Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 100
“Ừm, ta biết rồi.” Thẩm Thác đặt bánh trở lại đĩa ngọc, ngẩng đầu đánh giá Ngu Ninh, thấy nàng ta có vẻ khoanh tay đứng nhìn, cười như không cười, hắn hỏi: “Sao lại dẫn Tiểu Bảo tới đây?”
“Con bé muốn đến, nhất định đòi gặp chàng.”
Nghe vậy, Thẩm Thác khẽ cười, trên mặt lộ ra vài phần đắc ý, “Đáng lẽ phải như vậy.”
Con gái ruột của hắn, đương nhiên là thích hắn, huống chi hắn thường xuyên đến Tập Hiền Viện, tặng Tiểu Bảo chút đồ ăn, còn lén dẫn Tiểu Bảo trốn học ra ngoài chơi hai lần.
Tiếp cận một đứa trẻ là chuyện đơn giản nhất, huống chi bọn họ còn là cha con ruột, luôn có huyết mạch gắn kết.
Ngu Ninh ngồi xuống phía bên kia giường La Hán, chăm chú quan sát hai cha con nói chuyện, trong lòng có rất nhiều thắc mắc.
Tiểu Bảo mới gặp Thẩm Thác có mấy lần, sao lại thích hắn như vậy? Có phải Thẩm Thác đã lén lút làm gì không? Thấy hắn thích Tiểu Bảo như vậy, nhưng lại chưa từng nói muốn nhận Tiểu Bảo về hoàng thất, cho vào cung làm công chúa, thật là kỳ lạ.
Ngu Ninh không đoán được rốt cuộc Thẩm Thác đang nghĩ gì, nhưng lại không tiện hỏi trước mặt Tiểu Bảo, đành phải dằn những thắc mắc này xuống, đợi khi Tiểu Bảo không có ở đây sẽ hỏi Thẩm Thác sau.
“Hoàng đế thúc thúc, người đã nói đợi con học xong cờ, người sẽ chơi cờ với con!”
Lần trước hoàng đế thúc thúc nói, chỉ cần bé chơi cờ thắng hắn, sẽ miễn cho bé số tiền nợ vì làm vỡ ngọc bội, cho nên khoảng thời gian này Ngu Tiểu Bảo luôn quấn lấy ông ngoại chơi cờ, chính là để luyện cờ, thắng hoàng đế thúc thúc.
Thật ra nói cho cùng đều là vì trả nợ, đôi vai nhỏ bé không thể gánh nổi số nợ lớn như vậy, bé còn không muốn nói chuyện này với a nương, cho nên đành phải tự mình cố gắng, tranh thủ sớm ngày trả hết nợ.
“Con đã học xong rồi sao?” Thẩm Thác không tin lắm, nhưng vẫn hào hứng lấy bàn cờ ra bày.
Hai cha con chưa nói được hai câu đã bắt đầu chơi cờ, Ngu Tiểu Bảo ngồi sang phía Ngu Ninh, ra vẻ như lâm đại địch.
Nhưng ván đầu tiên kết thúc rất nhanh, không còn nghi ngờ gì nữa, Ngu Tiểu Bảo thua thảm hại, nhưng bé không hề nản lòng, ngược lại càng chơi càng hăng, xắn tay áo muốn chơi thêm ván nữa.
Ván thứ hai, ván thứ ba, chớp mắt đã qua một canh giờ, Ngu Ninh ngáp một cái, mí mắt bắt đầu sụp xuống, nhưng hai người kia vẫn hừng hực khí thế, tiếp tục chơi cờ.
Ngu Tiểu Bảo đã thua thảm hại suốt một canh giờ, không thắng nổi một ván, trông rất không phục.
“Tiểu Bảo à, chúng ta còn nhỏ, không cần tranh thắng thua nhất thời, đợi con lớn rồi, hắn sẽ già, đến lúc đó hắn sẽ chơi không lại con.” Ngu Ninh buột miệng an ủi.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173