Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Chương 137: Chương 137

Sáu giờ tối, đúng giờ, Kỷ Hòa mở livestream.

"[Đến rồi đến rồi!]"

"[Trời ạ, bị giành mất vị trí đầu tiên rồi!]"

"[Người đẹp, nhìn tôi này, sát lại gần chút đi!]"

"[Kỳ Mặc.er: Chủ kênh muốn tham gia gameshow à? Vậy sau này vẫn livestream chứ?]"

"[Cùng thắc mắc như bạn phía trên! Dù sao chị gái nhỏ cũng là ngôi sao, tham gia gameshow là chuyện bình thường, nhưng so với gameshow, tôi vẫn thích xem chị livestream bói toán hơn. Đây là chương trình yêu thích lúc ăn cơm của tôi mà!]"

"[Mọi người có để ý không, ảnh bìa livestream của chủ kênh đã thay đổi rồi! Trước đây chỉ là một màu tối đen, bây giờ lại có hoa văn rất đẹp.]"

"[Đúng đúng! Tôi còn cảm thấy hoa văn này giống như mấy lá bùa mà chị ấy từng vẽ!]"

Kỷ Hòa nhìn thấy hàng loạt bình luận thắc mắc, liền chậm rãi trả lời từng cái một.

"Livestream vẫn sẽ tiếp tục, nhưng thời gian phát sóng có thể thay đổi đôi chút."

"Còn về ảnh bìa mới… nếu mọi người thích thì tốt rồi. Nhưng thực ra, nó không chỉ để trang trí." Cô dừng lại một chút, như muốn tăng thêm hiệu ứng kịch tính rồi nói tiếp: "Ảnh bìa này sẽ mang đến cho mọi người một chút vận may. Nhưng tốt hay xấu… còn tùy vào bản thân các bạn."

Bình luận lại ồ lên.

"[Hả? Sao tôi nghe mà chẳng hiểu gì hết? Tôi ngốc quá hay sao vậy?]"

"[Không phải chỉ mình bạn đâu, tôi cũng chẳng hiểu gì luôn!]"

"[Có khi nào giống mấy bức tranh cá koi trên Weibo không?]"

"[Vào xem thì thấy Kỷ Hòa lại đang thao túng lừa đảo người ta. Cái này chẳng phải là trò lừa gạt cũ rích trên mạng à? Thế mà vẫn có người tin, ngu chết mất.]"

Mã Nhị – một seeder chuyên nghiệp – đang thực hiện nhiệm vụ của mình. Anh ta nhận tiền để bôi nhọ Kỷ Hòa, và hôm nay cũng không ngoại lệ.

Sau khi đăng bình luận chỉ trích kia, anh ta thản nhiên chụp màn hình lại, chuẩn bị gửi báo cáo. Nhưng đúng lúc đó, điện thoại hiện lên thông báo: "Pin còn dưới 20%, xin hãy sạc ngay."

Mã Nhị nhíu mày, vươn tay kéo dây sạc. Nhưng trong lúc vội vàng, anh ta lại vô tình đụng vào ly nước trên bàn.

Bịch!

Hơn nửa ly nước đổ ụp xuống, và như số phận đã sắp đặt, nó tràn thẳng lên chiếc iPad trái táo mới mua của anh ta.

"Chết tiệt!" Mã Nhị hét lên, vội vàng chộp lấy iPad, nhưng quên mất tai nghe vẫn đang cắm trong PC.

"Bụp!"

Đầu cắm tai nghe bị giật mạnh, dây tai nghe đứt lìa, một phần vẫn kẹt trong cổng máy tính.

Và tệ hơn, nước trên bàn theo độ dốc chảy thẳng xuống thùng máy PC.

Tia lửa lóe lên, một âm thanh "Xẹt!" vang lên, rồi chỉ trong chớp mắt… máy tính bốc cháy.

Ngọn lửa lan nhanh, thiêu rụi cả PC. Còn chiếc iPad dính nước, màn hình lóe lên vài lần rồi tắt ngóm.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến Mã Nhị không kịp phản ứng. Anh ta chỉ biết trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào đống hỗn độn trước mặt, không thể tin nổi vào sự xui xẻo này.

Làm sao có thể đen đủi đến mức này được chứ?!

Bất chợt, trong đầu anh ta vang lên lời nói của Kỷ Hòa lúc nãy:

"Ảnh bìa này sẽ mang đến cho mọi người một chút vận may. Nhưng tốt hay xấu… còn tùy vào bản thân các bạn."

Một luồng ớn lạnh lan dọc sống lưng.

Không thể nào… phải không?

Trong lúc livestream, Kỷ Hòa không dài dòng mà trực tiếp kết nối với người xem bói đầu tiên.

ID của người này là "Thiếu Nữ Trọc Đầu".

Vừa nhìn thấy cái tên ấy, không ít người theo dõi livestream liền bày tỏ sự đồng cảm.

"Bây giờ người trẻ tuổi ai mà chẳng mắc chung một căn bệnh… hói đầu!"

"Tóc của tôi có thể ở trong phòng ngủ, nhà tắm, nhà bếp, nhưng chắc chắn không nằm trên đầu!"

"Mỗi ngày mẹ tôi đều mắng vì thấy tóc rụng đầy sàn nhà, nhưng tôi nào có muốn đâu!"

"Có ai bán thuốc mọc tóc hiệu quả không, tôi cần gấp!"

Màn hình hiện lên hình ảnh của một cô gái trẻ với mái tóc ngắn. Do vừa làm việc xong, người cô đầy mồ hôi, mấy sợi tóc ướt bết dính lên trán.

Điều đặc biệt là cô ấy đang mặc một bộ đồ mascot dày cộm – kiểu trang phục linh vật thường thấy ở các cửa hàng như Mixue hay Jollibee. Hai bàn tay cô được bọc trong lớp găng bông xù của bộ đồ, ngây thơ và chân thành vẫy tay chào màn hình.

"Chào chủ kênh! Em vừa xong việc là vào xem livestream của chị ngay, không ngờ may mắn giật được suất xem bói luôn!"

Dù đang là đêm hè oi bức, cô gái vẫn mặc bộ mascot kín mít, chẳng trách gương mặt đỏ bừng vì nóng. Cô đưa tay bông xù lên quệt mồ hôi, động tác có chút vụng về nhưng lại rất đáng yêu.

"Em không gặp chuyện gì kỳ lạ hay muốn hỏi điều gì đặc biệt đâu ạ. Em chỉ muốn nhờ chị xem giúp… khi nào em mới kiếm được nhiều tiền?"

Nhắc tới tiền, đôi mắt cô gái sáng rực, nhưng không hề khiến người ta có cảm giác thực dụng hay tham lam.

Phía dưới, người xem cũng xôn xao bình luận.

"Tôi nhớ chủ kênh không bói mấy chuyện này đâu mà? Lần trước có người hỏi về xổ số, chị ấy cũng từ chối rồi."

"Nhưng cái này khác chứ! Không phải bói xem có trúng số không, mà chỉ muốn biết vận kiếm tiền của mình thôi mà!"

"Em gái có đôi mắt to tròn, trông đáng yêu giống mèo con nhà tôi ghê!"

"Lầu trên cũng nghĩ giống tôi nè!"

Tài vận đúng là có thể xem bói, nhưng dạo gần đây, ngoài những câu hỏi về xổ số, Kỷ Hòa chưa từng bói tài vận cho ai cả.

Cô quan sát tướng mạo của nữ sinh trước mặt: vầng trán cao, ngũ quan đoan chính. Xét về đường tình duyên và gia đình, cô gái này đều có vận tốt, dù là cha mẹ hay vợ chồng sau này cũng đều hòa hợp, êm ấm.

Chỉ có tài vận là… vô cùng rối rắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận