Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 107
Ngu Ninh hoàn hồn, lắc đầu, “Không có gì, dù sao muội cứ yên tâm, muội sẽ không phải vào cung đâu, đợi qua năm nay, chúng ta có thể cùng nhau về nhà rồi.”
Nháy mắt đã mười ngày trôi qua, sắp đến giao thừa, trong đêm lại có một trận tuyết lớn.
Sáng sớm thức dậy, như thường lệ, Ngu Ninh thắt chiếc áo choàng lông xù cho Tiểu Bảo, tiễn con bé ra khỏi thiên điện, dặn dò con bé chơi tuyết ít thôi, cẩn thận bị cảm lạnh.
Tiểu Bảo được giao cho cung nữ Tú Châu của Tường An Cung trông nom, còn Ngu Ninh thì cùng Tạ Doanh Xuân đi đến Cam Lộ Đài.
“Hựu Minh tiểu thư, không thể đi về phía trước nữa, phía trước hình như là cung nhân của Tử Thần Điện, cũng không biết thánh giá có ở đây không, chúng ta quay về thôi, đừng kinh động đến thánh giá.”
Tú Châu dắt tay Ngu Tiểu Bảo quay lại, tìm một đống tuyết trắng sạch sẽ, nói: “Chúng ta chơi ở đây thôi, Thái hậu nương nương đã nói, Hựu Minh tiểu thư không thể đến gần tiền triều, nếu đụng phải vị đại thần nhiều chuyện nào đó, ngự sử lại lải nhải một thôi một hồi.”
“Được, không đi về phía đó, Tú Châu tỷ tỷ cùng muội nặn người tuyết nhé.”
“Ừm, chúng ta thắt chặt áo choàng trước rồi hãy chơi.”
Ngu Tiểu Bảo rất nghe lời gật đầu, cùng Tú Châu tỷ tỷ nặn người tuyết ở hòn non bộ.
Một lát sau, tiếng bước chân có trật tự vang lên sau lưng, Ngu Tiểu Bảo quay đầu lại nhìn, từ trong đống tuyết đứng dậy đầy kinh ngạc, mặt mày hớn hở gọi: “Hoàng đế thúc thúc, Tiểu Bảo ở đây.”
Tú Châu bên cạnh giật nảy mình, quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy thiên tử ở cách đó không xa, lúc này đang nhìn về phía các nàng.
“Hựu Minh tiểu thư, nhỏ giọng thôi, không thể gọi như vậy.”
Trời lạnh đất đóng băng, Tú Châu sốt ruột đến mức sắp đổ mồ hôi, vội vàng kéo Tiểu Bảo quỳ xuống hành lễ.
Nhưng không ngờ thiên tử ở bên kia vẫy tay với bên này, Tiểu Bảo lễ còn chưa kịp làm đã ba chân bốn cẳng chạy qua đó.
“Hoàng đế thúc thúc, thúc đến tìm Tiểu Bảo chơi sao?”
“Ừm, là đến tìm con chơi.” Thật ra mỗi tháng vào lúc này chàng đều sẽ đến Tường An Cung thỉnh an Thái hậu, làm bộ làm tịch chút thôi.
Thẩm Thác dỗ dành trẻ con không hề áy náy, nói chuyện với Tiểu Bảo một lát, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ trắng nõn mũm mĩm.
Lạnh quá.
Trẻ con chơi đùa không biết nóng lạnh, cũng không biết đã ở bên ngoài bao lâu, tay nhỏ và mặt nhỏ đều lạnh cóng, áo choàng này cũng không dày dặn gì.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173