Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 74
"Còn do do dự dự cái gì, mau kéo mấy vị nương tử ra!"
Đám nha hoàn bà tử kéo tới kéo lui, mãi vẫn chưa tách được mấy người đang đánh nhau ra, thấy thiên tử lộ vẻ không vui, khẽ nhíu mày, Hoa Dương trưởng công chúa vội vàng thúc giục đám người hầu mau tới can ngăn.
Nhưng đây là lần đầu tiên Lý Vân Cẩm chịu thiệt, tức giận đến mất lý trí, nha hoàn căn bản khuyên không được, nhe nanh múa vuốt muốn túm tóc Ngu Ninh, nhưng Ngu Ninh né rất nhanh, lần nào nàng ta cũng vồ hụt, không chiếm được chút lợi lộc nào.
"A a a a! Tạ Thần Duyệt! Mày chỉ là một quả phụ đã c.h.ế.t chồng, một con nhà quê man rợ, cũng dám chống đối lại bản quận chúa, ta phải g.i.ế.c c.h.ế.t mày!" Lý Vân Cẩm vừa gào vừa chỉ huy đám nha hoàn bên cạnh, "Còn ngây ra đó làm gì, mau lên cho ta."
Tạ Doanh Xuân kéo Ngu Ninh lui về sau, ý bảo Ngu Ninh nhìn lên phía trên, ghé sát vào tai nàng khẽ nói: "Tam tỷ đừng đánh nữa, tỷ mau khóc đi, giả vờ đáng thương, trưởng công chúa và bệ hạ đang đi về phía này rồi."
"Bệ hạ?" Ngu Ninh vội vàng liếc mắt nhìn lên phía trên vườn mai, cạn lời đảo mắt, "Sao hắn lại ở đây!?"
Đi đâu cũng gặp phải Thẩm Thác, đúng là nghiệt duyên mà.
"Tam tỷ cẩn thận lời nói!" Tạ Doanh Xuân giật mình, vội vàng đưa tay bịt miệng Ngu Ninh, "Đó là bệ hạ, không thể nói như vậy, người sắp tới rồi, đừng để người khác nghe thấy những lời này."
Ngu Ninh gật đầu, giật giật tóc mình, hô to cứu mạng, "Cứu mạng, Minh Nguyệt quận chúa g.i.ế.c người, mau mau mau, mau đi ngăn nàng ta lại, nàng ta muốn tới bóp c.h.ế.t ta!"
Tạ Doanh Xuân hùa theo, mang theo tiếng khóc nức nở lên án, "Hai tỷ muội chúng ta tuy thân phận không cao quý bằng quận chúa, không phải dòng dõi hoàng tộc, nhưng cũng xuất thân thế gia, tổ tiên mấy đời làm quan, lập công lớn, vì Đại Nghiệp mà lập được công lao hiển hách.
Hôm nay quận chúa ỷ vào thân phận mà bắt nạt hai tỷ muội chúng ta, buông lời sỉ nhục, sai người hầu động thủ lôi kéo, thậm chí còn lớn tiếng dọa g.i.ế.c chúng ta, xin hỏi quận chúa, xin hỏi Lý tiểu thư, hai vị đều là đích tôn nữ của Lý thái phó, lại ngang ngược làm càn như vậy, không coi các thế gia trong kinh ra gì, Lý thái phó ở nhà dạy dỗ hậu duệ như vậy sao? Dạy các người giẫm đạp tất cả các thế gia huân quý dưới chân, không coi ai ra gì?"
Lời này vừa thốt ra, sắc mặt trưởng công chúa lập tức sa sầm, mồ hôi lạnh túa ra.
Nhưng nàng ta lại không thể trách mắng hai tiểu nương tử của Tạ gia, hoàng đế Đại Nghiệp đang đứng ngay bên cạnh nghe, lúc này nàng ta mà tức giận thay Lý gia phản bác, chẳng phải sẽ chứng thực chuyện Lý gia ngang ngược hống hách không coi ai ra gì hay sao.
"Bệ hạ... Các tiểu nương tử còn nhỏ, đánh nhau cũng là chuyện bình thường, ở đây ầm ĩ, sợ làm phiền bệ hạ, không bằng bệ hạ dời bước vào trong chùa trước, giao chuyện nhỏ này cho thần thiếp xử lý."
Thẩm Thác liếc Hoa Dương trưởng công chúa, nhàn nhạt nói: "Kẻ lớn tiếng đòi g.i.ế.c người kia, chính là con gái của hoàng tỷ phải không."
Lần này Hoa Dương trưởng công chúa đến cười gượng cũng không cười nổi, vẻ mặt cứng đờ, không biết phải đáp lại thế nào.
Nàng ta không đoán được suy nghĩ của hoàng đế, tuy là chị em ruột, nhưng khác mẹ, lại cách nhau hơn mười tuổi, tình cảm chị em nhạt nhòa, người đời đều nói thiên tử kính trọng trưởng công chúa, yêu thương hết mực, nhưng tình hình thực tế thế nào trưởng công chúa tự mình hiểu rõ.
Nếu không phải để cân bằng thế lực triều đình, Thẩm Thác đã chẳng nương tay với nàng ta và Lý gia.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173