Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 103: Chương 103
Cô ấy là khách đầu tiên, đương nhiên là được làm trước.
Giang Niệm Tư nói: “Xong rồi, cô đi đến cửa hàng lấy đi.”
Trần Tuyết Mai đáp lại và đi đến cửa hàng lấy quần áo.
Về đến nhà, nhìn thấy hai mẹ con phiền phức.
Cao Xuân hồng tự nhiên nằm ngủ trên ghế sofa của nhà cô ấy một cách tự nhiên, như thể đây là nhà của cô ta.
Cô ta hỏi Cao Văn Quang: “Thằng nhóc thối này, sáng nay có đi tìm cô gái c.h.ế.t tiệt đó không?”
Nói đến chuyện này, Cao Văn Quang trở nên tức giận.
Giang Niệm Tư trở thành một người cứng rắn, cũng học được võ công.
Cậu ta không dám chọc tức cô, nhưng ở sau lưng nói xấu cô, cậu ta lại không sợ.
Vì thế cậu ta nói với giọng rất kích động: “Con đi tìm cô ấy, nhưng cô ấy thật sự không biết điều, lại còn rất tham giàu, nói không vừa mắt với điều kiện của con. Ồ, gia đình con ở huyện thành, và bố mẹ con đều là công nhân nhà máy, cô ấy dựa vào cái gì mà coi thường con. Một cô gái nông thôn, con thích cô ấy vì cô ấy lớn lên xinh đẹp, cô ấy còn không biết xấu hổ ghét bỏ con? Con thật không hiểu, con thua ở chỗ nào?
Trần Tuyết Mai nghe xong lời này, lập tức nheo mắt lại.
“Cậu thua ở đâu? Cậu thua ở thái độ, thua ở nhân phẩm, thua ở đánh giá cao bản thân, xem nhẹ người khác. Bác sĩ Giang và cậu bằng tuổi, cô ấy là bác sĩ có y thuật lợi hại, còn cậu? Là một tên học sinh tốt nghiệp trường trung học, cài này không muốn làm, cái kia không muốn làm, cả ngày chỉ ở trong nhà, chờ bố mẹ của cậu nuôi sống, còn mong chờ bọn tôi sắp xếp cho cậu một công việc văn phòng nhẹ nhàng, sao cậu không trực tiếp để tôi và chú họ của cậu đem tiền cho cậu tiêu đi?”
“Cậu còn không biết xấu hổ dám hỏi tại sao người ta dựa vào cái gì mà coi thường cậu, thật ra cậu mà nói, một cậu không có công việc, hai cậu không có thu nhập, còn ham ăn lười làm, người ta dựa vào cái gì mà coi trọng cậu. Cậu có cái ưu điểm nào đáng để cho người ta thích sao?”
Trần Tuyết Mai không đành lòng nhìn bác sĩ Giang, người mà cô kính trọng, bị xúc phạm như thế này, khi mắng Cao Văn Quang, cô ấy một chút nể mặt cũng không có.
Chẳng trách sau khi bác sĩ Giang trở về, sắc mặt trở nên không tốt như vậy.
Thì ra tên ngốc này đã đi tìm người ta.
Thật sự là buồn cười, cho dù con cóc muốn ăn thịt thiên nga, nhưng con cóc này còn ra có vẻ vĩ đại, và mong con thiên nga sẽ đi đến cho mình ăn.
DTV
Không hổ là do Cao Xuân Hồng sinh ra, mặt con trai với cô ta đều dày giống nhau.
Nếu cô ấy là bác sĩ Giang, cô ấy có thể tát vào mặt cậu ta, bắt cậu ta tè và soi mặt mình xem, để cho cậu ta biết bản thân là mặt hàng như thế nào.
Trần Tuyết Mai đột nhiên lên tiếng, khiến cho cả Cao Xuân Hồng và Cao Văn Quang đều giật mình.
Cao Xuân Hồng lập tực ở trên sofa bò dậy, ngồi nghiêm chỉnh và nhìn Trần Tuyết Mai.
Cao Văn Quang cũng bị một trận mắng đến mức mặt xanh trắng.
Đối mặt với người mợ quyền lực, cậu ta chưa bao giờ dám cùng cô ấy đối đầu.
Nhưng lòng tự trọng của của cậu ta, không cho phép cậu ta sau khi bị mắng còn tiếp tục ở lại chỗ này.
Sau đó đứng dậy, vội vàng chạy ra ngoài.
Nhìn thấy đứa con trai yêu quý của mình bị ấm ức thiệt thòi, Cao Văn Hồng chạy đuổi theo ra ngoài.
Trần Tuyết Mai hừ lạnh một tiếng, đợi buổi tối chồng về.
Cô ấy trực tiếp mách lẻo, liên tục nói xấu Cao Văn Phong.
Cô ấy biết gần đây Cao Xuân Hồng thường xuyên đưa Cao Văn Quang đến đây, chỉ để quấy rầy chồng cô ấy, muốn chồng cô ấy sắp xếp cho Cao Văn Quang một vị trí tốt.
Cô ấy sẽ đồng ý?
Ah.
Trước đây có một tia cơ hội, nhưng bây giờ, đã dám xúc phạm quý nhân của cô ấy, vậy thì quên đi.
Trần Tuyết Mai tuy nhỏ thuốc nhỏ mắt, nhưng cô ấy không nói
Tính cách của Cao Văn Quang, quả thật không nên sắp xếp công việc gì tốt cho cậu ta.
Chồng cô suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng nói: “Vậy sau này em có thể tìm cớ đuổi bọn họ đi.”
Anh ấy cũng bởi vì bị em họ cuốn lấy có chút phiền, nên mới nghĩ đến việc sắp xếp công việc tốt cho Cao Văn Quang, để cô ta không tiếp tục quấy rầy anh ấy.
Sau khi nhận được câu trả lời chính xác, Trần Tuyết Mai hài lòng đi uống thuốc.
Trong bệnh viện thành phố Bắc Thành không bị ảnh hưởng bởi trận động đất, Thẩm Trình đứng canh ở cửa phòng mổ, kiệt sức.
Anh khập khiễng, hoàn toàn kiệt sức, nhưng anh thậm chí không dám nhắm mắt một chút.
Anh sợ nếu nhắm mắt, khi tỉnh lại, Giang Bằng Vũ sẽ không còn nữa.
Lý Văn đứng bên cạnh nhìn, hai mắt đỏ hoe: “Đội trưởng, tôi dẫn anh đi khám bác sĩ trước, chân anh bị thương”
Thẩm Trình thanh âm khàn khàn nói: “Không sao, tôi chờ Băng Vũ ra ngoài, cậu đi trước tìm bác sĩ khâu vết thương trên cánh tay đã”
Sở dĩ Lý Văn và Thẩm Trình xuất hiện ở bệnh viện, một là để bảo vệ Giang Bằng Vũ, hai là bởi vì bọn họ cũng bị thương nặng.
Tay cùng quần áo của Lý Văn đều bị dây thép xuyên qua.
Thịt trên cánh tay của anh ta bị đá đập đến m.á.u thịt mơ hồ, sâu có thể nhàn thấy được xương.
Còn Thẩm Trình bị thương ở chân, vừa mới bắt đầu bị tê, không sử dụng được lực ở chân. Tới sau khi, đào được Giang Bằng Vũ ra từ trong đống đổ nát, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, mới phát hiện chân đã bị thương nghiêm trọng, không đứng dậy nổi.
Giang Bằng Vũ bị thương rất nặng, vẫn hôn mê từ khi được đưa đến bệnh viện.
Lý Văn không chịu đi, bị Thẩm Trình mắng mấy lần mới đồng ý đi.
Thẩm Trình ngẩng đầu, tựa vào tường sau ghế, hai tay yếu ớt xoa xoa tóc.
Một lúc sau, anh đột nhiên đứng dậy và đi về phía phòng tư vấn.
Không được, anh không thể bị thương, cho dù là chờ Bằng Vũ, trước tiên anh cũng phải chữa lành vết thương ở chân.
Sáng sớm hôm sau, Đinh Hồng Mai cảm thấy mí mắt bên phải của mình giật giật kịch liệt, sau khi suy nghĩ, bà ấy quyết định dẫn Giang Niệm Tư đến chùa Phật giáo lớn gần đó.
Bà ấy muốn đi cầu nguyện cho Giang Bằng Vũ.
Hy vọng anh ta có thể trở về bình an sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Giang Niệm Tư biết Đinh Hồng Mai chỉ là cầu an tâm, cũng không có ngăn cản.
Hai người cùng nhau đi bộ hơn một giờ, cuối cùng cũng đến được Đại Phật Tự.
DTV
Vẫn ở dưới chân núi, Giang Niệm Tư đã nghe được tiếng chuông trên núi.
Giang Niệm Tư đỡ Đinh Hồng Mai, hai người đi dọc theo con đường hướng về núi.
Lúc dâng hương cho Phật, Giang Niệm Tư ngước mắt nhìn tượng Phật trước mặt.
Khi đến nơi này, ngay cả những người không tin vào đạo Phật cũng sẽ có thái độ sùng đạo.
Giang Niệm Tư đi theo dâng hương, Đinh Hồng Mai cũng dẫn theo Giang Niệm Tư đi xin cho Giang Bằng Vũ một quẻ sâm.
Trụ trì giải thích quẻ sâm.
Ông ấy dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Giang Niệm Tư, sự hiền lành trong đáy mắt, dường như có thể dung tất cả sự nóng nảy và bất an trên đời.
nap “Phật cứu độ những người có duyên, người mà con cầu nguyện, nhờ thánh nhân chỉ dẫn, mọi tai họa đều sẽ qua đi.
Nghe được trụ trì nói, Đinh Hồng Mai thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Người ta nói rằng trụ trì của chùa Đại Phật rất chính xác trong việc giải đoán vận mệnh.
Sau khi nỗi lo lắng trong lòng biến mất, Đinh Hồng Mai kéo Giang Niệm Tư đi xin lộc.
Trên thanh viết tre bốn chữ: “Sao luân đỏ chuyển động”.
Sư trụ trì mỉm cười, việc gì cũng có nhân và quả, nhân tốt gieo quả tốt, nhân xấu gieo quả xấu.
Giang Niệm Tư bị trụ trị nhìn đến trong lòng phát ngứa.
Cẩn thận mà dò hỏi một câu: “Có chuyện gì không đúng sao?”
Trụ trì cất que tre lắc đầu với cô: “Không có chuyện gì không đúng, mọi chuyện nên trả về vị trí ban đầu.
Ah...…
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292