Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 167: Chương 167
Giang Bằng Vũ chậm một bước so với Thẩm Trình, anh ta nắm vai Giang Niệm Tư vội vàng kiểm tra khắp nơi: “Tư Tư, em không sao chứ, có bị chó điên cắn trúng không, để anh nhìn xem.” Máu không chỉ b.ắ.n trên mặt Thẩm Trình mà còn văng tới trên mặt Giang Niệm Tư nên anh ta vô cùng lo lắng.
Cô nhìn chằm chằm Giang Bằng Vũ, anh ta nhìn thấy rồi chứ? Cô xuyên sách qua, không phải nguyên chủ, dưới cái nhìn của người nhà thì nguyên chủ mảnh mai yếu đuối, không thể có can đảm đối phó một con ch.ó nổi điên có hình dáng to lớn như thế được. Cô vừa ra tay đ.â.m c.h.ế.t nó, Giang Bằng Vũ có thể hoài nghi cô hay không? Dù sao cũng chênh lệch quá nhiều. Về mặt y thuật, bởi vì bà cụ Lương luôn cảm thấy cháu gái nhà mình thông minh nhất, giỏi giang nhất, có thể tự mình hiểu được mọi thứ nên mới không nghi ngờ.
Vậy lần này thì sao? Cô rất thèm muốn tình thân của đời này và cũng rất sợ mất đi nó. Cho nên lúc này Giang Niệm Tư hơi hoang mang lo sợ, tim đập loạn nhịp rõ ràng.
Giang Bằng Vũ nhìn mắt hạnh của cô mở to, trong đó tràn đầy khủng hoảng, nước mắt rơi lã chã, chỉ biết rằng cô rất sợ hãi thì đau lòng không thôi.
Anh ta kéo Giang Niệm Tư vào lòng vỗ lưng cô nhẹ nhàng: “Tư Tư ngoan, không sao, không có chuyện gì rồi, anh ở đây, đừng sợ.”
Giang Niệm Tư sững sờ sau khi nghe anh ta nói xong, anh ta không nhìn ra ư? Tưởng rằng cô bị dọa sơ sao?
Giang Niệm Tư dần dần bình tĩnh lại, cũng đúng, cô không có làm việc dư thừa gì cả, chỉ là đ.â.m cây trâm vào mạch m.á.u chó dữ thôi. Có thể trong lúc đó sợ hãi không biết làm thế nào, trùng hợp là trong tay có đồ gì đó nên đ.â.m bừa. Vì vậy cô chớp chớp mắt, vừa nãy căng thẳng quá mức khiến cô không khống chế được cảm xúc, nước mắt lại ào ào rơi xuống.
DTV
Lúc Thẩm Trình xông đến nhìn rõ ràng nhất, dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc ấy, anh thấy trong mắt cô không có một tia sợ sệt, nếu có, thì chính là vô cùng kiên định và lạnh lùng. Nhìn chó dữ đã rên rỉ c.h.ế.t đi một lần nữa, Thẩm Trình giơ tay lau qua loa vết m.á.u trên mặt, con ngươi đen nhánh thâm sâu dị thường. Đó là ảo giác của anh sao?
Anh ngẩng đầu nhìn về phía Giang Niệm Tư, đúng lúc thấy dáng vẻ rơi lệ của cô. Đôi mắt ướt át ngấn nước, trong tròng mắt trắng đen rõ ràng tồn tại hoang mang và sợ hãi. Lại nhìn đến cô đang bị Giang Bằng Vũ ôm thì chút hoài nghi trong mắt kia liền tiêu tan thành mây khói, anh gạt chó dữ ra rồi đứng dậy đi qua kéo Giang Bằng Vũ lại.
“Cậu làm gì thế?” Giang Bằng Vũ bị kéo ra thì không hài lòng hỏi.
Thẩm Trình kéo giang niệm vũ, quay sang nói với anh ta: “Đối tượng của tôi”
Giang Bằng Vũ nói rất chính đáng: “Còn là em gái của tôi đấy!”
Rốt cuộc Hứa Quan Quan bị đẩy ra cũng hồi phục tinh thần sau trận hoảng sợ, lúc này vội vàng chạy đến hỏi han Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, cô không sao chứ?”
Giang Niệm Tư kéo tay Thẩm Trình ra, vì giữ hình tượng trước mặt Giang Bằng Vũ nên sợ hãi trong mắt cô vẫn chưa tiêu tan hết, giọng nói cũng nhỏ nhẹ mềm mại hơn nhiều: “Không sao, cô cũng không sao chứ, có bị trầy xước gì không?”
Nghe giọng cô có vẻ như rất khiếp sợ nhưng vẫn cố gắng chịu đựng.
“Trầy xước có là gì, cô không bị chó điên cắn mới quan trọng.” Mặc dù Hứa Quan Quan bất cẩn nhưng thật ra rất nhạy cảm. Thời khắc xảy ra nguy hiểm, Giang Niệm Tư không hề do dự đẩy cô ấy ra ngoài khiến cô ấy vừa cảm động vừa vui mừng. Vui mừng vì Hứa Quan Quan có thể gặp được người bạn tốt như vậy.
Giang Niệm Tư dịu dàng nói tiếp: “Tôi không sao, cô đừng lo lắng, chó không cắn trúng tôi.
“Phù, vậy thì tốt. Hứa Quan Quan nghe cô nói không bị cắn trúng thì cảm thấy an tâm.
Ngay lúc mấy người còn đang kiểm tra xem có ai bị thương không thì một bà cụ già ăn mặc rách rưới chạy đến.
Bà ta quỳ trên mặt đất ôm chó đen gào khóc: “Đại Hắc của tạo ơi, là ai độc ác như vậy, g.i.ế.c c.h.ế.t mi rồi... Bà già này chỉ có mình mi làm bạn, mi chết, tạo biết sống thế nào đây”
Tiếng khóc của bà cụ già lập tức thu hút sự chú ý của mấy người khác.
Chó này đúng là của bà cụ già, nhưng từ hai ngày trước nó giống như nổi điên, bắt đầu cắn người linh tinh nên bà ta vứt bỏ nó rồi.
Ngày hôm nay bà ta cũng ra đường, nhìn thấy chó nhà mình nuôi lại nổi điên thì vội trốn đi sợ có người gây phiền phức cho mình. Mãi đến lúc cô cầm cây trâm đ.â.m c.h.ế.t Đại Hắc thì bà ta mới dám chạy đến.
Bây giờ chó c.h.ế.t rồi, các cô cũng không bị thương, ai có thể chứng minh là chó của bà ta muốn cắn người?
“Là cô, chính cô đ.â.m c.h.ế.t Đại Hắc của tôi, cô phải bồi thường tiền. Bà cụ già chỉ vào Giang Niệm Tư ăn vạ.
Sắc mặt Thẩm Trình tối sầm lại: “Bà à, chó của ngài cố ý làm hại người, chúng tôi còn chưa tính sổ với ngài đâu”
Bà cụ già nhìn anh mặc quân trang, nghĩ chắc chắn rằng bọn họ sợ gặp phiền phức nhất, vì vậy không nói câu nào liền ngồi bệt xuống đất, bắt đầu gào khóc ăn vạ: “Ôi trời ơi, Quân đội Giải phóng Nhân dân đối xử với dân thường chính là như này, nói Đại Hắc nhà tôi cắn các người, các người bị cắn rồi sao? Hiện tại các người không có bị cắn, ngược lại Đại Hắc nhà tôi chết, tôi mặc kệ, các người đền chó cho tôi, chó của tôi không cắn người, các người bồi thường tiền cho tôi” Tiếng khóc bà ta cực kỳ bi ai, người nào không biết còn tưởng rằng bà ta thật sự rất yêu quý chó của mình. Nhưng thực chất bà ta chỉ muốn đòi tiền nên mới nói như vậy thôi.
Thấy bà ta dùng thân phận quân nhân để gây khó dễ, đáy lòng Giang Niệm Tư lập tức khó chịu. Cô kéo Thẩm Trình không cho anh tranh luận với bà cụ già này, dù sao cãi nhau trên đường cái cũng ảnh hưởng không tốt đối với anh.
“Bà cụ, là chó của bà qua đây làm hại người trước, nếu như chúng tôi không ra tay thì hôm nay sẽ có bao nhiêu người bị thương vì con ch.ó này? Chó của bà tấn công người khác ở trên đường là sự thật, mọi người đều nhìn thấy, nếu ngài muốn chúng tôi bồi thường tiền thì không có khả năng, vấn đề này không thể thương lượng, có bồi thường tiền hay không ngài không quyết định được, cũng không phải do tôi quyết định, đi, chúng ta đến cục cảnh sát báo án, để xem họ giải quyết thế nào thì chúng ta liền làm theo như vậy.
Giang Niệm Tư vừa nói vừa đi qua kéo bà cụ già ngồi dưới đất: “Đi, chúng ta đến cục cảnh sát, để họ phân xử xem rốt cuộc là ai bồi thường ai.
DTV
Lời nói này khiến bà cụ già trợn tròn mắt. Bà ta trốn ở phía sau nhìn thấy nhóm người này dễ đòi bồi thường nên mới chạy tới khóc lóc, thế nào lại muốn báo cảnh sát?
Trong đám người kia có hai người thuộc Quân đội Giải phóng Nhân dân, họ ngại rắc rối nhất và cũng không dám chiếm lợi của dân. Còn hai cô gái kia yếu đuối mỏng manh, thoạt nhìn chính là nhát như thỏ đế.
Nghe nói phải đi cục cảnh sát thì bà cụ già lập tức luống cuống. Bà ta gỡ tay Giang Niệm Tư ra tiếp tục giả vờ: “Tôi không đi cảnh sát, mau bồi thường tiền, có phải các người muốn chơi xấu không? Hả? Ôi trời ơi, mấy người trẻ tuổi bắt nạt người già, tôi không sống nổi nữa. Bà ta ngồi trên đất lau nước mắt kêu trời kêu đất kéo đến nhiều người vây xem.
Giang Niệm Tư lẳng lặng nhìn bà ta diễn trò, bỗng nhiên cô đưa tay xoa xoa đầu, người mềm nhũn ngã xuống đất.
“Tư Tư.”
Thẩm Trình tiến một bước lớn lên ôm cô vào lòng.
Một tay Giang Niệm Tư che cổ, giọng nói yếu ớt nói: “Anh trai Trình, hình như tôi vừa bị chó điên cắn trúng, bây giờ đau quá, anh mau đưa tôi đến bệnh viện, tiện thể báo cảnh sát bắt bà ta bồi thường tổn thất.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292