Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 279: Chương 279
Thiệu Dương đã quen với việc quan sát cảm xúc của cô, chú ý đến cảm xúc của cô thay đổi liên tục, trong mắt anh hiện lên một nụ cười vui vẻ.
“Đi thôi nào.”
Thiệu Dương định đứng dậy nhưng đột nhiên anh loạng choạng như sắp ngã xuống.
Bên kia bàn, Giang Tuyết kịp thời chạy tới đỡ lấy anh.
“Anh có ổn không?”
Thiệu Dương ngước lên nhìn cô, trong đôi mắt trong veo tràn ngập vẻ áy náy.
“Xin lỗi, chân tôi bị tê rồi.
Giang Tuyết: “...Ngồi lâu tê chân là đúng thôi”
Tiếng lòng của Giang Tuyết gào thét - Anh yếu đuối quá đấy.
Khi hai người đến nhà hàng, Thiệu Dương hỏi cô thích ăn món gì.
Giang Tuyết nóng lòng muốn biết bạn anh đang nghĩ sao về vấn đề hợp tác, vội vàng nói: “Tôi sao cũng được, anh muốn ăn gì thì gọi.”
Cô ấy rõ ràng đang rất lo lắng.
Thiệu Dương biết khi câu cá không nên thả mồi quá xa, nếu không cá sẽ mất kiên nhẫn mà bỏ đi.
“Bạn tôi nói rằng anh ấy sẵn sàng tìm hiểu kế hoạch hợp tác của bên cổ.”
“Là sự thật sao!” Giang Tuyết trước đấy còn lo lắng không yên, giờ lại phấn khích nhìn Thiệu Dương: “Thật tốt, cảm ơn đồng chí Thiệu”
Đúng lúc này đồ ăn được mang lên, chính là nhờ Thiệu Dương mới có thể nhanh chóng kết nối mở rộng với ngành may mặc ở Bắc Kinh, Giang Tuyết cảm động, thật sự rất biết ơn.
Cô lập tức cầm đũa lên gắp đồ ăn cho Thiệu Dương: “Đồng chí Thiệu, anh ăn nhiều một chút. Đồng chí xem sức khỏe mình đã yếu thế nào rồi, nên bồi bổ cơ thể nhiều vào.”
Vì quá vui nên cô đã nói ra suy nghĩ của mình.
Chỉ trong một câu nói, cô đã đ.â.m Thiệu Dương hai nhát.
Lõ...
Lời...
Thiệu Dương không hề tức giận, nhìn thấy đôi mắt cô sáng ngời và rạng rỡ vui mừng, anh cầm tách trà trên bàn lên nhấp một ngụm để che đi nụ cười trong mắt.
Quả ớt nhỏ này thật khiến người khác khó cưỡng lại.
Có vẻ như là một lý do chính đáng.
Những người làm chính ủy đều có một phần đặc biệt, huống chi là một đứa trẻ như Thiệu Dương, từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng từ văn học nghệ thuật của mẹ mình.
Chỉ cần động tác nhỏ như uống một tách trà trông anh cũng toát lên khí chất nho nhã.
Sau khi uống trà, anh ăn hết rau mà Giang Tuyết gắp vào bát anh, không còn sót lại một miếng nào.
Vui vẻ qua đi, Giang Tuyết mới nhận ra một điều.
Đây có phải là những gì anh ấy muốn nói không? Là một câu chuyện dài?
Không phải nó khá ngắn sao?
Một câu nói đã giải thích được ý tứ muốn hợp tác của bạn mình.
Giang Tuyết nhìn Thiệu Dương, khóe miệng cô khế giật một cái.
Cảm nhận được ánh mắt của cô, Thiệu Dương hơi ngẩng đầu lên hỏi: “Sao vậy?”
Trong mắt anh hiện rõ sự bối rối.
Giang Tuyết kiên định nhìn anh, trong lúc nhất thời cô không thể biểu lộ sự nghi ngờ của mình, dù thế nào anh cũng đang giúp đỡ cô.
“Vì bạn của anh đã sẵn sàng tìm hiểu thêm về kế hoạch hợp tác của chúng ta, anh có thể cho tôi biết thông tin liên lạc của bạn anh bây giờ không? Tôi phải đến Bắc Kinh, có một số việc tôi cần gặp anh ấy và thảo luận chi tiết về vấn đề hợp tác”
Tất nhiên, Thiệu Dương không thể nói cho cô biết thông tin liên lạc của bạn mình.
DTV
Nhưng anh sẽ không từ chối thẳng thừng.
Khi đối mặt với câu hỏi của người khác, bạn không nhất thiết phải trả lời theo cách tương tự.
Anh dịu dàng hỏi: “Khi nào cô định đi Bắc Kinh?”
Quả nhiên, Giang Tuyết bị dẫn dắt khỏi chủ đề: “Càng sớm càng tốt, ngày mai tôi có thể xuất phát.
Ngày mai?
Thiệu Dương dịu dàng nói: “Thật trùng hợp, tôi cũng sắp về Bắc Kinh. Bạn của tôi không quen cùng người lạ giao tiếp, cô nói chuyện với tôi sẽ thuận tiện hơn.
Quả thực, nếu có anh ấy ở bên, chỉ cần bỏ ra một nửa công sức thì sẽ đạt được kết quả gấp đôi.
Anh ấy nói rất có lý.
Nhưng Giang Tuyết lại có cảm giác rất nhạy bén, tên cáo già này có âm mưu gì đó, nhưng cô vẫn bình tĩnh nghe anh nói, cô thật sự không hiểu mục đích của anh là gì.
“Như vậy cũng được sao?” Cô không nhịn được hỏi.
Ngón tay mảnh khảnh của Thiệu Dương vuốt ve miệng tách trà, Giang Tuyết nghi ngờ lời nói của anh.
Anh cụp mắt, thổi trà trong tách, nhấp một ngụm rồi mỉm cười: “Đã năm năm tôi không về nhà, hôm qua mẹ gọi điện cho tôi, muốn tôi xin nghỉ phép về nhà thăm mọi người.
Nói xong, anh lại tiếp lời với cô: “Sao à, có chuyện gì vậy? Đi cùng tôi có bất tiện lắm không? Nếu không tiện thì chúng ta không đi cùng nhau nữa. Đến Bắc Kinh, cô cần gì thì có thể gọi cho tôi”
Chỉ một câu nói đã đánh trúng điểm yếu của Giang Tuyết, dùng chiêu lạt mềm buộc chặt lúc nào cũng có hiệu quả, anh đã sử dụng chiêu này đến mức tối đa.
Điều này khiến Giang Tuyết cảm thấy xấu hổ, cô lo lắng mình đã quá đa nghi.
“À...không bất tiện. Quá tiện ấy chứ. Có tôi ở đây, tôi sẽ chăm sóc anh.”
Thiệu Dương liếc nhìn cô, trong mắt ẩn chứa suy nghĩ sâu xa.
Nụ cười của anh thật đẹp và dịu dàng, mang theo một chút lịch sự.
“Ừ, Thẩm Trình và tôi là anh em tốt, lớn lên cùng nhau, chúng tôi cũng là bạn rất thân của Bằng Vũ. Cô là em gái của Bằng Vũ, là chị gái của Niệm Tư, có cần gì thì cứ nói, đừng khách sáo. Ở Bắc Kinh chỉ cần cô muốn, tôi đều có thể giúp đỡ.”
Bằng vài lời đơn giản, anh đã giải thích lý do tại sao anh lại giúp đỡ cô nhiều như vậy.
Giang Tuyết đột nhiên cảm thấy mình thật nhỏ nhen.
Trong một khoảnh khắc, cô thực sự cảm thấy rằng anh đang nhắm vào cô.
May mà cô không hỏi thẳng, nếu không sẽ rất xấu hổ, không biết trốn đi đâu nữa.
Nhưng Giang Tuyết cũng là người rất giỏi che giấu suy nghĩ của mình.
Dù xấu hổ đến mức co đầu ngón chân lại trong giày thì cô vẫn có thể mỉm cười như một bông hoa nhỏ ngọt ngào.
“Vậy tôi làm phiền đồng chí Thiệu rồi”
Trong mắt Thiệu Dương tràn ngập ý cười, nụ cười của anh ngọt ngào đến mức có thể làm tan chảy trái tim người khác, đáng tiếc lại là nụ cười mang theo lương tâm cắn rứt.
Giá như trong hoàn cảnh bình thường, anh cũng có thể mỉm cười ngọt ngào với cô như vậy.
“Không có gì, ngày mai hẹn gặp cô ở nhà ga.
“Được rồi, ngày mai hẹn gặp anh ở lối vào.”
Sau khi hai người ăn xong, họ chia tay ở cửa.
Một người đi bên trái, một người đi bên phải, họ đều không quay lại nhìn đối phương.
Nhưng sau khi quay người lại, anh lại xấu hổ xoa khuôn mặt cứng ngắc của mình rồi nhếch khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Nếu Giang Bằng Vũ nhìn thấy anh cười như vậy, nhất định sẽ hỏi anh: “Con cáo xấc xược, cậu lại đang âm mưu hại ai đấy hả?”
Ngày hôm sau, cả hai đến cổng nhà ga như đã hẹn.
DTV
Thiệu Dương đến rất sớm, khoảng tám giờ sáng đã đứng đợi ở cổng ga.
Lúc Giang Tuyết tới đã là mười giờ.
Thiệu Dương cố tình không hẹn thời gian cụ thể.
Quần áo Giang Tuyết mặc hôm nay rất thuận tiện cho việc đi lại, tóc cô được tết thành hai bím, áo khoác bông màu đỏ và quần bông màu đỏ.
Màu da của cô cũng đã chuyển sang vàng vọt nhợt nhạt.
Mặt khác, Thiệu Dương mặc một chiếc áo sơ mi trắng hàng hiệu, quần jean xanh nước biển và một đôi giày vải màu trắng, trông đơn giản, sạch sẽ và đẹp trai.
Nó rất hợp với tính cách của anh ấy.
Anh đã chọn trang phục đặc biệt để thu hút sự chú ý của cô.
Nhưng có vẻ như cô ấy đang cố tỏ ra xấu xí?
Người ta thường nói, trong các cuộc hẹn, vẻ ngoài của một người phụ nữ trước mặt sẽ phản ánh thái độ của họ với đối phương, nhưng dường như cô ấy không quan tâm đến anh ấy chút nào, dù chỉ một centimet.
Anh đè nén suy nghĩ sâu xa trong đáy mắt, lại mỉm cười, nụ cười khiến người ta cảm thấy như gió xuân lướt qua mặt, anh chủ động đi về phía cô, giúp cô xách hành lý.
“Để tôi cầm giúp cô.
Quả thực Giang Tuyết có chút đau tay.
“Cảm ơn anh. Này, anh đã ở đây đợi bao lâu rồi?”
Thiệu Dương xách đồ đi cạnh cô: “Không lâu lắm, gần hai tiếng”
“Anh đã đợi hai tiếng rồi sao?” Giang Tuyết đột nhiên cảm thấy áy náy.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292