Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ
Chương 257: Chương 257
Tiết Ninh hoàn toàn không nghi ngờ hắn biết chuyện xảy ra ở Vân Quy Phong.
Tình hình toàn bộ Tiên phủ, hoặc nói toàn bộ nhân gian hiện nay đều trong phạm vi thần thức của hắn.
Hắn miệng nói không quản nhưng lại đi tính “hữu kinh vô hiểm” của họ, thần thức lại khắp nơi, chẳng phải cũng coi như một cách bảo đảm sao?
“Chàng nghĩ, đây là điều chàng nói “liên quan đến ta” sao?”
Tần Giang Nguyệt trở về Tiên phủ rồi không ra ngoài, nhưng dù là Tiết Ninh hay người ngoài cũng không cảm thấy hắn thiếu thông tin.
Hắn không trả lời ngay hai câu hỏi của Tiết Ninh mà nắm tay nàng, từng bước dẫn đến phía sau Tiên Các.
Phía sau Tiên Các có một nơi rộng rãi, cảnh sắc tuyệt đẹp, rất thích hợp cho việc tu luyện dưỡng sinh.
Khi Tiết Ninh không có mặt, Tần Giang Nguyệt thường ngồi thiền ở đây.
Hôm nay ở đây có bày một bàn tiệc, nói là tiệc nhưng các món ăn cũng không nhiều, bốn món mặn một món canh, còn có một món tráng miệng, hai người họ ăn không hết.
Trong tay áo có động đậy, là Tiểu Quy ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng muốn đến ăn nhưng nghĩ đến không khí căng thẳng bên ngoài, cuối cùng lại nằm im không nhúc nhích.
Tiết Ninh khẽ cười, tâm trạng thư giãn một chút, thả Tiểu Quy ra, vỗ vỗ mai rùa của nó nói: “Có phần của mi, mau đi ăn đi.”
Tiểu Quy quay đầu nhìn Tiết Ninh và Tần Giang Nguyệt rồi nhìn lên bàn ăn, quả thật có hai cái đĩa nhỏ, rõ ràng là chuẩn bị riêng cho nó.
Trời ạ, Tiên tôn thật là chu đáo và dịu dàng, Tiểu Quy được hắn yêu thương lây, suýt nữa thì rơi nước mắt.
Nó chưa vội đi ăn mà nhảy lên vai Tiết Ninh, do dự nói: “A Ninh, bất kể ngươi làm gì ta đều ủng hộ ngươi, mà ngươi đừng nhìn Mộ Văn bây giờ mạnh như vậy nhưng đó không phải là tu vi của nàng ta, dù có thắng cũng không vẻ vang, ta cũng không nghĩ nàng ta nhất định sẽ thắng ngươi.”
Tiết Ninh nghiêng đầu nhìn Tần Giang Nguyệt: “Chàng nghĩ sao?”
Tần Giang Nguyệt lại nói: “Trước tiên dùng bữa đã.”
Tiết Ninh ngừng lại, nhìn lên bàn ăn, vốn không có tâm trạng nhưng ngửi mùi thơm lâu rồi cũng làm nàng cảm thấy đói bụng.
Một người một rùa lên bàn ăn, Tần Giang Nguyệt ngồi đối diện, rót một chén trà, thỉnh thoảng động đũa, ăn rất ít nhưng hành động không ngừng, không làm giảm hứng thú ăn uống của Tiết Ninh, chăm sóc rất chu đáo, cẩn thận.
Món ngon vào miệng khiến Tiết Ninh cảm thấy vô cùng mãn nguyện, nàng ăn như gió cuốn mây tan, ăn xong rồi vỗ bụng, vẻ mặt thư thái.
Tần Giang Nguyệt vẫy tay áo, dọn dẹp tàn tích và bát đĩa, sau đó nói với Tiểu Quy: “Đi chỗ khác tu luyện đi.”
Miệng Tiểu Quy vẫn đầy dầu, vẫn muốn ở bên Tiết Ninh nhưng rõ ràng Tiên tôn có điều muốn nói, không muốn nó nghe, nó chỉ có thể miễn cưỡng rời đi dưới ánh mắt đồng ý của Tiết Ninh.
Sau khi Tiểu Quy đi, Tiết Ninh mở miệng trước: “Tại sao hôm nay đột nhiên lại xuống bếp?”
Tần Giang Nguyệt đi đến vị trí bên cạnh nàng ngồi xuống, ngồi rất gần, Tiết Ninh có thể ngửi thấy mùi trà thanh mát từ hắn.
Vừa rồi hắn luôn uống trà, ăn rất ít, cả bàn thức ăn gần như đều vào bụng nàng và Tiểu Quy.
Mặt nàng đỏ lên, sờ sờ mặt, Tiết Ninh nghe thấy Tần Giang Nguyệt lên tiếng.
“Khi tâm trạng nàng không tốt, ăn uống sẽ vui vẻ hơn.”
Tiết Ninh không khỏi ngẩn người.
Sau khi xuyên sách, ở sau núi, nàng không ít lần nấu ăn cho Tần Giang Nguyệt.
Khi đó ăn đồ ăn ngon nàng sẽ vui hơn một chút, cảm thấy ngày tháng không khó khăn đến vậy, sau này cũng thế.
Hắn biết nàng gặp phải chuyện như vậy, dù đã đưa ra lựa chọn, trong lòng cũng không thoải mái nên mới chuẩn bị trước một bàn thức ăn này.
“Ta không làm chàng thất vọng đúng không.” Tiết Ninh vỗ vỗ bụng: “Ta đã ăn hết! Bây giờ tâm trạng cũng rất thoải mái, không còn bực bội nữa.”
Dường như Tần Giang Nguyệt cười một chút, ngay cả nụ cười ngắn ngủi như vậy cũng dễ nhìn, rất thanh tao đặc biệt khiến Tiết Ninh nhìn mãi không chán.
Đôi khi nàng cảm thấy dù Tần Giang Nguyệt rất mạnh, nàng không cần hắn làm gì, chỉ cần khi nàng trở về, hắn có thể chờ đợi nàng và mỉm cười như vậy là đủ rồi.
Tiết Ninh đột nhiên thở dài, kéo tay hắn ôm vào lòng, mím môi nói: “Ta đã đồng ý rồi, thực ra không nên phiền lòng nữa. Quyết định làm thì cứ cắm đầu đi tới thôi. Nhưng ta vẫn cảm thấy, có lẽ làm vậy là không đúng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mắt nàng đột nhiên hơi đỏ, giọng trở nên bất định: “Nhỡ đâu ta thua thì sao? Có làm mất mặt nàng trước kia không? Có khiến mẹ nghĩ ta thua con gái của Nhiếp Bàn, rất vô dụng không?”
“Nếu trước đây chắc chắn ta có tự tin thắng, nhưng bây giờ…”
Hôm nay nhiều người đã nghe thấy lời thách đấu của Mộ Văn, ngày mai giờ Ngọ trên đạo trường chắc chắn có nhiều người đến xem các nàng đấu pháp, tu vi của nàng đang thụt lùi, đêm nay Mộ Văn có thể còn tiến bộ hơn nữa, Trường Thánh muốn nàng thua thật thảm, thua tơi tả để nàng hối hận vì từ chối sức mạnh, để nàng thua đối thủ, sinh tâm ma, nàng biết rõ tất cả điều này nhưng vẫn đồng ý.
“Ta có nên từ chối không? Biết rõ núi có hổ mà lại cứ xông vào, không đ.â.m đầu vào tường không chịu dừng, có phải lại quá bốc đồng không?” Tiết Ninh không chắc chắn nói: “Nếu ta kiên quyết từ chối, nàng ta không thể ép ta động thủ, có chàng ở đây, ta cũng không sợ nàng ta đột nhiên làm gì ta, chỉ là…”
“Vừa rồi nàng hỏi ta, cái gọi là ‘liên quan đến nàng’ có phải là chuyện này không.” Lúc này Tần Giang Nguyệt trả lời câu hỏi thứ hai của nàng: “Chính là chuyện này.”
Quả nhiên là chuyện này.
Sợ gì gặp đó, càng sợ né tránh càng trở thành cơ hội.
Tiết Ninh suy nghĩ rất lâu, nghĩ đến đây mới đồng ý trận đấu pháp này.
Trước bữa ăn này nàng nghĩ, thua trận đấu pháp chắc chắn sẽ bị Ma thần cười nhạo, lại nghe một đống lời lẽ làm lung lay tinh thần. Các đệ tử đứng xem có thể sẽ không vì vậy mà nói gì nàng nhưng bản thân nàng có thực sự chấp nhận được cảm giác thua kém Mộ Văn không?
Còn một điều rất quan trọng.
“Ma khí trên người ta chưa tiêu hết, ngày mai đấu pháp, nhỡ đâu bị dẫn lên…”
Mọi người đều biết nàng bị gieo ma chủng, nhưng dáng vẻ thực sự của ma hóa họ chưa thấy bao nhiêu.
Những người đã thấy đều giữ kín, sau khi nàng và Tần Giang Nguyệt trở về tông môn, luôn ở trạng thái bình thường như trước kia, hầu hết mọi người không có nhận thức trực quan rằng nàng vẫn có thể trở thành ma.
Nếu ngày mai mọi người nhìn thấy, dù gần đây nhờ nàng chữa thương mà cảm kích rất nhiều nhưng bản chất của tu sĩ là ghét cay ghét đắng Ma tộc, liệu họ có thực sự không có ác cảm với nàng không?
Dù nàng không để ý đến ý kiến của người khác nhưng nếu nói ra, ngày tháng sau này ở Vô Tranh Tiên Phủ sẽ không dễ chịu.
Nàng có thể rời đi, bỏ đi một cách dứt khoát, nhưng như vậy cũng khiến Trường Thánh đạt được mục đích.
Một khi nàng mất đi sức mạnh, bắt đầu trốn tránh, bị người khác bài xích, mục đích của hắn ta đã đạt được.
Ma thần quả là Ma thần, mỗi bước đi của hắn ta, bất kể nàng chọn thế nào, hắn ta đều ở vào thế bất bại.
Tiết Ninh đang nghĩ ngợi miên man, bỗng nhiên bị che mắt.
Thị giác biến mất, chỉ còn một mảng tối đen, nếu không cảm nhận được khí tức và nhiệt độ của Tần Giang Nguyệt, Tiết Ninh sẽ cảm thấy hơi sợ hãi.
Dù sao nàng cũng từng trải qua một lần ma hóa, dù đã tìm ra cách giải quyết nhưng những cảm giác giằng xé trong bóng tối, một mình cô đơn bên hồ ngắm nhìn ánh sáng yếu ớt trên bầu trời đã khắc sâu vào xương tủy nàng.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282: Hoàn Chính Văn
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287: Hoàn