Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ
Chương 21: Chương 21
Tiết Ninh tiến lại gần, nắm lấy cánh tay hắn, ý muốn giúp hắn đứng dậy. Trán Tần Giang Nguyệt nổi gân xanh, nhìn chỗ nàng chọn cho mình, lòng dạ bị ức chế, cơ thể run rẩy, cuối cùng trực tiếp nôn ra máu.
“…”
Tiết Ninh nhìn m.á.u phun ra trên người mình, ngây người trong chốc lát.
“Nếu ngươi muốn dùng cách này để kiểm tra xem ta có giả vờ bị thương hay không thì thực sự không cần thiết.”
Tần Giang Nguyệt nói chuyện đứt quãng, có lẽ do vừa mới nôn ra máu.
Hắn đột nhiên mở đai lưng, y phục màu đen nhẹ nhàng rơi xuống lộ ra phần băng bó rộng lớn bên trong.
Cơ thể của hắn trông rất đẹp.
Dù không có tu vi bảo hộ, hắn vẫn không có bất kỳ phản ứng nào với nhiệt độ hơi cao, không hề có một giọt mồ hôi nào trên người.
Hắn rũ mắt xuống, mi dài và dày, vết đỏ ở giữa trán có vẻ như càng thêm đậm hơn, Tiết Ninh biết, điều đó đại diện cho việc hắn càng tiến gần đến cái c.h.ế.t hơn một chút.
… Không lẽ, chỉ vì lo lắng hắn tự mình không giải quyết được nhu cầu cá nhân mà gần như đã khiến hắn tức đến chết?
Tiết Ninh cũng không thể giải thích, nàng thực sự không thể biểu lộ rằng mình chỉ là tốt bụng, thay vào đó Tần Giang Nguyệt nghĩ rằng nàng làm như vậy để thử thách hắn càng hợp lý hơn.
Tay cứng đờ, nàng ngượng ngùng xoa xoa tay áo dính máu, cạn lời nói: “Ngươi làm gì vậy?”
Tần Giang Nguyệt không nói gì, chỉ là tay hắn run lên, miếng vải băng trên n.g.ự.c bỗng lỏng ra.
Vết thương xấu xí kinh tởm lập tức lộ ra không chút che giấu.
Tiết Ninh là người đã c.h.ế.t một lần, vết thương cũng rất đáng sợ, m.á.u thịt lòi ra.
Nhưng không bằng vết thương của Tần Giang Nguyệt.
Vết thương như thể bị ai đó dùng tay không đào ra, lồi lõm, sâu đến mức nhìn thấy xương.
Viền vết thương lộ ra từng thớ thịt, không có dấu hiệu lành lại, bây giờ thậm chí lại bắt đầu chảy máu.
Tiết Ninh thậm chí còn thấy ánh sáng xanh nhạt phát ra từ xương sườn Tần Giang Nguyệt.
Đó là ánh sáng của kiếm cốt.
Trong truyện gốc, Ma Thần dùng một tay móc n.g.ự.c hắn ra, mỉa mai nói: “Thực sự là kiếm cốt bẩm sinh, giống hệt kiếm tiên đó, nhưng khả năng chiến đấu thì kém xa, thực sự chán ngắt.”
Ngay sau đó, cái vẫy tay của hắn ta như chứa đầy gai nhọn, hắn bị quăng xuống từ độ cao ngàn trượng.
Tiết Ninh thoát khỏi bối cảnh trong truyện, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng có sức g.i.ế.c chóc cao trước mắt, lòng chấn động: “Ọe…”
“Thực sự xin lỗi, nhưng ọe…”
Mùi m.á.u quá nồng nặc, nàng thực sự không chịu nổi, một người hiếm khi thấy m.á.u bị mùi tanh làm cho nôn mửa.
May mắn là bữa tối nàng ăn không nhiều, không thực sự nôn ra, Tiết Ninh quay người đi, che miệng nhìn trộm phản ứng của Tần Giang Nguyệt, người khác xuyên sách thấy nhân vật bị thương đều là giúp băng bó với khóc lóc đồng cảm, còn nàng lại nôn mửa, có phải nàng đã hỏng bét không?
Tần Giang Nguyệt là Bạch Nguyệt Quang chứ không phải là thánh nhân, đến mức này rồi chắc hắn cũng sẽ không chịu đựng nàng nữa đi.
Tần Giang Nguyệt tóc đen như lụa, lộ nửa n.g.ự.c nhưng lại không mang chút vẻ sắc tình nào, thay vào đó là sự tương phản giữa vết thương dữ tợn và khuôn mặt tinh tế, vì thế càng làm tăng thêm một chút lực sinh mệnh đầy quỷ dị.
Như hoa Phượng Hoàng sống trên gỗ mục, trắng đến khiến lòng người sợ hãi.
Hắn không có vẻ gì là không vui, thậm chí còn nở một nụ cười nhẹ.
Hắn liếc thoáng qua người Tiết Ninh, nhẹ nhàng lại lạnh lùng, nhưng Tiết Ninh lại cảm thấy áp lực nặng nề như tảng đá đè trên người mình.
“Tiết Ninh.”
A! Gọi cả họ lẫn tên của nàng! Chuyến này không thể qua được rồi!
Tiết Ninh đang định biện hộ, bỗng nhiên một con Hạc Băng Linh màu xanh xuất hiện.
“Phủ chủ triệu kiến Tiết Ninh, lập tức đi ngay, không được trì hoãn.”
Mộ Không Du! Chuyện ngươi đánh ta, chúng ta xóa bỏ toàn bộ!
Tiết Ninh như được ân xá, quên mất liệu mình đi rồi thì có thể trở lại hay không, theo sau Hạc Băng Linh chạy xa mới nhớ ra, đứng khựng lại.
- Bây giờ quay đầu về còn kịp không?
Quả thực là vừa rồi Tần Giang Nguyệt quá đáng sợ khiến lý trí của nàng bỏ nhà ra đi, giờ phải làm sao đây.
Đi gặp chủ phủ đâu có khá hơn là đối mặt với Tần Giang Nguyệt lúc nãy!
Nhưng người đã đi, Hạc Băng Linh do linh lực của Mộ Không Du hóa thành đang đợi ngay trước mắt, đang giám sát nàng, không đi cũng phải đi.
Vân Mộng Hạ Vũ
***
Thôi, cứ đi bước nào tính bước đó, bước một bước rồi tính tiếp, nàng mệt mỏi rồi, nếu thực sự không xong thì cứ để mọi thứ tan vỡ đi.
Ôm tâm trạng buông thả như vậy, Tiết Ninh theo sau Hạc Băng Linh không chút trở ngại mà lên đến đỉnh núi của chủ phủ.
Trên đường đi, tất cả các trận pháp truyền tống đều tự động mở ra cho nàng, hơn nữa được thiết lập vị trí đến đâu trước, đây chính là quyền lợi của chủ nhân Vô Tranh Tiên Phủ.
Mộ Không Du làm chủ phủ chưa đến ba trăm năm nhưng đã đưa Vô Tranh Tiên Phủ phát triển mạnh mẽ như ngày nay, trong việc quản lý môn phái, không ai có thể nói ông ta không đủ tiêu chuẩn.
Ông ta là pháp tu nhưng lại sử dụng kiếm rất giỏi, các loại pháp khí khác cũng biết một chút. Trong thế giới Thần - Tiên hủy diệt, ông ta là một trong ba đạo quân duy nhất, hai người còn lại là thê tử của ông ta và đại trưởng lão của Vô Tranh Tiên Phủ Nhiếp Bàn, và trụ trì của chùa Vạn Phật, đại sư Hoàn Niệm.
Nhân vật này trong truyện gốc giống như Tiết Ninh, kết cục đều là BE (Bad Ending), chỉ là Tiết Ninh c.h.ế.t đến khiến người ta vui vẻ, Mộ Không Du c.h.ế.t khiến mọi người nén đau thương, ông ta nhanh chóng đuổi kịp Bạch Nguyệt Quang vừa mới c.h.ế.t không lâu.
Đối với nam nữ chính, cũng như Tần Giang Nguyệt và nhiều nhân vật phụ khác, không nghi ngờ gì ông ta là một sư phụ tốt, một chủ phủ tốt, đã hy sinh mình để giành thời gian cho họ. Nhưng nàng vẫn cảm thấy phổi mình vẫn còn đau, không thể nào có cảm tình với người này.
Đỉnh núi của chủ phủ rất yên tĩnh, bởi vì Mộ Không Du là người thích sự tĩnh lặng, thông thường trừ khi cần thiết, nơi đây không tiếp khách, cũng sống tách biệt với thê tử và nữ nhi của mình, gần như không gặp gỡ trừ khi cần thiết.
Mộ Văn là nữ nhi của Mộ Không Du, còn là tỷ muội tốt với nữ chính Ôn Nhan, dù cả hai đều thích Tần Giang Nguyệt nhưng không vì thế mà trở mặt thành thù, thậm chí còn cảm thấy “xứng đáng là tỷ muội tốt của nhau” vì có cùng sở thích.
Tuy nhiên, nàng ta không được kiên nhẫn như vậy với nữ phụ Tiết Ninh, hai người đấu đá kịch liệt nhất là khi Tiết Tông còn sống, Tiết Ninh phải cảm ơn Mộ Không Du không sống chung với thê tử và nữ nhi, nếu không lúc nàng chưa gặp hắn đã bị nữ nhi của ông ta lột một lớp da rồi.
Không biết đi bao lâu, vượt qua bao nhiêu trận pháp cao minh, cuối cùng Tiết Ninh cũng thấy được Vô Tranh Pháp Các, nơi chủ nhân cư trú.
Pháp Các là một tòa kiến trúc hai tầng, mái ngói như băng sắc lưu ly, bên trong ánh đèn sáng trưng, không một bóng người canh gác, nhưng ai cũng biết trong giới tu sĩ không ai có thể xông vào đây.
Dù Tiết Ninh không muốn, nhưng đã đến đây rồi cũng không thể tránh được nữa.
Nàng lấy hết can đảm bước lên bậc thang, ngay lập tức bị một lực lượng lớn đè cho quỳ gối xuống.
“Không cần vào đây làm bẩn sàn nhà của bản tọa.”
“...”
“Chỉ cần quỳ ở đó là được.”
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282: Hoàn Chính Văn
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287: Hoàn