Thái Tử Ốm Yếu Tâm Cơ Đầy Mình
Chương 118
Cố Trường Trạch vẫn tiếp tục tiến lên, vài bước đã ép hắn ta đến vị trí Tạ Dao vừa đứng ban nãy.
Ngũ hoàng tử cố gắng đứng vững.
“Hoàng huynh...”
“Tháng tư trời lạnh, ngũ đệ đêm khuya vào cung, ta rất cảm động.”
Hắn lại tiến lên một bước, chỉ cách Ngũ hoàng tử một khoảng rất ngắn.
Ngay khi Ngũ hoàng tử đưa tay muốn bám vào cành cây để đứng vững, hắn đột ngột bẻ gãy cành cây bên cạnh, nhìn hắn ta rơi tõm xuống hồ.
Hồ nước sâu vài thước, trời tháng tư lại càng lạnh hơn, nơi này vắng vẻ, không có người đi tuần tra. Cố Trường Trạch mặt không chút biểu cảm.
“Nhưng ngũ đệ vào cung, đừng đi nhầm chỗ, cắn nhầm người, nếu không đêm khuya thanh vắng thế này, e rằng không dung nổi kẻ mơ hồ như ngươi sống sót đâu.”
Dứt lời, cành cây bị ném xuống hồ. Cố Trường Trạch kéo Tạ Dao quay người rời đi.
Đi được một lúc lâu, Tạ Dao vẫn còn kinh hồn bạt vía.
“Chúng ta cứ thế mà đi sao...”
Mấy ngày nay, nàng ít nhiều cũng biết được Cố Trường Trạch không giống như vẻ ngoài, nhưng việc ngang nhiên đẩy người xuống hồ trong cung cấm thế này, Tạ Dao quả thực là lần đầu tiên chứng kiến.
Ít nhất cũng nên quay đầu thay một bộ y phục khác, quang minh chính đại như vậy, lỡ như hắn ta cáo trạng lên Hoàng thượng, lại là một phen sóng gió.
Cố Trường Trạch nắm lấy tay nàng, chỉ hỏi:
“Nàng có bị thương không?”
Tạ Dao lắc đầu, giọng điệu vẫn còn chút sợ hãi.
“Huynh đến kịp thời.”
“Ta đợi lâu không thấy nàng quay lại, trong lòng lo lắng.”
Cố Trường Trạch dịu dàng nói.
“Phụ hoàng gọi nàng đến đó, hỏi gì vậy?”
Nỗi bất an trong lòng lắng xuống, nàng nhớ lại cảnh tượng trong điện, Tạ Dao muốn hỏi hắn, nhưng lời đến bên miệng lại hỏi một câu khác.
“Trường Tín hầu và Ngũ hoàng tử, có liên quan gì đến chuyện này không?”
Dù sao chuyện này cũng xảy ra với nàng, hai ngày nay Tạ Dao bận rộn chăm sóc Cố Trường Trạch và Tiêu Hoa, vậy mà lại quên hỏi thăm.
Cố Trường Trạch im lặng một lát, đánh trống lảng.
“Có hay không, từ ngày mai, hắn sẽ không xuất hiện trước mặt nàng nữa.”
Tạ Dao mím môi, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hắn dưới màn đêm.
“Ta còn muốn biết một chuyện, đêm hôm đó, huynh vào trong thương lượng, rốt cuộc đã dùng cái gì để đổi lấy thuốc giải cho ta?”
Cố Trường Trạch cứng người, rất nhanh liền bình tĩnh ngẩng đầu.
“Không có.”
“Có.”
Tạ Dao kiên quyết ngẩng đầu nhìn hắn, một cỗ khí thế giằng co lan tỏa giữa hai người.
“Là dược dẫn của huynh, đúng không?”
Hai người nhìn nhau, Cố Trường Trạch hỏi:
“Nàng nghe được? Hay là đoán được?”
Câu trả lời này không khác gì thừa nhận, Tạ Dao chỉ cảm thấy sống mũi cay cay, đột nhiên bước lên hai bước, vùi vào lòng hắn.
Cố Trường Trạch không tránh né, ôm chặt lấy nàng, trong nháy mắt cảm thấy y phục trước n.g.ự.c bị nước mắt thấm ướt.
“Sao huynh không nói cho ta biết?”
“Đã mất rồi, hà tất phải khiến nàng thêm đau lòng.”
Cố Trường Trạch thở dài.
“Rõ ràng huynh có thể tìm một cái giả...”
“Đổi cái giả, mất có thể là mạng của nàng, bây giờ chỉ mất một dược dẫn, không tính là mua bán lỗ vốn.”
Hắn nói nhẹ tênh, nhưng nước mắt trong mắt Tạ Dao lại càng tuôn rơi dữ dội.
Nàng do dự, lại rối rắm, những lời Hoàng thượng và Hoàng hậu ép hỏi trong điện không ngừng văng vẳng bên tai. Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi:
“Tại sao huynh lại đối xử tốt với ta như vậy?”
“Chúng ta là phu thê...”
“Chỉ là phu thê thôi sao? Chỉ vì ta là Thái tử phi của huynh?”
“Vậy nàng muốn nghe câu trả lời thế nào?”
Cố Trường Trạch dừng bước, đôi mắt nhạt màu dưới màn đêm nhìn thẳng vào mắt Tạ Dao.
Lần này đến lượt Tạ Dao không nói nên lời.
Nàng lúng túng né tránh, hỏi người ta rồi, nhưng bản thân lại chẳng biết mình muốn nghe câu trả lời gì.
“Vậy nếu đổi lại là một người khác làm Thái tử phi thì sao? Sau này Đông cung có trắc phi, có những người khác cũng là thê thiếp của huynh, huynh cũng sẽ đối xử tốt với họ như vậy sao?”
Lời này hỏi thật khó hiểu, Cố Trường Trạch khẽ cười, đưa tay kéo nàng đi về phía trước, không trả lời.
Tạ Dao mở miệng muốn hỏi tiếp, lời đến bên miệng, nàng không biết nhớ tới cái gì, lại không nói ra được.
Hai người trở về Đông cung, Tạ Dao mang theo tâm sự nặng nề vào nội viện, trằn trọc suốt đêm.
Sáng sớm hôm sau, một tin tức truyền đến tai Tạ Dao.
“Giang tướng sáng sớm đã mang bằng chứng Trường Tín hầu bắt cóc người trình lên, các vị đại thần cãi nhau ỏn ào trên triều, yêu cầu Hoàng thượng nghiêm trị Trường Tín hầu, hiện tại người đã bị giam vào đại lao, liên lụy đến cả phủ Trường Tín hầu đều bị bắt giam theo. Còn có... Ngũ hoàng tử tối qua trượt chân rơi xuống nước, nửa đêm được người ta cứu lên, trên đường hồi phủ lại nhiễm lạnh, về đến nơi thì lăn ra ốm liệt giường, thái y hiện tại đang hội chẩn, nói là Ngũ hoàng tử trong thời gian ngắn e là không gặp được ai.”
Lời Thanh Ngọc nói khiến Tạ Dao rối bời.
Thì ra tối qua... những lời Cố Trường Trạch nói, là ý này sao?
Nàng nhớ lại tối qua ở bên ngoài cung nghe được cuộc đối thoại giữa Giang Trân và Cố Trường Trạch, lúc đó nàng đã nghi ngờ Trường Tín hầu không phải là người đứng sau, nhưng không ngờ Cố Trường Trạch lại ra tay nhanh như vậy.
Nàng biết rõ trong chuyện này nhất định có bàn tay của hắn, nhưng lại không đoán ra được tại sao hắn lại làm như vậy?
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255: Hoàn
Bạn cần đăng nhập để bình luận