Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 172: Chương 172
"Sao lại chết? Chỉ cần ngươi nói thật, ta đã nói sẽ bảo vệ ngươi. Còn ai có thể lớn hơn Thái hậu nương nương nữa chứ? Rốt cuộc ngươi sợ ai?"
Tính nóng nảy của Ngu Ninh bốc lên, giọng điệu có chút gay gắt. Nàng nhớ lại cảnh tượng lúc đi săn mùa thu, nhận ra lúc đó có điểm khác thường, trong lòng càng thêm bực bội.
"Vì sao không dám nói, ngươi mau nói đi, còn ai có thể lớn hơn Hoàng đế nữa, ngươi..."
Ngu Ninh nói đến đây, đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt bình tĩnh trở lại.
Nàng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Như Yên, dò hỏi: "Chẳng lẽ là Hoàng đế, là Thẩm Thác sai khiến ngươi?"
Hứa Như Yên không nói, nhưng đầu đã sắp cúi gằm xuống mặt bàn đá.
Bộ dạng này của nàng ta, không nói cũng gần như là thừa nhận rồi.
"Thật sự là hắn?!"
Hứa Như Yên sắp khóc rồi, vẻ mặt tuyệt vọng, "Đã nói là sẽ c.h.ế.t mà... Ta không cố ý, xin lỗi Ninh Ninh, ta cũng hết cách rồi..."
Ngu Ninh suýt chút nữa nghẹt thở, tức c.h.ế.t vì tên cặn bã Thẩm Thác kia!
"Được rồi được rồi, đừng khóc." Ngu Ninh day trán, "Ngươi yên tâm, ngươi sẽ không c.h.ế.t đâu."
Nếu Thẩm Thác thật sự nhỏ nhen, vì tư tâm của mình mà trách tội người khác, vậy Ngu Ninh thật sự sẽ thấy buồn nôn.
Ngu Ninh bị Hứa Như Yên khóc đến đau đầu, kiên nhẫn dỗ dành Hứa Như Yên một hồi, sau đó hùng hổ bưng dược thiện đi tới Tử Thần Điện.
Trên đường đi, nàng gặp Thẩm Ưng.
"Tạ Tam tỷ tỷ, tỷ đến Tử Thần Điện sao? Ta cũng vậy, cùng đường rồi, chúng ta đi cùng nhau đi." Thẩm Ưng tính tình hào sảng, vì là huynh đệ tốt với Tạ Ngộ Cẩn, cho nên rất khách sáo với Ngu Ninh.
Đằng sau Thẩm Ưng có mấy thái giám, tay bưng rất nhiều châu báu, xem ra là muốn dâng tặng cho Thiên tử.
Thứ thu hút ánh mắt Ngu Ninh nhất, là con mèo lông dài trắng muốt mà Thẩm Ưng đang ôm trong lòng.
Con vật nhỏ này có đôi mắt xanh biếc, bộ lông mềm mại mượt mà, cái đuôi to xù, nằm gọn trong lòng Thẩm Ưng, thò đầu ra ngoài, đôi mắt to tròn chớp chớp.
Đáng yêu quá!
Ngu Ninh dám chắc, đây là con mèo đáng yêu nhất mà nàng từng thấy, trong nháy mắt đã cướp đi toàn bộ sự chú ý của nàng, khiến nàng quên cả giận.
"Con mèo đáng yêu quá, là muốn dâng cho cẩu... khụ, muốn dâng cho Bệ hạ sao?"
Thẩm Ưng vui vẻ gật đầu, rất hào phóng đưa con mèo ra phía trước, cho Ngu Ninh sờ thử.
"Ta nghe cô cô nói, Hoàng thúc lúc nhỏ nhặt được một con mèo hoang màu trắng nuôi, nhưng Thái hậu nương nương không cho nuôi, đã vứt nó đi rồi. Hôm qua ta tình cờ nhìn thấy con này ở chùa Tướng Quốc, liền nghĩ mua về tặng cho Hoàng thúc."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173