Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 219: Chương 219
Ông ấy lén nhìn bác sĩ Từ ở bên cạnh, thật nhanh, người trẻ tuổi nên tốc độ rất nhanh.
Ông ấy cướp lấy notebook được đặt ở trên chân của bác sĩ Từ, lập tức ngồi xổm xuống: “Cho tôi mượn chép lại một chút”
Ông Lư đã có thể tỉnh lại, viện trưởng Lục đỡ lấy Giang Niệm Tư, hung hăng khen ngợi cô.
Hứa Triều Dương nhìn bác sĩ Giang vừa xinh đẹp còn điểm tĩnh dịu dàng, đột nhiên anh ấy có cảm giác tiếc nuối.
Hận có thể gặp khi người chưa gả đi.
Tuy cô vẫn chưa gả chồng nhưng cô cũng đã có người yêu, như vậy cũng không khác biệt lắm.
Nếu gặp cô sớm một chút thì tốt rồi.
Đây thực sự là tiêu chuẩn của nửa kia trong lòng anh ấy.
Ưu tú đến mức khiến anh ấy cũng muốn nhìn lên.
Không chỉ vì cô có năng lực mà còn có thái độ ung dung bình tĩnh của cô khi đối mặt với áp lực, cùng với việc không kiêu ngạo sau khi thành công, hay nóng nảy khi giả quyết công việc, đều khiến người khác khâm phục còn ngưỡng mộ.
Thẩm Thanh Tuệ tại giây phút ông Lư tỉnh lại đã hoàn toàn thất thần.
Lư Lan Nguyệt nghe được tiếng ho khan của ba mình, cô ấy hoảng hột chạy vào gọi ông.
“Ba, ba, ba sao rồi?”
“A, ưm ô ô..” Ông cụ vừa nhìn thấy con gái, miệng chỉ ậm ừ vài tiếng.
Viện trưởng Lục thấy trạng thái của ông Lư như vậy, trong lòng cũng “lộp bộp” một tiếng, mặt cũng tối sâm.
“Ba, ba, ba làm sao vậy?”
Thấy lão gia tử như vậy, Lư Lan Nguyệt vừa hoảng hốt vừa lo lắng, gắt gao nắm lấy cánh tay lão gia tử.
Giang Niệm Tư vươn tay cản bà ấy lại: “Tạm thời đừng đụng vào lão tiên sinh”
Tuổi ba đã lớn, đột nhiên vướng vào tội lớn như vậy, Lư Lan Nguyệt còn tưởng ba bà ấy vẫn chưa tỉnh lại.
Không ngờ nhờ sự chữa trị của Giang Niệm Tư đã tỉnh lại rồi.
Bây giờ Giang Niệm Tư trong mắt bà ấy lại có thêm một tầng hào quang.
Cô không chỉ là ân nhân cứu mạng con trai bà ấy, mà còn là ân nhân cứu mạng ba bà ấy.
Vậy nên bà ấy thấy Giang Niệm Tư như là thấy được vị cứu tinh.
“Bác sĩ Giang, ba tôi bị làm sao vậy, ông ấy, sao ông ấy lại thành như vậy?”
Giang Niệm Tư bình tĩnh nói: “Lão tiên sinh bị xuất huyết não dẫn tới tê mỏi dây thần kinh mặt, hay còn gọi là liệt mặt, còn có Cô quét mắt về một bên người lão gia tử, bất đắc dĩ nói: “Còn bị liệt nửa người.
DTV
Liệt mặt? Liệt nửa người?
Lư Lan Nguyệt chỉ cảm thấy đồng óc trống rỗng, xém chút nữa thì té xỉu.
Chức vị của ba như vậy, nếu bị liệt mặt và liệt nửa người sao còn có thể tiếp tục đảm nhiệm?
Không phải là bà ấy để ý tới chức vị của ba, mà vì ba bà ấy vốn là người kiêu ngạo lại coi trọng mặt mũi.
Khó khăn lắm mới bò lên được vị trí hiện tại, giờ bắt ông ấy nằm cả đời trên giường, trở thành một người méo miệng với ông ấy mà nói chính là sự thống khổ lớn nhất.
Lời này vừa nói ra, những người biết được thân phận của lão gia tử đều cảm thấy cực kì bất lực.
Một vị lãnh đạo tốt như vậy sao lại mắc phải căn bệnh này?
Bệnh này rất khó trị.
Biết bao nhiêu người liệt nửa người, liệt mặt trong mấy chục năm qua, dù có tìm bao nhiêu bác sĩ thì cũng không trị khỏi.
Giang Niệm Tư thấy biểu cảm trầm trọng của mọi người thì mới nhớ ra đây là những năm 80, không phải là trình độ chữa bệnh tiên tiến như đời sau.
Ở đời sau, với sự phát triển của y học, bệnh liệt nửa người và liệt mặt đều có thể chữa khỏi, hơn nữa còn không ít. Dù là Trung y và Tây y thì đều có thể chữa khỏi.
Ngay cả viện trưởng Lục cũng tỏ ra lo lắng, sốt ruột.
Giang Niệm Tư không thể không lên tiếng đánh vỡ sự im lặng này.
Cô nhìn Lư Lan Nguyệt nói: “Dì Lư, dì đừng quá lo lắng, bệnh liệt nửa người và liệt mặt có thể chữa khỏi được hay không còn dựa vào mức độ của vết thương. Lão tiên sinh được trị liệu kịp thời, muốn khôi phục lại như bình thường không phải chuyện quá khó khăn. Thân là người nhà bệnh nhân, dì nên điều chỉnh lại tâm trạng mới có thể chăm sóc tốt được cho lão tiên sinh”
Vừa nghe thấy vậy, Lư Lan Nguyệt còn chưa kịp phản ứng lại, mấy bác sĩ kia đã trợn tròn mắt.
Đùa gì vậy?
Bệnh liệt nửa người và liệt mặt mà có thể chữa khỏi? Còn có thể khôi phục lại bình thường?
Hứa Quan Quan kinh ngạc há to miệng, hai tay ôm lấy mặt.
Cô ấy đột nhiên cảm thấy ghen tị với Thẩm Trình thì phải làm sao bây giờ?
Cô ấy quá thích bác sĩ Giang tỏa sáng lấp lánh rồi.
Viện trưởng Lục ngây ngốc nói: “Chủ nhiệm Giang, cô, cô có thể làm cho lão Lư khôi phục lại bình thường đã rất giỏi rồi, không cần phải nói như vậy...
Không có khả năng thực hiện thì đừng cho bệnh nhân hy vọng.
Sở dĩ không nói ra hết lời trong lòng là vì viện trưởng Lục đột nhiên nhớ tới trước khi trị liệu, hầu hết bọn họ đều không tin cô có thể làm cho lão Lư tỉnh dậy nhanh như vậy.
Ông ấy sửa lại lời nói: “Tôi tin bác sĩ Giang dám nói thì nhất định là có thể.”
Mọi người cuối cùng cũng hoàn hồn.
Bác sĩ Đỗ và bác sĩ Từ yên lặng giơ ngón cái với Giang Niệm Tư. Bác sĩ Dương, bác sĩ Lâm và Hứa Quan Quan ở bệnh viện quân khu cũng âm thầm bội phục cô gái chưa tới hai mươi tuổi này.
Hóa ra có một số người thật sự giỏi hơn tuổi rất nhiều.
Mặt khác các bác sĩ cũng đổi mới nhận thức đối với Giang Niệm Tư.
Trong số các bác sĩ chỉ có cảm xúc của Thẩm Thanh Tuệ là phức tạp nhất.
Cô ấy không ngờ Giang Niệm Tư thật sự có bản lĩnh như vậy.
Thẩm Trình đúng là đã nhặt được bảo bối.
Bên này, Lư Lan Nguyệt cúi người thật sâu với Giang Niệm Tư: “Cảm ơn bác sĩ Giang, cảm ơn cô, cảm ơn CÔ...”
Mỗi tiếng cảm ơn đều bao hàm rất nhiều cảm xúc.
Nhiều tới mức Lư Lan Nguyệt cảm thấy không có gì báo đáp nổi.
Tình hình lão Lư cũng tạm ổn định, còn vấn đề xuất huyết não dẫn tới di chứng liệt nửa người và liệt mặt cũng chỉ có thể từ từ điều trị.
Các bác sĩ sau khi vây xem biết được y thuật cao minh của Giang Niệm Tư, trong lòng vừa bội phục, vừa chạy như gió về phía nhà ăn.
Cứu mạng, muộn quá rồi, nhà ăn còn cơm không?
Hứa Quan Quan đã sớm không nhịn được nữa. Cô ấy kéo Giang Niệm Tư qua một bên, vừa đi vừa nói sự bội phục của mình với Giang Niệm Tư.
“A, bác sĩ Giang, cô thật sự rất lợi hại, tôi cảm thấy tôi sắp thích cô mất rồi. Cô có biết không? Khi tôi nhìn thấy tình hình của lão Lư, không dám chắc chắn gì cả. Tôi sợ khả năng mình có hạn không chỉ không cứu được lão Lư, lại còn khiến ông ấy ra đi nhanh hơn...”
“Còn nữa, lúc cô vừa mới châm cứu, tôi thấy bác sĩ Dương và bác sĩ Lâm của bệnh viện quân khu lo lắng muốn chết. Sao cô có thể bình tĩnh suốt cả hành trình như vậy được thế?”
DTV
Hứa Quan Quan không phải người nói nhiều, nhưng Giang Niệm Tư làm cô ấy kinh ngạc hết lần này tới lần khác, cô ấy thật sự không có cách nào khống chế được cảm xúc của mình.
Quá lợi hại, lúc lão Lư tỉnh dậy, cô ấy chỉ có thể dùng một lời khen thô tục nhất để khích lệ -- quá đỉnh!
Thẩm Thanh Tuệ thấy Hứa Quan Quan khoác tay Giang Niệm Tư, trong lòng có chút mất mát.
Quan Quan không nhìn thấy cô ấy sao?
Cô ấy đứng ngây người trong phòng bệnh, phía sau đột nhiên truyền tới tiếng của Lư Lan Nguyệt.
“Cô Thanh Tuệ.”
Cô ấy sớm đã bình tĩnh trở lại, không còn hoảng loạn như ban nãy nữa.
Sống lưng Thẩm Thanh Tuệ cứng đờ, cô ấy đột nhiên nhớ tới lời cô ấy nói với Lư Lan Nguyệt lúc trước.
“Làm sao vậy? Dì Lư?” Cô ấy quay đầu, cố gắng để giọng thật nhẹ nhàng.
Lư Lan Nguyệt nhìn cô ấy một cái. Sau khi thấy rõ sự chột dạ trong mắt cô ấy bèn lắc đầu thở dài.
“Tôi may mắn có bác sĩ Giang là ân nhân cứu mạng của con trai tôi, toi không thể nghe lời của cô, yêu cầu viện trưởng đổi bác sĩ được.”
Lời này vừa nói ra đã đủ để người nghe hiểu.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292