam hoàng tử... là ngươi?”
Giọng nàng nhẹ bẫng, thần sắc càng thêm hoảng hốt.
“Ta gả vào hoàng cung... cũng là ngươi?”
Thình một tiếng, thân thể Lục hoàng tử ngã mạnh xuống đất, m.á.u trên giày da loang lổ trên nền, Cố Trường Trạch há miệng.
“Ta...”
“Tối nay ở Thượng Thanh trì... ngươi đã sớm biết?”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận