Vượt Ranh Giới Bạn Bè
Chap 9: Gần như là một lời hứa
Buổi học cuối cùng của hè, trời trong và gió thổi nhẹ. Lớp học thêm chỉ còn lại vài người. Ngọc Anh vẫn ngồi ở bàn trên, Duy ngồi sau cô, cả hai không còn trao nhau ánh mắt nhiều như trước. Nhưng giữa không gian đó, tình cảm lặng lẽ lớn lên.
Khi tan học, Đức Duy đột nhiên dừng lại, đứng cạnh cô, giọng thấp.
“Ngày mai là khai giảng rồi.”
“Ừ. Nhanh thật.” – Ngọc Anh đáp, cảm giác có chút nghẹn lòng.
“Chúng ta sẽ không cùng lớp nữa.”
“Ừ.” – Cô nói khẽ, có chút buồn.
Duy không nói gì thêm, chỉ nhìn cô chằm chằm. Sau một lúc, cậu nói nhỏ:
“Nếu từ mai, tớ không thể ngồi cạnh cậu mỗi ngày, cậu có... nhớ tớ không?”
Ngọc Anh quay lại, nhìn vào mắt cậu. “Có.”
Duy mỉm cười, tiến gần hơn, nắm nhẹ lấy tay cô.
“Vậy thì... đừng quên những gì mình từng có trong hè này, được không?”
Cô nhìn vào mắt cậu, cảm thấy như một sợi chỉ vô hình đang kéo tâm hồn họ lại gần nhau hơn.
“Không quên được đâu.” – Cô khẽ thì thầm, một lời hứa không lời.
Phạm Đức Anh
15 giờ trước
Tui mới viết á nên mn đọc có thể cho tui xin góp ý khongg ạ