Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ
Chương 154: Chương 154
Tiết Ninh cũng không kiềm chế, nơi này linh thực suy tàn, đúng lúc thử nghiệm cách chiến đấu khi vào Ma Vực.
Nàng tích trữ không ít linh thực và hoa cỏ trong nhẫn Càn Khôn, giờ tất cả đều trở thành đạn dược.
Từ xa, Giang Thái Âm nhìn thấy hoa từ khẩu s.ú.n.g kỳ quái trong tay nàng b.ắ.n ra liên tục từ mọi hướng, muốn tránh né nhưng bị nàng dùng linh lực kết trận hạn chế di chuyển khiến hắn ta rất bị động.
Những bông hoa đó trông rất kỳ lạ, nhìn từ xa rõ ràng là hoa đang nở rộ nhưng đến gần lại mở ra miệng máu.
Hoa ăn thịt người!
Giang Thái Âm lập tức đốt lửa thiêu cháy.
Tiết Ninh nheo mắt, lửa của luyện khí sư không thể xem thường, những linh thực mà nàng cải tạo theo hình dạng trong game “Plants vs Zombies” đều bị đốt cháy tan tành, làm nàng vô cùng đau lòng.
Khi vào bí cảnh hoặc đến Ma Vực, nếu gặp tình huống này thì phải đối phó thế nào?
Đúng lúc Tiết Ninh có cơ hội thử nghiệm.
Tiểu Quy trong tay áo được gọi dậy, mấy con tụ lại phát sáng trên bệ.
“A Ninh cần chúng ta!” Tiểu Quy giọng cao: “Đội Quy Quy tập hợp!”
Tiết Ninh nghe thấy giọng nó, suýt nữa làm hỏng trận đấu.
Quy Quy tập hợp cái gì chứ?
Giang Thái Âm bắt được sơ hở của nàng, cười nhẹ nghĩ mình chắc chắn sẽ thắng, mở hộp Thiên Cơ trong tay, vô số linh châm b.ắ.n về phía Tiết Ninh.
Hắn ta có giới hạn về số lượng, nếu nàng thật sự bị trúng, sẽ không đến mức c.h.ế.t nhưng chắc chắn sẽ bị thương nặng, nằm trên giường vài ngày, cho nàng biết hắn ta không dễ chơi hơn trước, không phải là vua rác rưởi!
Nhưng kết quả ngoài dự đoán của hắn ta.
Quả thật linh châm đã bao quanh Tiết Ninh, nhưng đó không phải là Tiết Ninh thật.
Kỹ năng phân thân hồi rất chậm, mấy ngày nay mới hồi xong, vừa đủ để Tiết Ninh sử dụng.
Tiết Ninh nhân lúc linh châm bay che khuất tầm nhìn của Giang Thái Âm, để lại phân thân ở chỗ cũ, bản thân đến sau lưng hắn ta, dùng mũi Ngọc Cốt Chi Hoa chỉ vào cửa thức hải của hắn ta, nhẹ nhàng nói: “Ngươi thua rồi, vua rác rưởi.”
Tu sĩ có bản năng bảo vệ cửa thức hải của mình, khi cảm nhận được nguy hiểm sẽ phản kháng mạnh mẽ, Giang Thái Âm cũng không ngoại lệ.
Giang trưởng lão rất yêu quý hắn ta, trên người hắn ta đặt nhiều pháp chú và pháp khí bảo vệ, nếu có chuyện xảy ra bà ta sẽ biết ngay.
Giang Thái Âm và Tiết Ninh có tu vi tương đương, phản kháng theo bản năng không thể làm gì Tiết Ninh, nàng né vài lần, bị phản đòn nên có một chút vết thương nhẹ ngoài da rồi nàng lại khống chế hắn ta lần nữa.
Giang Thái Âm bị nàng dùng một gối đè xuống đống đổ nát, khuôn mặt trắng nõn bị tàn tích cắt rách.
Tiết Ninh nắm cổ hắn ta, từ trên cao nhìn xuống: “Tối nay ta có thể ngủ ngon rồi.”
Giây tiếp theo, mặt Giang Thái Âm bị nàng dùng đất bẩn viết ba chữ “Vua rác rưởi” lên trên.
Nàng không thực sự làm hắn ta bị thương, thậm chí so với linh châm trong hộp Thiên Cơ của hắn ta còn nhẹ nhàng hơn.
Nhưng rất nhục nhã.
Giang Thái Âm cũng nhìn thấy hình ảnh vỡ vụn của mình phản chiếu trong mắt nàng.
“Tiết Ninh!!!”
Giang Thái Âm thở hổn hển đứng dậy, phản kích của Giang trưởng lão cũng đến vào ngay lúc này.
Không phải thân xác thật của bà ta đến đây, chỉ là phân thân có kèm nguyên thần, nhưng cũng đủ để Tiết Ninh mệt mỏi.
Đây vốn là trận đấu của hai người cùng thế hệ, bỗng nhiên xuất hiện tiền bối, tất nhiên Tiết Ninh không phải đối thủ, toàn thân bị linh lực của phân thân giữ chặt, không thể phản kháng.
Ánh sáng đỏ chói mắt nhắm vào mi tâm nàng, đồng tử Tiết Ninh co rút, đang định mạnh mẽ tách ra một phân thân nữa, đột nhiên mọi thứ xung quanh đều ngừng lại.
Tốc độ thời gian chậm lại, ánh sáng đỏ di chuyển còn không nhanh nữa mà chậm như ốc sên, tốc độ mở mắt của Tiết Ninh cũng chậm lại, chỉ có một người trong tốc độ dòng chảy này có thể tự do di chuyển.
Không biết Tần Giang Nguyệt đã đến từ bao giờ, nhìn thấy bao nhiêu, giờ mới thực sự xuất hiện.
Tay hắn không cầm pháp khí nào, tùy ý vung một cái, ánh sáng đỏ bay trở về phía phân thân của Giang trưởng lão, tốc độ thời gian trở lại bình thường, phân thân trước mặt Giang Thái Âm vỡ tan, nát vụn thành mảnh.
“Tiên tôn.”
Nguyên thần rơi xuống trong đống mảnh vụn, lơ lửng không thể rời đi.
“Giang trưởng lão.” Tần Giang Nguyệt không thèm để ý đến Giang Thái Âm đang hoảng sợ, nói với nguyên thần của Giang trưởng lão: “Cùng thế hệ luận đạo, sao tiền bối có thể can thiệp? Nếu bà muốn đấu pháp, bản tôn còn rảnh rỗi, có thể học hỏi một chút.”
Nguyên thần của Giang trưởng lão giống hệt bản thân bà ta, mặc áo bào trắng giản dị, kiểu dáng nghiêng về nam trang, mắt cũng lười biếng không mở to.
Tiết Ninh trong nguyên tác thấy Giang Thái Âm giải thích với nữ chính rằng luyện khí sư luôn phải canh lò luyện suốt ngày đêm, không được lơ là chút nào nên thường xuyên mệt mỏi, không thích mở mắt.
Giang trưởng lão tóc búi rất đơn giản, không đeo trang sức gì, mọi thứ đều chú trọng sự thoải mái. Sau khi phân thân bị phá hủy, nguyên thần của bà ta trở nên mờ nhạt hơn nhiều.
“Ta không cố ý.”
Nguyên thần của bà ta nói đứt quãng, không lưu loát, có lẽ cơ thể cũng bị phản phệ mà tổn thương.
Chưa thấy Tần Giang Nguyệt ra tay thế nào, bà ta đã như vậy, luyện khí sư vẫn không thích hợp cho chiến đấu, nguyên thần xuất khiếu càng khó, đến pháp khí tự hào cũng không tiện dùng.
“Ta đặt pháp chú bảo vệ trên người Thái Âm, một khi có nguy hiểm sẽ tự động kích hoạt, phân thân và một phần nguyên thần của ta sẽ bảo vệ nó theo bản năng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh mắt của Giang trưởng lão lướt về phía Tiết Ninh, Tần Giang Nguyệt không để lộ dấu vết, dịch bước che chắn tầm nhìn của bà ta.
“Sao nơi này lại thành ra thế này?” Bà ta chợt nhận ra đây là Tuyết Ẩn Phong, đôi mắt mệt mỏi cũng mở to hơn một chút.
Tần Giang Nguyệt không nói gì, Tiết Ninh cũng im lặng, chỉ có Giang Thái Âm tự giải thích.
“Không phải mẹ bảo ta tìm chỗ thử nghiệm pháp khí sao?” Hắn ta cố gắng lau sạch đất trên mặt nhưng vẫn còn chút dấu vết cùng với vết máu, trông rất thảm hại, bị Tiết Ninh bắt nạt không thương tiếc.
Tiết Ninh cúi đầu nhìn mình, thực ra nàng cũng bị thương nhưng đều ở chỗ không ai nhìn thấy. Nghĩ lại, trong những lần tranh đấu trước đây, hắn ta cũng vậy sao? Ra tay đều ở chỗ không rõ ràng khiến nguyên chủ chịu thiệt nhiều hơn.
“Ta bảo con tìm chỗ, không bảo con biến Tuyết Ẩn Phong thành nơi thử nghiệm pháp khí.” Giang trưởng lão trông có vẻ là người không nóng tính, phát giận cũng nhẹ nhàng: “Đây từng là động phủ của Tiết sư đệ, con biến nơi này thành ra thế này, bị đánh là đáng.”
Giang Thái Âm vội giải thích: “Tiết Ninh tự mình cũng không quan tâm nơi này, không phải lần đầu con thử nghiệm pháp khí ở đây, nàng không hài lòng như vậy, sao không nói sớm với con chứ!”
“Im lặng.” Giang trưởng lão nghiêm mặt nói: “Dù nàng không nói, con cũng không nên làm như vậy, đây là lễ tiết cơ bản của con người. Hơn nữa hiện nay linh khí của nhân gian ngày càng cạn kiệt, nơi có linh khí để tu luyện không còn nhiều, con lại dùng để thử nghiệm pháp khí, đúng là lãng phí.”
Nói như vậy, Giang Thái Âm có chút thiếu tự tin: “Không phải pháp khí ở nơi có linh lực thì thử nghiệm sẽ hiệu quả hơn sao...”
“Thái Âm, lần này con thực sự phạm sai lầm lớn rồi.” Nguyên thần của Giang trưởng lão trôi về phía động phủ của Tiết Tông, cố gắng phục hồi nơi này nhưng mấy lần giơ tay lại buông xuống.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282: Hoàn Chính Văn
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287: Hoàn