Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó
Chương 226: Chương 226
Kết quả anh vừa mới hôn lên, Giang Niệm Tư đã đẩy anh ra, đột nhiên nôn khan vài tiếng.
Thẩm Trình ngơ ngác nhìn cô: “Tư Tư, không lẽ em.”
“Không lẽ gì?” Giang Niệm Tư giơ tay che mặt anh: “Đoàn trưởng Thẩm khá tinh ý đó. Chúng ta chưa làm tới bước đó, không thể có thai được, có khi là dạ dày không thoải mái, đợi em tự khám cho mình cái đã.”
Thẩm Trình cảm thấy đầu óc hơi hỗn loạn, sau khi tự hỏi xong chính anh cũng cảm thấy mình bị thiểu năng trí tuệ.
“Vậy em nghỉ ngơi đi, để anh nấu ăn.”
“Được, em nghỉ một lát, lát nữa sẽ giúp anh.
DTV
Giang Bằng Vũ đúng lúc gặp được Từ Xán Xán, Từ Xán Xán liền chuyển lời Giang Niệm Tư nói ban nãy cho anh ta.
Vì vậy lúc anh ta tới thấy Thẩm Trình còn đang bận rộn ở nhà bếp, còn Tư Tư nhà anh ta thì đang nằm trên giường.
Không biết xui xẻo kiểu gì, anh ta vừa tới cô đã nôn khan, còn nôn rất nhiều lần.
Giang Bằng Vũ trực tiếp sững sờ tại chỗ. Anh ta ngơ ngác nhìn Giang Niệm Tư, trong đầu xuất hiện hình ảnh của chị dâu trong viện khi đang mang thai.
Nôn khan, đúng, chính là dáng vẻ này.
Còn nằm trên giường nghỉ ngơi.
Đầu Giang Bằng Vũ ong ong. Anh ta ngơ ngác quay đầu nhìn về phía Thẩm Trình đang bận rộn trong bếp.
Thẩm Trình cũng nhìn anh ta một cái, nhưng không nhìn ra anh ta có gì đó kì lạ, chỉ nói: “Lại đây phụ chút đi”
Còn phụ giúp, phụ cả nhà cậu ấy.
Nếu không phải không được tức giận trước mặt em gái, Giang Bằng Vũ đã trực tiếp bùng nổ rồi.
Anh ta cố gắng nhịn xúc động muốn đánh Thẩm Trình một trận tơi bời xuống, nhưng ánh mắt lại như cắm rễ trên người Giang Niệm Tư không rút ra được.
“Tư Tư, em bị sao vậy?” Anh ta tưởng mình khống chế cảm xúc rất tốt nhưng vừa lên tiếng lại có cảm giác như đang nghiến răng nghiến lợi.
Giang Niệm Tư nôn được một lúc thì ngẩng đầu đối diện với ánh mắt rực lửa của Giang Bằng Vũ. Dường như nghĩ ra gì đó, cô vội giải thích: “Anh, đừng hiểu lầm, chỉ là em mang thai, không phải khó chịu đâu?”
Một câu nói khiến ánh mắt hai người đàn ông run rẩy, Thẩm Trình còn đánh rơi cả nồi xuống đất.
Lúc này Giang Niệm Tư mới nhận ra là cô nói nhầm. Ban đầu cô muốn nói là mình chỉ hơi khó chịu, không có mang thai.
Đang định giải thích, Giang Bằng Vũ đã không nhịn nổi nữa mà gào lên một tiếng: “Thẩm Trình, cái tên súc sinh nhà cậu!”
Anh ta tiến lên túm lấy cổ áo Thẩm Trình muốn đánh người. Thẩm Trình vội nắm lấy nắm đ.ấ.m của anh ta giải thích: “Không phải tôi.
Nắm đ.ấ.m của Giang Bằng Vũ đột ngột dừng giữa không trung.
“Đùa gì vậy???”
Giang Bằng Vũ lần nữa ngây người. Anh ta, em gái anh ta đội nón xanh cho người anh em của anh ta?
Anh ta tức giận cả nửa ngày lại đột nhiên biến thành chột dạ, giọng nói mềm nhũn ra: “Đúng vậy, xin lỗi người anh em..
Thẩm Trình cũng ý thức được bản thân bị câu nói nhầm của Tư Tư dọa sợ, “chậc” một tiếng, nói: “Ý tôi là tôi không chạm vào Tư Tư, cô ấy không có thai “Đúng đúng đúng” Giang Niệm Tư cuối cùng cũng tìm được cơ hội chen vào nói: “Chỉ là em nói nhầm thôi. Dạ dày em hơi khó chịu, không có mang thai, anh đừng hiểu lầm”
Làm loạn cả nửa ngày, tâm trạng của Giang Bằng Vũ cứ lên xuống như máy bay vậy.
Anh ta lắc lắc tay, giọng vô cùng khó chịu: “Sớm muộn gì cũng bị hai người hù chết.”
Giang Niệm Tư cũng cảm thấy ngại ngùng: “Tốt nhất là em nên tới phụ.”
Nếu không đợi lát nữa Từ Xán Xán và Hứa Triều Dương tới đây cũng sẽ cho rằng cô đang mang thai.
Cô xoay người xuống giường, Thẩm Trình lại giữ lấy bả vai cô, ấn cô ngồi lên ghế: “Khó chịu thì đừng hoạt động nhiều”
“Nhưng em nói sẽ mời mọi người ăn cơm.” Giang em Niệm Tư nói.
Thẩm Trình nhéo nhẹ chóp mũi cô, giọng rất dịu dàng: “Sau này còn nhiều cơ hội để ăn cơm em nấu, hôm nay cho anh cơ hội thể hiện đi được không?”
Giang Bằng Vũ vừa nổi trận lôi đình, sau khi biết là nhầm lẫn cảm xúc mới dần bình tĩnh lại, lại bị hai người này phát giấm chua cho.
Chậc, sao có chồng ở đây, em gái không còn để ý tới anh ta nữa rồi?
Trước kia còn “anh, anh”, tung ta tung tăng đi theo phía sau anh ta, bây giờ tiểu nha đầu này sắp phải kết hôn rồi.
Lần đầu trong đời anh ta có suy nghĩ muốn tìm vợ.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa: “Bác sĩ Giang, tôi có thể vào không?”
“A, mời vào. Giang Niệm Tư nói lớn một tiếng. Lúc đang chuẩn bị đi mở cửa thì Giang Bằng Vũ đã nhanh hơn cô một bước, vì anh ta đang đứng ở cạnh cửa.
Người tới là Hứa Quan Quan. Cô ấy tới rủ Giang Niệm Tư ra ngoài đi dạo.
Đột nhiên gặp được Giang Bằng Vũ, Hứa Quan Quan hơi ngạc nhiên.
“Sao anh lại ở đây?”
Giang Bằng Vũ liếc nhìn cô ấy một cái, thấy hôm nay mặt mày cô vui tươi, không còn uể oải như hai ngày trước nữa. Giang Bằng Vũ nhướng mày với cô ấy: “Tâm trạng không tệ nha, có chuyện tốt à?”
“Khụ, khụ, liên quan gì tới anh. Hứa Quan Quan liếc nhìn anh ta một cái rồi đẩy anh ta ra đi vào trong nhà.
Hứa Quan Quan không biết vì sao anh ta lại nhướng mày với mình. Không biết đồng chí nam làm động tác này với đồng chí nữ rất ái muội sao?
Anh ta còn nháy mắt.
Với các y tá nhỏ mà nói, cái này gọi là tùy tiện.
Hứa Quan Quan theo bản năng lấy hai tay che mặt. Thật kỳ lạ, anh ta chỉ chạm nhẹ sao cô lại khẩn trương như vậy.
Nhất định là gần đây quá mệt mỏi rồi.
Đột nhiên bị liếc mắt một cái, Giang Bằng Vũ vô cùng hoang mang. Phụ nữ đúng là khó hiểu.
Anh ta quan tâm cô chút, mà cô lại liếc anh ta, đúng là người hai mặt.
Hứa Quan Quan vốn nghĩ muốn rủ Giang Niệm Tư ra ngoài tản bộ, thấy Thẩm Trình và Giang Bằng Vũ ở đây là biết không rủ được rồi.
Lúc cô ấy đang chuẩn bị đi thì Giang Niệm Tư mời cô ấy ở lại cùng ăn.
Cũng không biết vì lí do gì, cô ấy đã đồng ý.
“Được, vậy làm phiền bác sĩ Giang”
“Không phiền, Thẩm Trình nấu ăn mà.” Giang Niệm Tư cười nói.
Chỉ chốc lát sau, Từ Xán Xán và Hứa Triều Dương cũng tới.
Hứa Triều Dương là anh họ của Hứa Quan Quan, nhưng vì lí do về tính cách nên không quá thân thiết.
Thấy đối phương đều ở đây, có hơi chút kinh ngạc.
Hứa Triều Dương biết tâm sự của Hứa Quan Quan.
Anh ta tưởng là Hứa Quan Quan còn thích Thẩm Trình nên khẽ nhíu mày: “Quan Quan, em ra đây với anh một chút. Anh ta nói.
DTV
Hứa Quan Quan biết anh ta muốn nói gì, bất đắc dĩ đưa tay ra: “Anh Triều Dương, chuyện đó qua rồi.
Yên tâm đi, em không còn thích Thẩm Trình”
Cô nói trắng ra như vậy lại khiến cho Hứa Triều Dương ngại ngùng.
“Không còn suy nghĩ đó nữa thì tốt.
Anh ta vừa dứt lời đã nghênh đón ánh mắt thâm trầm của Thẩm Trình.
Hứa Triều Dương như nhớ ra gì đó, khóe môi hơi cong lên, đưa chiếc túi trong tay cho Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, đây là quà tôi cho cô, giữ cho kĩ đấy”
“Cho tôi?”
Giang Niệm Tư từ chối: “Bác sĩ Hứa, tôi không thể nhận quà.
“Thứ này cô cần phải nhận lấy” Hứa Triều Dương trực tiếp đưa túi vào trong tay cô, cười nói: “Đây là món quà phù hợp với bác sĩ Giang nhất. Cô cứ xem thử đi đã, thấy không thích hợp thì từ chối cũng được, không sao cả.”
Anh ta nói vậy, Giang Niệm Tư cũng hiểu đây không phải là đồ tư gì.
Thẩm Trình sao lại không nhìn ra chút tâm tư của Hứa Triều Dương. Dù gì anh và Triều Dương cũng lớn lên cùng nhau, một người có lòng dạ sâu khó lường, một người thì tâm tư gì cũng viết hết lên mặt. Hứa Triều Dương chính là người phía sau.
Nhưng anh vẫn khó chịu.
Anh vươn tay nhận lấy túi trong tay Giang Niệm Tư, dịu dàng nói: “Đặt ở đâu? Anh giúp em đặt qua đó.”
Giang Niệm Tư: “Đặt trên giường là được.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Chương 24
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Chương 27
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Chương 32
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Chương 38
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Chương 63
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Chương 97
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Chương 99
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Chương 102
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chương 112
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Chương 123
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Chương 125
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Chương 129
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Chương 131
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Chương 138
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Chương 140
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Chương 146
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Chương 152
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Chương 155
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Chương 164
- Chương 165: Chương 165
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Chương 171
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Chương 174
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Chương 177
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Chương 181
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Chương 183
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Chương 185
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Chương 187
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Chương 189
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Chương 192
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Chương 194
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Chương 200
- Chương 201: Chương 201
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Chương 204
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Chương 207
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Chương 213
- Chương 214: Chương 214
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chương 219
- Chương 220: Chương 220
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Chương 223
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Chương 225
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Chương 230
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Chương 234
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Chương 236
- Chương 237: Chương 237
- Chương 238: Chương 238
- Chương 239: Chương 239
- Chương 240: Chương 240
- Chương 241: Chương 241
- Chương 242: Chương 242
- Chương 243: Chương 243
- Chương 244: Chương 244
- Chương 245: Chương 245
- Chương 246: Chương 246
- Chương 247: Chương 247
- Chương 248: Chương 248
- Chương 249: Chương 249
- Chương 250: Chương 250
- Chương 251: Chương 251
- Chương 252: Chương 252
- Chương 253: Chương 253
- Chương 254: Chương 254
- Chương 255: Chương 255
- Chương 256: Chương 256
- Chương 257: Chương 257
- Chương 258: Chương 258
- Chương 259: Chương 259
- Chương 260: Chương 260
- Chương 261: Chương 261
- Chương 262: Chương 262
- Chương 263: Chương 263
- Chương 264: Chương 264
- Chương 265: Chương 265
- Chương 266: Chương 266
- Chương 267: Chương 267
- Chương 268: Chương 268
- Chương 269: Chương 269
- Chương 270: Chương 270
- Chương 271: Chương 271
- Chương 272: Chương 272
- Chương 273: Chương 273
- Chương 274: Chương 274
- Chương 275: Chương 275
- Chương 276: Chương 276
- Chương 277: Chương 277
- Chương 278: Chương 278
- Chương 279: Chương 279
- Chương 280: Chương 280
- Chương 281: Chương 281
- Chương 282: Chương 282
- Chương 283: Chương 283
- Chương 284: Chương 284
- Chương 285: Chương 285
- Chương 286: Chương 286
- Chương 287: Chương 287
- Chương 288: Chương 288
- Chương 289: Chương 289
- Chương 290: Chương 290
- Chương 291: Chương 291
- Chương 292: Chương 292