Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 262
Chỉ vì lời nói của Bùi Tri Diễn ngày đó, lòng nàng luôn như bị treo lơ lửng trên không, lúc nào cũng chờ đợi bị phán quyết.
Trải qua vài ngày như vậy, không thấy Bùi Tri Diễn như đã nói sẽ đến cầu hôn, Quý Ương bắt đầu tự an ủi rằng có lẽ sự hứng thú của hắn với mình đã qua rồi, lời nói cầu hôn chắc cũng chỉ là trò đùa.
Dù hắn có thực sự muốn cưới, thế tử phủ Định Bắc hầu, cũng đâu phải là nàng, một nữ tử thuộc gia đình bình thường như nàng.
Có lẽ những lời đó, chẳng qua là hắn thường dùng để lừa gạt các nữ tử mà thôi.
Nghĩ vậy, lòng Quý Ương nhẹ nhõm đi được ba bốn phần, nhưng vẫn bực bội với hành động suồng sã của hắn đối với mình.
Trước mặt không dám, nhưng trong lòng không biết đã mắng hắn bao nhiêu lần.
Ngay khi Quý Ương cuối cùng đã gác chuyện này sang một bên, một chiếu chỉ tứ hôn của Hoàng đế Thừa Cảnh, khiến cả Quý phủ nổ tung như ong vỡ tổ.
Chỉ trong chốc lát, đối với Quý Ương như trời đất đảo lộn, nàng đã trở thành vị hôn thê chưa vào cửa của Bùi Tri Diễn, không còn chút đường lui nào, Quý Ương nếu từ chối, đó chính là kháng chỉ.
Quý Ương nhận lấy thánh chỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần mất hết sắc máu, nàng ngây người đứng đó, trong đầu trống rỗng, mờ mịt như chìm trong sương mù.
Quý Đình Chương và Trần phu nhân liên tục hỏi nàng chuyện gì đã xảy ra, nhưng Quý Ương không thể trả lời được một lời.
Nàng cứ nghĩ rằng hắn sẽ không cầu hôn… quả thực không phải là cầu hôn, hắn đã dùng một cách dứt khoát hơn, Quý Ương không bao giờ nghĩ rằng Bùi Tri Diễn lại có thể thỉnh cầu Hoàng thượng ban chỉ tứ hôn.
Nàng siết c.h.ặ.t t.a.y dưới ống tay áo, môi khẽ mở, hít thở khó khăn, yếu đuối như thể chỉ cần chạm vào sẽ vỡ tan.
“Phụ thân, con không muốn gả đi.” Quý Ương mắt đỏ hoe, vô vọng nhìn về phía phụ thân, lắc đầu nhẹ giọng cầu xin. Tìm kiếm tia hy vọng cuối cùng.
Quý Đình Chương mặt trầm xuống ngồi trên ghế thái sư, ông đương nhiên không muốn ép buộc con gái, nhưng đây là chỉ của Hoàng thượng, ai có thể từ chối?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-93.html.]
Quý Ương cũng biết rằng không còn đường nào để xoay chuyển, nàng thất thần cúi đầu, run rẩy thở ra một hơi, nói: “Con muốn về phòng nghỉ ngơi.”
Trần phu nhân vội gọi Huỳnh Chi đến dìu nàng, nhẹ giọng nói: “Đi đi, mẫu thân sẽ đến thăm con sau.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Trần phu nhân nhìn theo bóng dáng mỏng manh yếu ớt của Quý Ương, lo lắng nói: “Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện như thế này, đáng lẽ nên sớm định hôn sự của Ương nhi và Diệp Thanh Huyền, hai đứa thật tốt biết bao.” Bà vừa nói vừa thở dài liên tiếp.
“Giờ nói những điều này còn có ý nghĩa gì nữa.” Quý Đình Chương trách mắng: ‘‘Sau này đừng nhắc lại chuyện này nữa.”
Trần phu nhân thức tỉnh gật đầu, còn gì có thể tốt hơn là mối duyên do Hoàng thượng ban cho, tiếp theo sẽ là nhanh chóng bàn bạc về lễ nghi cưới xin giữa hai nhà. Trần phu nhân vuốt trán, đầu óc có chút hỗn độn.
Nhà họ Diệp nhận được tin tức đã là vào buổi tối, Diệp lão phu nhân tức giận đ.ấ.m n.g.ự.c liên tục, trách mắng cháu trai: “Ngươi nhìn xem, ngươi nói không cần vội, để ta trì hoãn, trì hoãn, giờ thì hay rồi, Ương Ương của ta bị người khác chọn mất rồi!”
Diệp Thanh Huyền cụp mắt, che giấu sự u ám trong mắt, tay siết chặt trên tay vịn, trắng bệch không chút máu. Hắn tưởng rằng mình có thể kiểm soát tình hình, hiện tại điều quan trọng nhất là giữ chân Sở Cẩm Nghi, Quý Ương dù sao cũng là của hắn, nhưng cú đánh này của Bùi Tri Diễn lại khiến hắn không thể đối phó.
“Ta đến Quý phủ một chuyến.” Diệp Thanh Huyền mặt không biểu cảm bước ra ngoài.
Trần phu nhân vốn không muốn để Diệp Thanh Huyền gặp Quý Ương, nhưng lại không đành lòng nhìn hắn đau khổ thất vọng, tạo hóa trêu ngươi, chỉ một chút nữa thôi hắn và Quý Ương đã có thể thành phu thê.
Trần phu nhân thở dài: ‘‘Ngươi chờ một chút, ta sẽ bảo người đi gọi Ương nhi qua.”
Diệp Thanh Huyền nhếch môi cười: ‘‘Đa tạ phu nhân.”
Khi Quý Ương đến, mặt nàng vẫn còn tái nhợt, nàng ngây ngốc nhìn Diệp Thanh Huyền, không nói được lời nào. Có vẻ như nói gì thêm cũng chẳng còn ý nghĩa nữa.
Diệp Thanh Huyền chăm chú nhìn nàng, đôi mắt luôn tràn đầy ý cười nay lại đầy những tia máu: ‘‘Ta nên sớm cầu hôn muội, hôm đó trên xe ngựa muội hỏi ta, sao ta lại không nghĩ đến chứ.”
Hắn nghiến răng, vẻ mặt đầy đau đớn.
Quý Ương đứng yên đó không nói lời nào, yên lặng và yếu ớt.
Diệp Thanh Huyền lại nói: “Bùi Tri Diễn là người như thế nào, làm sao có thể thật lòng với muội, ta làm sao yên tâm để muội gả cho hắn.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận