Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình
Chương 144
“Hoàng thượng nói gần đây triều đình xảy ra nhiều chuyện, trước là Tam hoàng tử qua đời, sau là Thái tử phi bị bắt cóc, rồi lại đến Hoàng hậu phát điên, Thái hậu bệnh nặng. Ngài cho mời Khâm thiên giám đến hỏi, Khâm thiên giám nói đây là lúc vận nước nhiều biến động, trong hoàng cung có thứ ô uế, thiên tượng cũng cho thấy điềm dữ, nên Hoàng thượng muốn hôm nay cùng các vị hoàng tử đến Thái miếu bái lạy trước, ngày mai đợi Khâm thiên giám chọn được ngày lành tháng tốt sẽ lên Trích Tinh lâu tế trời.”
“Hiện giờ các vị hoàng tử nhận được tin đều đã đến Càn Thanh cung chờ, chỉ còn thiếu ngài.”
Hoàng thượng vừa nghe nói thiên tượng bất thường, một khắc cũng không chờ được, đêm khuya cho người chuẩn bị mở cửa Thái miếu, sáng sớm bãi triều, lệnh cho các vị hoàng tử đến Thái miếu.
Người bên ngoài giục gấp, Cố Trường Trạch cũng không nán lại lâu, tuy rằng hắn cảm thấy chuyện thiên tượng là lời nói nhảm nhí, nhưng Hành Đế đã cho gọi hắn cùng đi, hắn cũng không thể kháng chỉ.
“Nàng hôm nay đi cẩn thận Hoàng hậu.”
“Chỉ còn một ngày cuối cùng nữa thôi, chàng cứ đi đi.” Tạ Dao dịu dàng gật đầu đáp.
Cố Trường Trạch rời khỏi Đông cung, Tạ Dao cũng đứng dậy đi đến Từ Ninh cung.
Hoàng hậu đã sớm ăn mặc chỉnh tề, đứng ở ngoài phòng bếp nhỏ nhìn cung nữ sắc thuốc cho Thái hậu.
Từ sau khi Thái hậu bệnh nặng, biết bao nhiêu người trong ngoài cung đều thấy được sự hiếu thuận của Hoàng hậu.
Không nói đến việc nửa tháng nay, Hoàng hậu ngày nào cũng đến Từ Ninh cung thỉnh an, bầu bạn với Thái hậu, sau đó Thái hậu hôn mê, bà cũng ngày đêm túc trực bên giường, tận tâm chăm sóc, quả thật đã làm tròn bổn phận của một người con dâu hiếu thảo.
Nhìn thấy Tạ Dao từ xa, bà mỉm cười tiến lên: “Ngươi đến rồi.”
“Hôm nay nương nương đến thật sớm.”
“Ta dậy sớm, nghĩ đến mẫu hậu bệnh nặng, cũng không ngủ được, nên muốn đến sớm một chút để bầu bạn với người.”
Bát thuốc bốc hơi nóng hổi, Hoàng hậu không hề nhíu mày, tự mình bưng vào phòng trong.
Thái hậu đang tựa vào gối, thấy hai người cùng nhau đi vào, ho khan hai tiếng. “Hôm nay sao các con đều đến sớm vậy?”
Hoàng hậu ngồi bên giường, tự tay múc thuốc đút cho bà. “Nóng lắm, mẫu hậu uống chậm một chút.”
Thái hậu được cung nữ đỡ dậy, nhìn Hoàng hậu, dịu giọng nói: “Bệnh cũ của ta, làm con vất vả rồi.”
Mấy ngày nay bà lúc mê lúc tỉnh, Hoàng hậu đều ở bên cạnh tận tâm chăm sóc, thậm chí còn tự tay lau người thay quần áo cho bà, mười mấy năm thân cận, đây là lần đầu tiên Thái hậu thay đổi cách nhìn về con dâu của mình.
Tuy rằng Hoàng hậu có chút tâm tư riêng, nhưng bản chất không xấu, cũng coi như hiếu thuận.
“Đây là điều thần thiếp nên làm...”
Muỗng thuốc vừa đưa đến bên môi Thái hậu, bất ngờ bà lại ho dữ dội, hất đổ cả bát thuốc nóng hổi.
“Choang!”
Bát thuốc rơi xuống đất vỡ tan tành, nước thuốc nóng bỏng đổ hết lên mu bàn tay Hoàng hậu, mảnh vỡ cũng cứa rách tay bà, m.á.u tươi lập tức chảy ra.
“A!”
“Nương nương!”
Tạ Dao kinh hô, vội vàng lấy khăn tay lau tay cho bà.
Hoàng hậu kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt nhăn nhó.
“Mau đến đây, lấy nước sạch đến đây, mau đi lấy thuốc tốt nhất đến!”
Mu bàn tay bà nhanh chóng sưng đỏ, nước thuốc hòa lẫn m.á.u tươi, đau rát vô cùng, Tạ Dao vội vàng sai người lấy nước, vừa dùng khăn tay lau nước thuốc trên tay bà.
“Ta... Khụ khụ... Hoàng hậu, con không sao chứ...” Thái hậu chỉ nói được vài câu đã vịn giường ho khan, nôn ra một búng m.á.u rồi ngất đi.
“Mau, truyền thái y!”
Từ Ninh cung rộng lớn nháy mắt trở nên hỗn loạn.
Nước thuốc nóng bỏng, dù đã bôi thuốc nhưng mu bàn tay Hoàng hậu vẫn sưng to, m.á.u đã ngừng chảy, bà sắc mặt trắng bệch, trên người vẫn còn dính vết bẩn đứng trong phòng.
“Hoàng hậu nương nương không nên tùy tiện di chuyển, vết thương trên tay người rất nghiêm trọng, chi bằng người hãy về nghỉ ngơi trước đi ạ.” Thái y nhịn không được lên tiếng.
“Chưa thấy mẫu hậu tỉnh lại, ta không yên tâm.” Hoàng hậu lắc đầu, dù sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn kiên quyết đứng chờ ở ngoài phòng.
Lại chờ thêm nửa canh giờ, cuối cùng cũng nghe được tin Thái hậu đã tỉnh.
“Thật tốt quá...” Hoàng hậu mừng rỡ đứng phắt dậy, nhưng chưa kịp nói hết câu đã choáng váng suýt ngã.
“Nương nương!” Cung nữ vội vàng đỡ lấy bà.
Bà sắc mặt trắng bệch, nhìn thoáng qua bàn tay vừa băng bó xong, trong mắt lóe lên tia sáng u ám.
“Ta vốn muốn ở lại bầu bạn với mẫu hậu, nhưng vừa bị thương, thật sự không chịu nổi nữa, A Dao, con ở lại thay ta một lát nhé, tối nay ta sẽ quay lại.”
“Nương nương cứ yên tâm nghỉ ngơi đi ạ.” Tạ Dao hành lễ tiễn bà.
Hoàng hậu vừa đi, trong phòng chỉ còn lại mình nàng và Thái hậu.
Nàng sai cung nữ dọn dẹp sạch sẽ nước thuốc và mảnh vỡ, sau đó tiến lên Dìu Thái hậu ngồi dậy.
“Hôm nay người cảm thấy thế nào?”
“Vẫn như cũ.”
Nửa tháng nay, Thái hậu luôn cảm thấy người uể oải, thỉnh thoảng lại ngất xỉu, từ sau khi bị ngã năm ngoái, tinh thần bà đã không còn tốt như trước, nhưng lần này bà cảm thấy đặc biệt nghiêm trọng.
Bà vịn tay Tạ Dao ngồi dậy, nhìn nàng, đột nhiên hỏi: “Thằng bé Trạch nhi đâu?”
Tạ Dao vội hoàn hồn, kể lại chuyện Cố Trường Trạch phải đến Thái miếu.
“Thái tử hiếu thuận, con cũng tận tâm, có con bầu bạn với Thá tử, ta cũng yên tâm phần nào.” Thái hậu thở dài, bà khi ốm yếu cũng không còn khí thế như trước, thều thào nói: “Ta e là sống không được bao lâu nữa, tâm nguyện duy nhất là muốn nhìn thấy Thái tử có thêm đứa nhỏ, sau đó ngồi lên ngôi vị kia.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận