Làm Thế Nào Để Bảo Vệ Nam Đức Cho Alpha
Chương 56: Chương 56
257
Đám côn đồ và Quý Thần ở xa xa đều nghệt mặt.
“Mày… làm sao mà mày biết được?”
Từ Doãn Xuân: “Sát khí cũng không biết thu liễm một chút, cách tám trăm dặm cũng biết tụi mày đến rồi.”
Đám côn đồ luống cuống bò dậy, một đứa nói: “Thằng này biết nhiều chiêu bẩn, chúng mày cẩn thận!”
Từ Doãn Xuân khinh khỉnh: “Không dùng chiêu bẩn tao cũng đánh thắng tụi mày.”
“Một Omega mà thôi, kiêu ngạo cái đéo gì chứ?” Cả đám xông lên cùng lúc.
Một phút sau, đám côn đồ ngã rạp thành đống.
Võ công của Từ Doãn Xuân là do Vệ Tu nắm tay chỉ dậy, dư sức đánh mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ.
“Đã hiểu tao dựa vào cái gì mà ngông chưa?” Từ Doãn Xuân đạp lên người một đứa.
Hắn túm cổ áo đối phương, khẽ cười: “May mắn đấy, nếu gặp tao của ngày trước, tụi mày không để lại chút gì thì đừng hòng rời đi.”
258
Từ Doãn Xuân tiêu sái rời đi.
Vừa rời khỏi tầm mắt mọi người, hắn lập tức rút điện thoại ra muốn kể khổ với thiếu gia.
Nhưng nghĩ đến việc Vệ Tu đang bận hắn lại kìm xuống, không muốn đống chuyện lặt vặt này làm phiền thiếu gia.
Hơn nữa như vậy quá giống làm nũng, không được.
Từ Doãn Xuân còn chưa về đến nhà thì phát hiện lại có người bám theo hắn.
Lần này người theo dõi còn đông hơn trước, thậm chí có cả mấy Alpha.
Từ Doãn Xuân suy nghĩ một chút, đi vòng qua một đường khác, chọn một nơi có camera giám sát giả vờ chống cự vài cái, sau đó làm bộ ngất xỉu, để mặc bọn chúng trói đi.
Dù sao nếu đánh nhau tới tận nhà, làm nhà cửa bừa bộn thiếu gia lại nổi giận mất.
Hơn nữa chuyện này phải giải quyết dứt điểm, hắn phải nhanh chóng kết thúc.
259
Từ Doãn Xuân bị đưa đến một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô.
Quý Thần thấy hắn bị áp giải đến đắc chí cười lớn.
Từ Doãn Xuân: Trong nguyên tác mày cũng cười lớn như vậy, cười xong rồi đi chầu trời.
“Chẳng phải mày giỏi đánh đấm lắm sao? Sao gặp Alpha là không đánh nổi nữa rồi?”
Từ Doãn Xuân không nói lời nào.
“Hôm nay tao sẽ cho mày nếm mùi hậu quả của việc mơ tưởng hão huyền.” Quý Thần nói: “Muốn động vào người của tao? Đéo có cửa đâu.”
Từ Doãn Xuân khó hiểu: “Rốt cuộc mày lấy đâu ra tự tin nghĩ rằng anh ấy là người của mày?”
Quý Thần: “Từ nhỏ tao đã có hôn ước với anh ấy!”
Từ Doãn Xuân: “Thời đại nào rồi mà còn hứa hôn từ trong bụng mẹ? Hai người đã đăng ký chưa? Hay là anh ấy tỏ tình với mày rồi?”
Quý Thần cứng họng, quả thực hắn và Vệ Tu không có bất kỳ giao ước chính thức nào, ngay cả gặp mặt Vệ Tu một lần cũng phải chờ đợi rất lâu.
Nhưng hắn vẫn còn mạnh miệng: “Trong lòng Vệ Tu luôn có tao.”
Từ Doãn Xuân bật cười, không đành lòng nói cho hắn biết trước đây trong lòng Vệ Tu có ai.
Quý Thần lại nói: “Mày yêu anh ấy bằng tao sao? Tao vì anh ấy mà học nấu ăn, học quản lý tài chính… Mày hỏi xem thiếu gia nhà ai làm được mấy chuyện như này?”
“Không có anh ấy thì mày tính chẳng học gì hả?” Từ Doãn Xuân cạn lời: “Nhưng thật ra mày không cần học nấu ăn đâu, anh ấy nấu ngon lắm.”
“Tại tao kén ăn quá mà…” Từ Doãn Xuân bỗng “à” lên một tiếng: “Nói mới nhớ, anh ấy cũng giống mày đấy, vì tao mà học rất nhiều thứ. Vừa nãy tao không nên chế nhạo mày, xin lỗi nhá.”
Quý Thần suýt tức chết luôn.
260
Quý Thần không muốn phí lời với Từ Doãn Xuân nữa, giận dữ quát: “Đánh nó cho tôi!”
Từ Doãn Xuân nói: “Toàn kêu người khác ra tay à, sao vậy, mày không vì Vệ Tu học đánh người hả?”
Quý Thần bị nói khích, tiến lên túm cổ áo Từ Doãn Xuân định tát một cái.
Nhưng tay còn chưa kịp hạ xuống, bỗng một luồng sáng mạnh lóe lên.
Từ Doãn Xuân cười: “Bộ mặt đó của mày đã bị chụp lại đăng lên mạng rồi, giờ ai cũng được chiêm ngưỡng dáng vẻ đánh người oai phong của cậu Quý đấy.”
Quý Thần không ngờ chiếc vòng cổ bình thường trên cổ Từ Doãn Xuân lại có chức năng này, lập tức sững sờ.
“Xóa ảnh cho tao!”
“Muộn rồi.”
Quý Thần tức điên, vò mẻ không sợ nứt: “Lấy thuốc ra đây!”
261
Quý Thần cầm ống tiêm tiến đến chỗ Từ Doãn Xuân.
Từ Doãn Xuân đột nhiên hoảng sợ: “Mày định dùng thuốc gì, đừng mà! Xin mày!”
Quý Thần: “Bây giờ biết sợ rồi hả!”
Từ Doãn Xuân: “Không!!!”
Quý Thần tự tay tiêm cho Từ Doãn Xuân một liều thuốc kích dục, định để đám người của tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám hấp diêm hắn.
Quý Thần: “Mày chưa được Vệ Tu đánh dấu hoàn toàn đúng không?”
Từ Doãn Xuân: “Mày muốn làm gì!”
Quý Thần: “Hừ, tao đã tìm sẵn đối tượng cho mày rồi, cứ chờ bị đánh dấu đi!”
Quý Thần vừa dứt lời, bỗng nhiên cơ thể mềm nhũn ngã vật xuống đất.
Đám người của tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám bên cạnh đang ngơ ngác thì cũng lập tức mất hết sức lực.
Từ Doãn Xuân bị tiêm thuốc đứng dậy không chút đau đớn nào cả, khẽ cười: “Chỉ chờ thuốc của mày thôi.”
Chiếc vòng cổ hắn từng tặng cho Thẩm Tích có chứa mùi hôi làm vũ khí tấn công diện rộng. Nhưng cái hắn đeo đã đổi mùi hôi thành thuốc mê, đồng thời cài đặt để nó tự động tiêm thuốc ức chế cho hắn.
Vì thế khi Quý Thần tiêm thuốc cho hắn, vòng cổ phát hiện nồng độ pheromone của hắn vượt ngưỡng, tự động phóng thuốc mê ra.
262
Từ Doãn Xuân bước đến bên cạnh Quý Thần, chụp lại dáng vẻ thảm hại của đối phương.
“Chụp thì làm sao? Không sao, giang cư mận thích ảnh xấu mà.” Từ Doãn Xuân đưa ảnh cho đối phương xem: “Mày nên thấy mừng vì giờ tao rất tuân thủ pháp luật, bằng không thì thứ tao chụp không chỉ có vậy thôi đâu.”
Từ Doãn Xuân hạ giọng: “Dĩ nhiên vì thiếu gia, tao dám làm bất cứ chuyện gì. Nếu mày muốn thử tao sẽ cho mày một bất ngờ; còn nếu không muốn thì đừng nghĩ đến mấy chuyện xấu xa.”
Từ Doãn Xuân phủi áo, chuẩn bị rời đi.
Hắn bước được hai bước, Quý Thần nằm dưới đất bỗng phát ra tiếng cười yếu ớt.
Từ Doãn Xuân dừng chân, cảnh giác cầm theo tất cả số thuốc của mình.
Có người đến.
263
Năm phút sau, Từ Doãn Xuân bị ném vào góc tường.
“Chưa có ai trụ nổi quá năm phút dưới tay tao, mày cũng khá đấy.”
Tên này là lá bài tẩy cuối cùng của Quý Thần.
Quý Thần biết Từ Doãn Xuân rất giỏi đánh đấm, chiêu bẩn lại nhiều, thế nên đã bỏ ra số tiền lớn thuê một tên lính đánh thuê.
Quan trọng hơn cả kẻ này là Alpha cấp S.
Dù Từ Doãn Xuân có giỏi đến đâu, chỉ cần bị pheromone của Alpha cấp S đè ép thì hắn cũng đành chịu thua.
Quý Thần: “Đánh dấu nó!”
Chỉ cần Từ Doãn Xuân bị người khác đánh dấu, Vệ Tu sẽ không cần hắn nữa.
264
Từ Doãn Xuân co người ở trong góc tường, không ngờ còn có chiêu này.
Alpha cấp S vừa phóng pheromone, toàn thân của hắn lập tức mất sức, thở không ra hơi, ngay cả pheromone vừa bị thuốc ức chế đè xuống cũng láng máng dao động
Tính sai rồi, sớm biết thế này đã nói với thiếu gia một tiếng.
Muốn gặp thiếu gia quá.
Thiếu gia sẽ đến sao?
Thiếu gia nhất định sẽ đến.
Quả nhiên, Vệ Tu đến rồi.
265
Hôm nay Vệ Tu đi công tác xa, bận đến tối mặt tối mày song vẫn không quên tranh thủ nhắn tin cho Từ Doãn Xuân.
Từ Doãn Xuân không trả lời y.
Từ Doãn Xuân thường sẽ trả lời trong vòng một phút, nhưng điều này cũng không lạ, vì một khi Từ Doãn Xuân mải mê với mấy món đồ chơi nhỏ của mình hắn sẽ thích giả câm giả điếc.
Không sao, Vệ Tu biết cách thu hút sự chú ý của Từ Doãn Xuân.
Y chụp một bức ảnh tay mình, gửi cho Từ Doãn Xuân.
Một phút sau, đáy lòng Vệ Tu chùng xuống.
Chắc chắn Từ Doãn Xuân đã xảy ra chuyện.
Nếu không sao hắn không lập tức trả lời đủ kiểu như [đẹp quá] [thiếu gia nhà ai mà ngay cả tay cũng đẹp thế này] [nhớ thiếu gia quá]?