Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 99
Bùi Tri Diễn nhìn chằm chằm vào câu cuối cùng trong thư, hồi lâu không nói, một lúc sau mới ngẩng đầu, giọng trầm lạnh nói: “Đưa người đưa tin lên đây.”
Ám vệ quỳ trên đất, chịu đựng ánh mắt lạnh như băng rơi trên mình, không dám ngẩng đầu.
Bùi Tri Diễn ném nhẹ tờ giấy trong tay trước mặt hắn: ‘‘Các ngươi nhận được mệnh lệnh gì.”
Ám vệ nói: “Bằng mọi giá phải tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Thanh Huyền.” Hắn dập đầu mạnh: ‘‘Làm việc không tốt, xin đại nhân trách phạt.”
Bùi Tri Diễn không nói gì, ám vệ mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng, nuốt nước bọt giải thích: “Thuộc hạ nhận lệnh thì đúng lúc dân làng Lễ Thủy thôn đột nhiên mắc bệnh lạ, nghe nói Diệp Thanh Huyền định tự mình lên núi tìm thảo dược chữa bệnh, liền muốn đợi hắn lên núi rồi ra tay không ai hay biết, không ngờ hắn lại tự trượt chân ngã, thuộc hạ lập tức đuổi xuống đáy vực tìm kiếm, thấy t.h.i t.h.ể của hắn, không có gì khác thường, có thể xác định đó là Diệp Thanh Huyền.”
Bùi Tri Diễn hơi nghiêng người về phía trước, nhìn hắn cười mà như không cười nói: “Mặt mũi không còn nhận ra, ngươi làm sao xác định được.”
Cổ họng ám vệ thắt lại, như bị bóp nghẹt: ‘‘...Vực núi đó rất cao, dù người biết võ công rơi xuống cũng là chín c.h.ế.t một sống, huống hồ Diệp Thanh Huyền chỉ là một thư sinh yếu đuối.”
Nói xong hắn im bặt không dám nói thêm, trong phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Bùi Tri Diễn xoa nhẹ đầu ngón tay, hỏi: “Thi thể đâu?”
Ám vệ nói: “Đã gửi về Đại Hưng vài ngày trước, chắc khoảng sáu bảy ngày nữa sẽ tới.”
Sáu bảy ngày à... ánh mắt Bùi Tri Diễn tối lại, xem ra hắn không thể nhìn thấy dáng vẻ của Quý Ương khi nghe tin Diệp Thanh Huyền đã chết.
Thương tâm đau khổ? Hay là đau đớn tột cùng?
Cũng may hắn không nhìn thấy.
Bùi Tri Diễn đứng dậy bước đến trước mặt ám vệ, cúi người nhặt lên tờ giấy trên đất, lạnh nhạt ra lệnh: "Đi điều tra tất cả những người bị thương nặng trong huyện Thái Nguyên sau ngày hôm đó."
Cho dù hắn có đa nghi cũng được, hắn muốn đảm bảo mọi việc không có sai sót.
Mùa đông ở Dịch huyện không lạnh thấu xương như ở Đại Hưng, ban ngày còn có chút nắng ấm.
Bùi Tri Diễn ngồi trong sân bày cờ, Trần Phong bước nhanh vào nói: "Bẩm đại nhân, Giang Quân Nghĩa phái người đến mời ngài đi đua ngựa."
Bùi Tri Diễn từ tốn đặt một quân cờ đen xuống, rồi gật đầu: "Bảo hắn, đợi ta ngủ dậy rồi sẽ đi."
Ở Dịch huyện những ngày này, Bùi Tri Diễn vừa đến đã nhằm vào Giang Quân Nghĩa, thể hiện rõ bộ dạng ăn chơi trác táng của một công tử bột.
Chuyện mua quan không giống những vụ án bình thường, huống chi là loại g.i.ế.c người diệt khẩu để lấy tiền tài, thật là táng tận lương tâm. Giờ đây Lý Hiển Ngự đã bị bãi chức, những kẻ này cũng biết rằng việc làm này nguy hiểm đến tính mạng, bất cứ động tĩnh nhỏ nào cũng có thể khiến quan viên nơi đây đề phòng.
Vì vậy hắn chỉ có thể ném mồi câu, lấy bản thân làm mồi, để đối phương ra tay, sức hút của tiền tài rất lớn, luôn có người sẵn sàng mạo hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-42.html.]
Trần Phong vâng lệnh lui ra, Bùi Tri Diễn lại gọi hắn: ‘‘Cao Nghĩa có gửi tin về không?"
Trần Phong đáp: "Thuộc hạ chưa nhận được tin tức gì từ Đại Hưng."
Tiếng quân cờ trong tay Bùi Tri Diễn rơi xuống vang lên một tiếng, lông mi hơi cụp xuống, không rõ đang nghĩ gì.
Trần Phong cũng không dám nhiều lời, cung kính lui xuống.
Bùi Tri Diễn đến trường ngựa thì đã quá trưa.
Trường ngựa chiếm hơn mười mẫu đất ở ngoại ô phía đông, là sản nghiệp của nhà họ Hà, nhưng Giang Quân Nghĩa lại giống như chủ nhà, tự mình dẫn Bùi Tri Diễn đi chọn ngựa.
"Tô huynh cứ chọn thoải mái, ở đây có nhiều ngựa tốt." Vài lần tiếp xúc, hai người đã gọi huynh xưng đệ.
Bùi Tri Diễn đi dọc theo chuồng ngựa, càng đi vào trong lòng càng trầm xuống, một trường ngựa của thương gia bình thường mà lại có ngựa Đại Uyển.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Hắn đứng trước con ngựa đó, nâng cằm nói: "Con ngựa này trông cũng không tệ."
"Tô huynh thật tinh mắt." Giang Quân Nghĩa cười nói: "Nhưng con ngựa này không được."
Bùi Tri Diễn cười nói: "Xem ra đây là con ngựa yêu thích của Giang huynh rồi, ta sẽ xem con khác."
Giang Quân Nghĩa dẫn hắn đi tiếp: ‘‘Huynh đừng nghĩ ta keo kiệt, nếu là của ta thì huynh cứ cưỡi thoải mái, nhưng con này là của nhi tử Thứ Sử đại nhân, Tôn Trác nuôi ở đây."
Bùi Tri Diễn không để tâm gật đầu, như không để ý chút nào, tiện tay chỉ một con ngựa khác: ‘‘Vậy thì con này đi."
Bùi Tri Diễn đã từng chinh chiến nơi sa trường, việc đua ngựa đối với hắn là chuyện dễ dàng, hắn cố tình kìm nén sức lực, nhưng cũng không nhường nhịn, mỗi lần chỉ thắng trong gang tấc.
Qua vài trận thi đấu, Giang Quân Nghĩa hào hứng nói: ‘‘Chơi đua ngựa đấu dế, Tô huynh thật đúng là cao thủ.”
Bùi Tri Diễn nhếch môi cười cợt nhả: ‘‘Không chỉ thế, hoa khôi Lê viên, chim hoa tịnh xá, ta cũng thích.”
Bộ dạng phong lưu phóng đãng như khắc sâu vào xương tủy.
Giang Quân Nghĩa cười ha hả: ‘‘Vậy thì chúng ta đúng là cùng sở thích rồi.”
Hắn giơ tay chỉ về phía sau trường ngựa, nơi có hàng rào vây quanh, nói với Bùi Tri Diễn: “Muốn vui chơi, chờ dịp khác chúng ta vào trong đó.”
Bùi Tri Diễn nheo mắt nhìn khu rừng sau hàng rào, chỉ thấy cây cối rậm rạp, không rõ đầu mối, Giang Quân Nghĩa lại cười thần bí, trong mắt hiện lên vẻ dục vọng.
Bùi Tri Diễn kéo dây cương quay lại, thờ ơ nói: “Có gì vui đâu, chẳng qua cũng chỉ mấy thứ đó thôi.”
Giang Quân Nghĩa làm ra vẻ bí ẩn: ‘‘Tô huynh cứ chờ xem, ở đây một lần, đảm bảo huynh không quên được.”
Bùi Tri Diễn nhướng mày, tỏ ra hứng thú: ‘‘Vậy ta sẽ chờ xem.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận