Vượt Ranh Giới Bạn Bè

Chap 1:Kỳ Nghỉ Hè và Những Ánh Mắt

Kỳ thi vào lớp 10 vừa kết thúc, sân trường cấp 2 dần vắng lặng. Những tán phượng đỏ rực che nắng cũng không làm dịu đi cái nóng đầu hè, nhưng lòng người thì lại nhẹ bẫng. Ngọc Anh ngồi trên bậc thềm lớp học, tay cầm chai nước mát lạnh, mắt vô thức dõi theo bóng lưng quen thuộc đang bước ra từ dãy phòng thi.

Đức Duy-Bạn học cùng lớp suốt mấy năm trời, người từng giúp cô giải bài toán khó, từng ngồi cạnh nhau suốt những giờ sinh hoạt buồn tẻ. Một người bạn... đúng nghĩa là chỉ bạn bè. Vậy mà hôm nay, khi nhìn thấy cậu bước ngang qua, trái tim Ngọc Anh lại khẽ đập lỡ nhịp.

“Về chưa?” – Đức Duy đứng trước mặt cô từ lúc nào, ánh mắt dưới hàng mi dài lấp lánh nắng hè.

“Chưa... chờ cho mát tí.” – Cô lí nhí, không dám nhìn thẳng vào cậu như mọi khi.

Không ai nói gì thêm. Họ ngồi cạnh nhau trên bậc thềm, vai không chạm, nhưng không khí giữa hai người lại như có dòng điện âm thầm chạy qua. Ngọc Anh cảm nhận rõ ánh mắt cậu – không phải ánh nhìn vô tư như mọi ngày. Nó trầm hơn, có gì đó giữ lại.

Tối hôm đó, tin nhắn đầu tiên đến từ Duy:

“Nay nắng ghê. Về nhà có bị mệt không?”

Chỉ một dòng đơn giản, nhưng khiến cô mỉm cười suốt mấy phút. Và rồi những ngày tiếp theo, tin nhắn nhiều hơn, dài hơn. Từ những lời hỏi thăm đơn thuần chuyển thành sự quan tâm ngọt ngào, lấp lửng giữa tình bạn và một điều gì đó chưa rõ tên.

Kỳ nghỉ hè chưa kịp bắt đầu trọn vẹn, thì những ánh mắt, những lần gặp nhau “tình cờ” đã khiến mọi thứ giữa họ bắt đầu... thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận

Phạm Đức Anh

Cấp 1

15 giờ trước

Tui mới viết á nên mn đọc có thể cho tui xin góp ý khongg ạ