Vượt Ranh Giới Bạn Bè

Chap 3: Tụ tập lớp cũ và cái chạm tay đầu tiên

"Ê, mai đi ăn lẩu nha, lớp 9C tụ lại nè!"

Tin nhắn trong nhóm lớp vừa hiện lên, Ngọc Anh chưa kịp trả lời thì tin nhắn khác đã nối đuôi:

Đức Duy: "Có mặt."

Cô nhìn dòng chữ lạnh tanh ấy mà tự dưng tim nhói nhẹ. Chẳng hiểu từ lúc nào, cái tên Đức Duy không còn là “bạn cùng bàn” hay “đứa hay cãi nhau chuyện làm nhóm”, mà là một người khiến cô để ý từng chút một.

Hôm sau, buổi tụ tập đông đủ. Quán lẩu nhỏ nhưng ấm cúng, tiếng nói cười rôm rả. Ngọc Anh ngồi cạnh mấy đứa con gái, còn Duy thì ở đối diện, cách một cái nồi đang sôi ùng ục.

“Ê, chuyển giùm tớ cái vợt lẩu qua với!” – Ngọc Anh gọi bâng quơ, mắt nhìn quanh bàn.

Duy là người đứng lên, tay cầm cái vợt chuyển qua, đúng lúc Ngọc Anh cũng đưa tay ra nhận. Ngón tay cô lướt nhẹ qua mu bàn tay Duy. Một cái chạm rất nhỏ. Rất nhanh. Nhưng... thật sự khiến tim Ngọc Anh muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Không ai nói gì. Duy rụt tay về trước, vờ như không có gì xảy ra. Nhưng ánh mắt cậu thoáng nhìn cô, và không trốn tránh. Ngọc Anh cụp mắt xuống, nhét đại miếng rau vào nồi, cảm thấy mặt mình bắt đầu nóng ran.

Sau bữa ăn, về tới nhà, không hiểu sao cô mở tin nhắn Facebook, thấy Duy vừa gửi:

Đức Duy: “Hôm nay... vui ha?”

Ngọc Anh chần chừ vài giây, rồi gõ:

Ngọc Anh: “Ừm. Mà cậu bị bỏng tay chưa đó?”

Chấm ba chấm hiện lên một lúc lâu, rồi hiện:

Đức Duy: “Không. Nhưng bị chạm nhẹ cái gì đó rồi.”

Cô nhìn dòng tin nhắn, tim đập một nhịp rất khác. Không rõ là đùa hay thật, chỉ biết rằng... cô không muốn là bạn bình thường nữa.


Bạn cần đăng nhập để bình luận

Phạm Đức Anh

Cấp 1

16 giờ trước

Tui mới viết á nên mn đọc có thể cho tui xin góp ý khongg ạ