Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 157: Chương 157
"Bệ hạ đối với Quận chúa thật sự là tốt tính, nhiều năm như vậy, vẫn luôn như thế."
"Đúng vậy, nếu không phải Quận chúa năm đó ngoài ý muốn thành hôn, chắc đã sớm nhập chủ hậu cung rồi."
"Ai mà biết được, bên cạnh Bệ hạ vẫn luôn không có phi tần, người duy nhất có thể tới gần chỉ có Quận chúa, còn để ý cũng không biết chừng."
Hai cung nữ dần đi xa, hoàn toàn không nhận ra trên hành lang còn có một Ngu Ninh.
Ngu Ninh hừ lạnh một tiếng, trợn mắt với hai người phía xa, chống nạnh đi vào thiên điện.
Khi Thẩm Thác đi vào, Ngu Ninh đang ngồi trên ghế, hai tay khoanh trước ngực, cúi đầu nhìn chằm chằm xuống đất.
"Đã nói là không cần nàng phải tự mình làm điểm tâm, sao lại làm nữa rồi." Thẩm Thác mở hộp đồ ăn ra, tự tay lấy chén cháo dược thiện và điểm tâm bên trong ra bày lên bàn.
Theo lý mà nói, những việc này hắn không nên làm, nhưng Ngu Ninh hiếm khi tới một chuyến, hắn không muốn gọi hạ nhân vào làm phiền.
"Lại là điểm tâm lần trước." Thẩm Thác cười, cầm đũa lên suy nghĩ nên gắp miếng nào, chuẩn bị gắp một miếng trông đẹp mắt để ăn.
"Bệ hạ đừng ăn, cẩn thận trúng độc."
"Trẫm thân thể cường tráng, không sợ trúng độc, ngược lại là nàng, nàng đừng ăn."
Ngu Ninh đi đến trước bàn, cầm điểm tâm đi, cất vào hộp điêu hoa, đậy nắp gỗ lại.
"Đúng vậy, điểm tâm ta làm không ngon, Bệ hạ nên để người có tay nghề tốt làm, nếu Bệ hạ đã ghét bỏ như vậy, vậy ta cũng không làm trò cười nữa, điểm tâm như vậy không xứng để Bệ hạ ăn, nên vứt đi."
Nói xong, Ngu Ninh khom người cáo lui, xách hộp đồ ăn rời khỏi thiên điện, đi rất nhanh.
Còn Thẩm Thác ở phía sau, hắn vẫn cầm đũa trên tay, duy trì tư thế định gắp bánh ngọt, cứ như vậy nhìn Ngu Ninh chạy ra ngoài.
Thẩm Thác: "???"
Hắn đã nói gì?
Thời tiết dần dần nóng lên, phơi nắng khiến lòng người bực bội, tính tình cũng nóng nảy theo.
Nhưng mà... Ngu Ninh có còn nhớ ai là hoàng đế ai là thần tử không?
Ngu Ninh chạy về Dược Thiện Cục, điểm tâm mang về đều vào bụng nàng.
Đến tối, trong lòng phiền muộn nằm trên giường trằn trọc, thế nào cũng không ngủ được.
Ngày hôm sau Ngu Ninh vác đôi mắt thâm quầng ra ngoài, Hứa Như Yên thấy nàng như vậy còn lén cười một lúc, hỏi nàng có phải tối qua đi hẹn hò với tình lang không.
Ngu Ninh cười lạnh: "Ha ha, trong mộng không có tình lang, chỉ có chó dữ."
Thấy Ngu Ninh như vậy, Hứa Như Yên im lặng một lát, về phòng lấy ra một gói trà hoa quả.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173