Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 141
Đám người xem kịch tản ra, không dám ở lại lâu hơn, sợ quấy rầy Thiên tử thanh tịnh.
Thôi gia đúng là được Thiên tử coi trọng, lại đích thân tới dự tiệc thọ của lão phu nhân, phần kính trọng này cũng chỉ có Thôi gia mới có.
Thôi đại phu nhân không bảo vệ được Thôi Hằng, tổn hại thanh danh Thôi gia, nhưng tin tức Thiên tử xuất hiện ở Thôi gia truyền ra ngoài, thể diện của Thôi gia coi như giữ được.
Ra khỏi hậu trạch Thôi gia, Hoắc thị và Lâm thị vừa mắng Thôi Hằng lang tâm cẩu phế vừa đi về phía bữa tiệc, vô tình quay đầu lại nhìn con gái sau lưng, Hoắc thị khựng bước.
"Ninh Nhi đâu? Đứa nhỏ này chạy đi đâu rồi, vừa rồi còn ở bên cạnh mà?"
Tạ Doanh Xuân nghĩ thầm, Tam tỷ đã đi được một lúc rồi, cái vừa rồi trong miệng Đại bá mẫu cũng lâu quá rồi.
"Tam tỷ tỷ vừa rồi không cẩn thận đụng phải một tỳ nữ bưng rượu, trên váy đều là rượu, không thể gặp mặt, sẽ tới xe ngựa bên kia thay váy áo rồi."
Hoắc thị gật đầu, tiếp tục cùng Lâm thị đi về phía bữa tiệc.
Chỉ có Tạ Du Hoa đầu đầy mờ mịt, kéo kéo tay áo Tạ Doanh Xuân, nhỏ giọng hỏi: "Doanh Xuân, Tam tỷ làm ướt váy lúc nào vậy, sao ta không nhìn thấy?"
"Muội bận tranh luận với tên nam nhân lang tâm cẩu phế kia, đương nhiên không nhìn thấy, váy áo không chỉnh tề thất lễ, đương nhiên sẽ không ồn ào, Tam tỷ thừa dịp các ngươi nói chuyện lén đi."
Dỗ Tạ Du Hoa không khó, Tạ Doanh Xuân mấy câu đã có thể qua loa, nhưng nếu Tam tỷ vẫn không về, vậy thì khó làm rồi, Đại bá mẫu lâu không thấy người chắc chắn sẽ sai nha hoàn đi tìm.
Tạ Doanh Xuân khẽ thở dài, trong lòng mong Ngu Ninh mau trở về, nếu không nàng không tìm được cớ nào khác nữa.
Bên kia, Ngu Ninh vẫn ở trong viện vừa rồi không đi ra.
Thôi đại công tử nhìn thấy người xông vào thì lộ ra vẻ kinh ngạc, nghi hoặc nhìn nàng và Thẩm Thác, sau đó Lương Đức liền cực kỳ có nhãn lực mời Thôi đại công tử ra ngoài.
Thẩm Thác đại khái biết nàng chạy tới đây là có ý gì, không đợi nàng mở miệng, đưa cho Lương Đức một ánh mắt, Lương Đức liền lập tức tới cách vách giải quyết cuộc cãi vã.
"Đã tới rồi, vậy thì ngồi xuống đi, đánh hai ván cờ."
Trên bàn đá bày một ván cờ chưa đánh xong, Thẩm Thác thu quân đen trắng lại, hất cằm về phía ghế đá, ý bảo Ngu Ninh ngồi xuống đánh cờ.
Ngu Ninh không từ chối, cùng Thẩm Thác đánh cờ, nhưng tâm trí nàng không yên, vẫn luôn dành ra một tia tinh thần để nghe động tĩnh bên cạnh, đánh hai ván đều thảm bại.
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173