Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 230: Chương 230
“Lúc cô sinh con, cô nóng lòng muốn cho con bé đi thậm chí còn không tìm hiểu rõ ràng gia đình mà cô cho, bọn họ xém chút đã bán con cô đi, là Thẩm gia gia và Thẩm Trình giữ đứa bé lại.
Một câu nói khiến Thẩm Thanh Tuệ như bị sét đánh.
Cô đột nhiên bắt lấy tay Hứa Triều Dương: “Có ý gì? Anh có ý gì?”
“Câu nói này hẳn là rất dễ hiểu”
Hứa Triều Dương kéo tay cô ra: “Cô phụ tình yêu thương của Thẩm gia gia đối với cô, cũng phụ lại tình nghĩa chị em của Thẩm Trình đối với cô, phụ sự tin tưởng của viện nghiên cứu và bệnh viện quân khu với cô, lại xém chút lại hại lão Lư. Cô cảm thấy cô còn có thể tiếp tục làm việc ở bất kì một bệnh viện nào sao?”
Thẩm Thanh Tuệ lắc đầu: “Không, không có khả năng... rõ ràng là gia gia đã bỏ rơi tôi.”
“Đó là bởi vì trong mắt cô chỉ có Lục Quân Đình, hơn nữa cũng không gọi là bỏ rơi. Luận về công về tư, Lục Quân Đình đều nên gánh chịu hình phạt cho sai lầm mà anh ta phạm phải, không phải Thẩm gia gia sai, cũng không phải là A Trình sai”
Hứa Triều Dương thấy dáng vẻ hốt hoảng không tin của cô thì không khỏi lắc đầu.
Đây là lí do vì sao lúc trước Thẩm gia gia và Thẩm Trình không muốn nói cho cô biết.
Cô đã vì Lục Quân Đình mà hoàn toàn mất đi lý trí.
Cô vẫn luôn ghi hận Thẩm Trình và Thẩm gia gia.
“Cô tin hay không thì tùy, tôi nói tới vậy không phải vì muốn cô cảm ơn bọn họ, chỉ là muốn nói cho cô biết, cô vì một người đàn ông mà làm tổn thương người nhà mình. Nói thật, tôi không cảm thấy tình yêu có bất kì ma lực nào lớn tới mức này, cô làm quá nhiều người thất vọng rồi”
Câu nói của Hứa Triều Dương khiến Thẩm Thanh Tuệ nhớ tới Hứa Quan Quan.
Lúc trước khi cảm xúc cô rơi xuống vực thẳm, chỉ có Hứa Quan Quan nguyện ý ở bên khuyên nhủ cô.
DTV
Nhưng hôm nay cô phải đi, Hứa Quan Quan cũng không tới tiễn cô.
Cô không tin chuyện này, hẳn là Hứa Triều Dương không nói với cô ấy. Cô ấy nhất định sẽ không muốn đối diện với người đáng sợ như cô nữa.
Cũng thất vọng về cô rồi sao.
Thẩm Thanh Tuệ gắt gao cắn chặt môi dưới, không thốt ra nửa lời.
Sau khi Hứa Triều Dương đưa Thẩm Thanh Tuệ về Kinh thị, anh ta tự mình giao cô cho Thẩm gia gia rồi mới rời đi.
Anh ta muốn hoàn thành nhiệm vụ lão Lâm giao cho mình.
Thẩm Thanh Tuệ nhìn dáng vẻ già nua của Thẩm lão gia tử, trong lúc nhất thời cảm thấy có phần xa lạ.
Dường như đã rất lâu rồi cô chưa gặp gia gia.
Từ sau khi Quân Đình xảy ra chuyện, dù có sống ở Kinh Thị thì cô cũng tránh mặt không gặp bọn họ.
Sắc mặt Thẩm lão gia tử âm trầm. Ông ấy chống gậy, từng bước đi về phía Thẩm Thanh Tuệ: “Nghiệp chướng, quỳ xuống”
Hai chân Thẩm Thanh Tuệ yếu ớt quỳ rạp xuống theo thói quen.
“Gia gia, con sai rồi, thực xin lỗi...
Thẩm lão gia tử đã cực kì thất vọng với Thẩm Thanh Tuệ.
Cô hận bọn họ, oán bọn họ, không tới thăm bọn họ, ông ấy có thể hiểu được.
Nhưng ông ấy không hiểu cô cháu gái do một tay ông ấy nuôi dạy lại có thể vì tư thù của bản thân mà làm hại tới tánh mạng của người khác.
“Thẩm Thanh Tuệ, ông từng dạy cháu mạng người lớn hơn trời. Cháu là người học y, đạo lý này mỗi phút mỗi dây cháu đều không thể quên, nhưng cháu đã làm như nào?”
Dáng vẻ tang thương của lão gia tử như khắc sâu vào trong mắt Thẩm Thanh Tuệ. Nhìn ánh mắt thất vọng của lão gia tử, Thẩm Thanh Tuệ khóc không thành tiếng.
Cô không còn cách nào khác, cô quá yêu Lục Quân Đình.
“Gia gia, thực xin lỗi, thực xin lỗi..” Cô vừa dập đầu vừa xin lỗi lão gia tử.
“Người cháu cần xin lỗi không phải ông”
Thẩm lão gia tử thất vọng lắc đầu: “Thôi thôi, ông khong muốn nói thêm gì với cháu nữa. Nếu cháu biết sai thì chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình đi. Từ nay về sau cháu không cần tới viện nghiên cứu nữa, ông sẽ sắp xếp người tới khám bệnh cho cháu. Còn con của cháu, Thanh Tuệ, cháu không thích hợp với việc dạy con.
Vừa nghe thấy lời này, đôi mắt ngập nước của Thẩm Thanh Tuệ lập tức trợn to.
Cô quỳ bò lên phía trước vài bước, túm lấy tay lão gia tử.
“Gia gia, không được, ông không thể làm vậy với cháu. Lão Lâm đã cho dừng hạng mục của cháu ở viện nghiên cứu, ông không thể đuổi cháu ra khỏi viện nghiên cứu, ông không thể làm vậy... càng không thể không giao con cho cháu”
Đây là hy vọng duy nhất của cô.
Bị lão Lâm dừng hạng mục nhưng ít nhất cô vẫn là một nhân viên ở viện nghiên cứu.
Chỉ cần sau này lấy công chuộc tội, cô lại có thể khôi phục lại chức vị của mình.
DTV
“Xém chút nữa cháu đã hại c.h.ế.t lão Lư, cháu cảm thấy nhà họ Lư sẽ bỏ qua cho cháu sao?” Thẩm lão gia tức giận nói: “So với việc để người ta xử lý cháu, không bằng để ông tự ra tay, ít nhất khi đối diện với nhà họ Lư cũng không quá áy náy. Nếu cháu đã nguyện ý vứt bỏ hết tất thảy vì Lục Quân Đình thì đừng mong giữ lại nữa.
“Dù là chức vị ở viện nghiên cứu hay bất kì hạng mục nghiên cứu gì ở viện nghiên cứu đều ảnh hưởng tới con người, cháu hồ đồ như vậy có tư cách gì mà ở viện nghiên cứu, có tư cách gì để dạy dỗ đứa con mà cháu đã bỏ đi. Cháu cho rằng tất cả đồ vật đều chỉ cần cháu muốn bỏ thì bỏ, muốn lấy về thì sẽ ngoan ngoãn chạy vào trong tay cháu sao?” Lão gia tử chưa từng tức giận như vậy.
Vị tướng kì cựu chinh chiến cả đời chưa từng phải khom người mà lại vì hành động của cháu gái khom tới mức xém cong lưng khi đối mặt với người nhà họ Lư.
Ông ấy hổ thẹn với sự rèn luyện tổ chức của mình, không thể dạy dỗ tốt cháu gái.
Càng thẹn với đứa con thứ và con dâu đã hi sinh cho sự nghiệp của quốc gia vì không dạy dỗ tốt con gái của bọn họ, nên mới để cô làm ra chuyện bất nhân bất nghĩa này.
Nếu cô làm công việc bình thường, phạm sai lầm còn có thể có đường cứu chữa.
Nhưng cô là người của viện nghiên cứu, không chấp nhận có vết dơ trong phẩm giá.
Thẩm Thanh Tuệ ngơ ngẩn nhìn lão gia tử. Cảm giác sắp mất đi con gái khiến cô đau khổ tới mức không thở nổi.
“Gia gia, đừng, ông đừng đối xử với cháu như vậy, cầu xin ông.
Lão gia tử vỗ n.g.ự.c đau nhói, hốc mắt ngập nước khiến cho đôi mắt trở nên vẩn đục.
“Nếu cháu muốn đường đường chính chính làm người thì nên thẳng thắn đón nhận sự trừng phạt, chứ không phải là cầu xin gia gia tha thứ cho cháu. Nếu ngay cả dũng khí gánh vác sự trừng phạt mà cháu cũng không có thì sao có thể gánh được nghiệp lớn? Nếu bây giờ gia gia ích kỉ tha thứ cho cháu thì sau này thế nào? Nếu cháu lại xuất hiện suy nghĩ lệch lạc đó, vậy ngàn vạn người có thể tha thứ cho cháu không?”
“Lão Dương, đưa Thanh Tuệ tới chỗ bác sĩ Đức. Trước khi trị khỏi bệnh không cần phải ra ngoài”
Lão Dương đi lên kéo Thẩm Thanh Tuệ. Thẩm Thanh Tuệ khóc nháo cự tuyệt, tiếc là cô đâu phải đối thủ của lão Dương?
Tới giờ khắc này, cô mới hiểu rõ một chuyện, cô đã mất đi tất cả.
Lục Quân Đình bỏ rơi cô, bạn tốt nhất bỏ rơi cô, viện nghiên cứu bỏ rơi cô, ngay cả gia gia cũng bỏ rơi cô.
Mà cô lại tự bỏ rơi đứa con của mình.
Vì trong thâm tâm cô không muốn mang danh có thai ngoài giá thú, càng không muốn lúc mình chưa đủ ưu tú, bị người khác coi thường thừa nhận cô có con với Lục Quân Đình.
Chưa bao giờ cô hiểu rõ tới vậy. Hóa ra trong nội tâm cô, người cô yêu nhất chính là bản thân mình.
Cô bị lão Dương kéo ra ngoài. Lúc này bên ngoài truyền tới âm thanh vui vẻ của Tưởng Tân Lệ.
“Ai nha, Thẩm Vũ Lâm, ông nhìn tôi xem, có phải bây giờ tôi càng ngày càng trẻ, càng ngày càng đẹp không?”
Thẩm Thanh Tuệ “ừm” một tiếng có lệ.
Tưởng Tân Lệ nói: “Ai nha, là nhờ kem làm trắng mà Tư Tư cho tôi. Nha đầu này đúng là tài giỏi, là phúc tinh của chị em phụ nữ chúng tôi đó.”
Cô đột nhiên nhìn về phía Tưởng Tân Lệ.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292