Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 97: Chương 97
Giang Tuyết ngẩng đầu lên: “Em phải làm ra những kiểu áo mà chị nói, trưng bày trong cửa hàng, người ta nhìn thấy áo đẹp, sẽ càng muốn mua.”
Giang Niệm Tư gật đầu, dặn dò Giang Tuyết chú ý những điều cần thiết, sau đó quay về phòng khám.
Bà nội Lưu đang đợi cô ở phòng khám.
Ngay khi Giang Niệm Tư đến, bà ấy liền cười tươi hớn hở chạy ra đón: “A, bác sĩ Giang, con tới rồi, bà có chuyện muốn nói với con đây “Chuyện gì thế?” Giang Niệm Tư quan tâm hỏi bà, tưởng bà ấy ta bị ốm.
Bà nội Lưu nói: “ Trưởng phòng của con trai bà, vợ anh ta cưới nhau được hai năm rồi, nhưng từ sau khi sảy thai năm đầu tiên đến giờ vẫn chưa có con, con trai bà kể với bà, bà liền nói với nó rằng ở trấn mình có một bác sĩ giỏi, nó liền đi nói với trưởng phòng của nó, trưởng phòng nó bảo, để con trai bà đưa con đến nhà anh ta khám cho vợ anh ta, nếu chữa khỏi được, nhất định sẽ hậu tạ.”
Giang Niệm Tư không có lý do gì để từ chối bệnh nhân.
Nghe vậy, cô gật đầu đồng ý.
Sau khi nhận được sự đồng ý của Giang Niệm Tư, bà nội Lưu lập tức chạy ra ngoài, đôi chân nhanh nhẹn như trẻ lại mấy chục tuổi.
Giang Niệm Tư lắc đầu bất lực.
Con trai bà ấy thường ở huyện, cũng không quan tâm đến bà ấy mấy, vậy mà bà ấy lại chỉ nghĩ đến con trai mình.
Nếu tìm cô ấy để chữa bệnh cho vợ của trưởng phòng, nếu thật sự chữa khỏi được, thì con trai của bà nội Lưu cũng có công, trưởng phòng chắc chắn sẽ không phụ lòng con trai của bà ấy.
Ngày hôm sau, Giang Niệm Tư đến phòng khám, thấy có một chiếc ô tô màu đen đang đậu trước cửa.
Cô ấy cảm thấy ngạc nhiên, chợt nhớ ra những gì bà nội Lưu đã nói với cô hôm qua.
Người ngồi ở ghế lái là một người đàn ông trung niên.
Bà nội Lưu từ trong phòng khám chạy ra, kéo Giang Niệm Tư đến gần, nói với người đàn ông trung niên: “Con trai, đây chính là bác sĩ Giang mà mẹ đã nói với con, con đưa bác sĩ Giang đi khám cho vợ của trưởng phòng đi”
Người đàn ông trung niên tên là Lưu Chí, chính là con trai của bà Lưu. Anh ta nhìn xuống rồi lên, nhìn thấy khuôn mặt trẻ đẹp của Giang Niệm Tư, lông mày anh ta nhíu lại.
DTV
Tuổi trẻ như vậy, liệu y thuật có thật sự tốt như mẹ anh ta nói không?
Giang Niệm Tư nhìn một cái đã nhìn thấu sự không tin tưởng trong mắt đối phương, nhưng cô ấy không cảm thấy bị xúc phạm.
Dù sao thì người ta cũng không quen biết cô, cũng chưa tiếp xúc với cô, cô vốn dĩ còn trẻ, trong lĩnh vực y học cổ truyền, không được người ta tin tưởng là điều bình thường.
Giang Niệm Tư bình tĩnh nhìn người đàn ông, thái độ ôn hòa: “Ông Lưu, có vấn đề gì không?”
Lưu Chí lập tức thu lại ánh mắt dò xét của mình, anh ta nghĩ, vẻ mặt của mình vừa rồi chắc chắn rất rõ ràng nhưng đối phương lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, một chút khí thế kiêu ngạo của tuổi trẻ cũng không có.
Anh ta cười nhẹ một tiếng: “Lên xe đi.”
“Chờ chút.”
Giang Niệm Tư đi lấy hộp thuốc, nói một tiếng với ông Trương, rồi mới ngồi lên xe của Lưu Chí.
Hôm nay Lưu Chí lái chiếc xe của ông chủ, hôm qua khi vừa đến thị trấn, ánh mắt của những người hàng xóm nhìn anh ta đều thay đổi, ai cũng nhìn anh ta với ánh mắt đầy ngưỡng mộ và khao khát.
Lưu Chí rất thích cảm giác đó, nhưng cuối cùng đó không phải là xe của anh ta, anh ta không dám tỏ ra kiêu ngạo.
Khi Lưu Chí nhìn thấy Giang Niệm Tư ngồi trong xe, cô vẫn im lặng không hề tỏ ra tò mò, dáng vẻ như thể chưa từng nhìn thấy thế giới nhỏ bé này, nhưng anh ta lại rất coi trọng cô.
Anh ta nói: “Bác sĩ Giang, tôi muốn nhắc nhở cô rằng tốt nhất cô đừng để lộ việc mình đã từng chữa trị cho vợ của lãnh đạo chúng tôi ra ngoài”
Nghe vậy, Giang Niệm Tư rời mắt khỏi cửa sổ, nhìn vào mắt Lưu Chí qua kính chiếu hậu.
“Đừng lo lắng, thông tin cá nhân của bệnh nhân sẽ không bị tiết lộ. Đây là đạo đức nghề nghiệp của tôi.”
Trừ khi đây là một căn bệnh bình thường và phổ biến, nếu không sẽ bị người khác kì thị.
Cô nói với giọng điệu bình tĩnh khiến Lưu Chí có phần tin tưởng vào y thuật của cô. Từ khi đi theo lãnh đạo, anh ta đã gặp nhiều vấn đề còn lớn hơn. Hầu hết những người có được sự hào phóng và phong thái điềm tĩnh như cô đều là những người có năng lực, cho nên anh ta rất tin tưởng vào cô. Cả hai nhanh chóng đến nhà lãnh đạo của Lưu Chí, căn nhà nằm ở trung tâm huyện và có sân riêng. Giang Niệm Tư theo Lưu Chí vào nhà, vừa bước vào nhà đã nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc.
Cao Xuân Hồng cười khoe với chị dâu bên cạnh: “Đây là nhà của anh họ thứ hai của tôi. Như thế nào, có phải rất hoa lệ đúng không? Nói cho cô biết, họ hàng bên mẹ tôi có tiền đồ hơn bên kia nha..”
Giang Niệm Tư nhướng mày nhìn Cao Văn Quang cũng đang có mặt ở đó, đúng thật là oan gia ngõ hẹp mà. Khi Cao Văn Quang nghe mẹ khoe khoang về gia đình người khác, cậu ta cảm thấy như đang khoe khoang gia đình của chính mình, trên mặt lộ ra chút tự hào.
Trong nháy mắt, Cao Văn Quang thoáng nhìn thấy Giang Niệm Tư. Làm sao cậu ta có thể quên được cô gái mình từng yêu? Cậu ta nhớ từng đường nét trên khuôn mặt cô, trong nháy mắt, khi nhìn thấy Giang Niệm Tư, Cao Văn Quang sửng sốt, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Cậu ta luôn cảm thấy Giang Niệm Tư chính là cô gái xinh đẹp nhất mà mình từng gặp. Không ngờ sau một thời gian không thấy, cô ấy lại trở nên duyên dáng mảnh khảnh và đẹp gần tựa như tranh chẳng có thực ngoài đời.
Cao Xuân Hồng đang nói chuyện với chị dâu, quay lại đã thấy con trai mình đang quay đầu ngơ ngác như người mất hồn nhìn về phía sau. Trong lòng bà ta tò mò, quay đầu nhìn xem là ai.
Đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy khuôn mặt của Giang Niệm Tư.
Cao Xuân Hồng vẫn chưa nhận ra là cô nhưng khi nhìn thấy sự giễu cợt trong mắt đối phương thì Cao Xuân Hồng nheo mắt, với tâm tư tỉ mỉ cẩn trọng này của bà ta, bà ta đã nhận ra Giang Niệm Tư là ai.
Suy cho cùng, thật hiếm khi thấy một cô gái có đôi mắt đẹp hút hồn như vậy.
DTV
Đây không phải là đứa con hoang dụ dỗ con trai mình nhưng không chịu gả con trai mình sao?
Bà ta đột nhiên đứng dậy, hung hăng mắng Giang Niệm Tư: “Cô đến đây làm gì? Ai cho phép cô vào?”
Cao Văn Quang thấy vậy vội vàng kéo tay áo bà ta: “Mẹ, đừng làm như vậy.”
Nhìn thấy Giang Niệm Tri xinh đẹp hơn trước, Cao Văn Quang hoàn toàn mất đi lý trí. Những suy nghĩ dục vọng bấy lâu nay bị đè nén lại bắt đầu trỗi dậy, cậu ta muốn Giang Niệm Tri làm vợ mình.
Cao Xuân Hồng nghe những lời con trai nói, bà ta càng tức giận hơn.
Một người coi thường con trai bà ta như vậy mà con trai bà sao lại cứ đ.â.m đầu vào vậy cơ chứ!
Giang Niệm Tri bĩu môi khinh thường nói: “Đương nhiên là chủ nhân căn nhà này mời tôi tới”
“Mời cô tới nhà?” Cao Xuân Hồng khinh thường nói: “Khẩu khí thật lớn, cô xem cô có thận phận gì, xứng đáng được anh họ của tôi mời tới nhà sao?”
Giang Niệm Tư đem hộp thuốc y tế đặt lên tủ bên cạnh, cười lạnh nói: “Bà không phải là chủ nhân của ngôi nhà này thì sao lại kiêu ngạo như vậy? Người quyết định tôi có xứng đáng đến hay không cũng không phải là bà.”
Bị Giang Niệm Tư chế giễu trước mặt chị dâu như vậy, Cao Xuân Hồng đột nhiên cảm thấy sắc mặt đờ đẫn, vừa lúc đang muốn nói điều gì đó gay gắt với Giang Niệm Tư thì Lưu Chí tiến lên nói: “Đúng thật là ông chủ đã đặc biệt dặn dò tôi mời bác sĩ Giang tới.”
Bác sĩ Giang?
Cao Xuân Hồng nhìn con trai, sao bà ta lại không biết cô gái nghèo rách hôi hám này là bác sĩ?
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292