Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 17
Trôi nổi trên hồ một lát, du thuyền đi ngang qua một chiếc thuyền hoa, tiếng đàn sáo, tiếng người ồn ào lẫn lộn truyền đến, thoáng thấy được một góc phồn hoa trên thuyền hoa.
Người lái đò râu tóc bạc phơ, giọng nói già nua, “Quả nhiên là Phù Vân Lâu, bất kể lúc nào cũng náo nhiệt như vậy.”
“Phù Vân Lâu?” Ngu Ninh dựa vào cửa sổ nhỏ của thuyền, ngẩng đầu nhìn lên thuyền hoa bên cạnh, “Lão bá, Phù Vân Lâu mà ông nói chính là chiếc thuyền lớn này sao?”
“Đúng vậy, vị nương tử này chắc là mới đến kinh đô không lâu, nếu không sao lại không biết Phù Vân Lâu.”
“Ừm, năm nay mới đến kinh đô.”
“Phù Vân Lâu này, thật ra chính là tửu lâu quanh năm trôi nổi trên hồ, trên thuyền có rượu có đồ ăn có trà, còn có ca kỹ nhạc sư, mỹ nhân tuyệt sắc…” Người lái đò nói một thôi một hồi, cuối cùng nói: “Có điều, mỹ nhân trong Phù Vân Lâu, đều là bán nghệ không bán thân, giá rất cao, rất nhiều công tử vương tôn tranh nhau giành một lần gặp mặt.”
“Đúng là nơi hay ho.”
Ngu Ninh chống cằm nhìn đèn lồng trên Phù Vân Lâu, nghĩ thầm tòa lầu này xem ra quả thật phồn hoa, hôm khác nàng cũng phải lên đó chơi một phen.
“Vù vù!” Bên cạnh dường như có tiếng nước, hình như là tiếng vật gì đó phá nước mà ra?
Ngu Ninh vén rèm đuôi thuyền lên nhìn, mượn ánh trăng dịu dàng, cuối cùng cũng nhìn rõ tình cảnh bên ngoài.
Nàng lập tức cao giọng nói: "Lão bá dừng lại một chút, phía đuôi thuyền có người, hình như có người rơi xuống nước rồi."
Ngu Ninh từ trong hồ cứu một cô nương trẻ tuổi xinh đẹp lên thuyền, giữ vững ý niệm cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, nàng (cô) liền làm người tốt cho trót, mang theo cô nương bị rơi xuống nước này lên bờ, đưa tới y quán.
"Tam nương tử, chúng ta coi như tìm được người rồi!"
Ngu Ninh vừa mới từ y quán đi ra liền bị Ngưng Hương túm lấy cánh tay.
Ngưng Hương thần sắc sốt ruột nói: "Xảy ra chuyện rồi Tam nương tử, Đại tiểu thư đang cầm gậy đi về phía phố Yên Hoa rồi, Hầu gia không có ở nhà, Đại phu nhân không ngăn được, đành phải để tôi đi tìm người, nương tử mau đi khuyên nhủ Đại tiểu thư đi, đừng để thật sựnở bên ngoài."
Phố Yên Hoa chính là nơi tập trung các nhà thổ ở Kinh Đô.
Ngu Ninh nghi hoặc, "A tỷ đi phố Yên Hoa làm gì?"
"Nghe nói Lục công tử và Thất công tử đang uống rượu gọi kỹ nữ ở đó, cùng đi còn có Tiểu Vương gia..."
Lần trước Tạ Ngộ Khác và Tiểu Vương gia Thẩm Ưng đi tới thanh lâu lượn một vòng, còn chưa kịp làm gì đã bị Vũ Anh bắt trở về, bị Thẩm Thác phạt quỳ, liên lụy đến Vĩnh Ninh Hầu phủ cũng không được tốt đẹp gì.
Kết quả lần này lại đi? Còn dẫn theo cả Tạ Ngộ Đường?
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173