Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 303
Nàng theo Bùi Tri Diễn ngồi xuống, mặt mang nụ cười duyên dáng, nhưng thân thể lại khẽ nép vào người nam nhân bên cạnh.
Quý Ương bản thân cũng không nhận ra, từ khi nào nàng đã trở nên dựa dẫm vào hắn như vậy.
Bùi Tri Diễn đặt tay lên lưng nàng, ôm lấy eo, là tư thế bảo vệ.
Có người từ ngoài điện bước vào, Bùi Tri Diễn ngước mắt nhìn, miệng phát ra tiếng chậc không mấy hài lòng.
Quý Ương cũng nhìn thấy, người đến là Diệp Thanh Huyền và Quận chúa Lâm Dương.
Diệp Thanh Huyền cúi đầu chào nàng, nhưng ánh mắt của Quý Ương lại dừng lại ở người nam tử bước đi trước hai người họ, người mặc long bào, tuổi đã không còn trẻ nhưng uy nghiêm không giảm.
Quý Ương lòng bàn tay đẫm mồ hôi lạnh, không kiềm chế được sự hoảng loạn, người này chính là kẻ nàng thấy trong mộng, đứng bên cạnh Diệp Thanh Huyền!
Một lần là ngẫu nhiên, vậy hai lần thì sao? Người mà chưa từng gặp sao lại có thể xuất hiện trong giấc mộng?
Vậy đó rốt cuộc là mộng hay... một loại dự báo?
Trong mộng, Diệp Thanh Huyền nói phủ Định Bắc Hầu mưu phản, chẳng lẽ... Hầu gia thật sự định làm chuyện đại nghịch bất đạo này?
Quý Ương càng nghĩ càng kinh sợ.
Bùi Tri Diễn lúc đầu tưởng rằng nàng vì Diệp Thanh Huyền mà thất thố, nhưng nhìn thấy sắc mặt nàng càng lúc càng tái nhợt mới nhận ra có điều không ổn.
"Ương Ương sao vậy?" Bùi Tri Diễn ôm chặt nàng thêm chút nữa.
Quý Ương đờ đẫn nhìn về phía hắn, Bùi Tri Diễn cau mày, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng dưới của nàng: ‘‘Có phải không thoải mái chăng? Tính ra thì cũng chỉ trong hai ngày này thôi."
"Phu quân…" Quý Ương muốn nói lại thôi.
Bùi Tri Diễn dặn dò vài câu với Tần phu nhân bên cạnh, sau đó liền trực tiếp đưa nàng rời khỏi yến tiệc: ‘‘Về phủ trước thôi."
Ngồi trên xe ngựa, Quý Ương dần bình tĩnh lại, cơn đau âm ỉ trong bụng cũng trở nên rõ ràng hơn, khi Bùi Tri Diễn hỏi lại, nàng chỉ tựa vào lòng hắn, viện cớ là do nguyệt sự.
Bùi Tri Diễn lúc này mới yên tâm: ‘‘Vừa rồi nàng làm ta hoảng sợ một phen."
Quý Ương cúi đầu xuống thêm một chút: ‘‘Ta sợ trước mặt người khác sẽ thất thố, nhất thời luống cuống."
Nàng không biết phải nói sao về giấc mộng kia, nếu như Hầu gia thật sự có ý mưu phản, Bùi Tri Diễn có biết không, nàng nói ra liệu có thể ngăn cản được không? Hay sẽ làm cho sự việc càng trở nên phức tạp hơn... hoặc là, đó chỉ đơn thuần là một giấc mộng...
Trong lòng Quý Ương như có mớ bòng bong không cách nào tháo gỡ.
Bùi Tri Diễn nhìn tiểu cô nương nép trong lòng mình, ánh mắt dịu dàng: ‘‘Không phải đã có ta ở bên cạnh rồi sao, có gì mà không thể nói với ta."
Quý Ương cắn môi, khẽ "ừm" một tiếng rồi không nói gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-107-2.html.]
Đêm đến, nằm trên giường, Bùi Tri Diễn từ phía sau ôm lấy Quý Ương, không biết mệt mỏi mà xoa bụng nhỏ của nàng.
Quý Ương lòng đầy tâm sự, không thể nào ngủ được, nàng quay người trong bóng tối.
Lần đầu tiên khi còn tỉnh táo, nàng chủ động vòng tay ôm lấy cổ Bùi Tri Diễn, ôm chặt lấy hắn.
Bùi Tri Diễn bị hành động đột ngột này của nàng làm cho sững sờ, một lát sau mới đưa tay vuốt ve mái tóc dài của nàng, giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm: ‘‘Ương Ương ngủ không được sao?"
Không có lời đáp, chỉ có cánh tay vòng qua cổ càng siết chặt thêm chút nữa.
Bùi Tri Diễn cười khẽ, giọng càng thêm khàn: ‘‘Hay lại gặp ác mộng rồi?"
Quý Ương khẽ run: ‘‘Phu quân."
"Ừ?"
"Ta cảm thấy chúng ta như thế này rất tốt, bây giờ như vậy thật tốt." Quý Ương nói vội vã: ‘‘Đừng thay đổi có được không?"
Trong lòng Bùi Tri Diễn chấn động mạnh, tiểu cô nương nói với hắn những lời này, làm sao hắn có thể chống đỡ nổi.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Hắn ôm chặt lấy Quý Ương, để nàng áp sát vào mình: ‘‘Được, Ương Ương nói gì thì chính là vậy."
Sáng sớm hôm sau, tin tức Thừa Cảnh Đế đột nhiên lâm trọng bệnh truyền đến Hầu phủ, Bùi Tri Diễn lập tức đến cung, đến khi trở về đã là đêm khuya.
Tần phu nhân không có tâm trạng ngủ, chờ đến khi hắn về, liền tiến đến hỏi: ‘‘Thế nào rồi?"
Bùi Tri Diễn vẻ mặt trầm lặng: ‘‘Thái y nói rằng đêm qua bệ hạ uống rượu quá nhiều, cộng thêm tà phong nhập thể, kích phát bệnh cũ, khiến mạch m.á.u dồn nén vào tim, cần phải tĩnh dưỡng, hiện giờ mọi việc triều chính đều do Thái tử xử lý."
Tần phu nhân nghe vậy liền cau mày: ‘‘Ta thấy việc này cần phải gửi một phong thư cho phụ thân con."
Bùi Tri Diễn mím chặt môi: ‘‘Hoàng thượng đã hạ chỉ triệu hồi phụ thân… nhưng vào thời điểm này, chưa chắc đã là điều tốt, chúng ta cứ yên lặng quan sát sự thay đổi trước đã."
Đầu thu, Thừa Cảnh Đế đã bệnh nặng không thể xuống giường.
Dưới ánh đèn leo lét, Lương Vương gia và Diệp Thanh Huyền ngồi đối diện nhau.
Lương Vương gia nói: "Hoàng đế nay đã bệnh nặng, Thái tử cũng vì trước kia trúng độc mà luôn ốm yếu, chẳng còn sống được bao lâu, phụ tử bọn họ ai ra đi trước cũng thật khó nói, còn trong số hai đứa cháu còn lại của ta, ngươi thấy ai có khả năng hơn?"
Diệp Thanh Huyền nhìn bàn cờ trước mặt: ‘‘Ta thấy ngũ hoàng tử và thất hoàng tử đều không đáng để lo ngại."
Lương Vương gia hừ cười: ‘‘Hoàng đế lúc này triệu hồi Định Bắc Hầu về, lại ngày ngày truyền hắn nhập cung, e rằng ý định là muốn cho con của Nghiêm phi đăng cơ, để Định Bắc Hầu bảo vệ."
"Nếu đã như vậy, chi bằng chúng ta tiên hạ thủ vi cường." Trong mắt Diệp Thanh Huyền lóe lên ánh sắc bén: ‘‘Gắn cho hắn tội danh mưu phản, lúc đó hắn cũng không thể tự bảo toàn mình, xem hắn còn có thể bảo vệ được ai."
"Định Bắc Hầu xưa nay ngu trung, lại là kẻ vũ phu, không khó để đối phó, khó khăn là ở thằng con trai của hắn." Lương Vương gia liếc mắt nhìn hắn.
Diệp Thanh Huyền cười đầy ẩn ý: ‘‘Hắn Bùi Tri Diễn cũng không phải không có nhược điểm, đến lúc đó chỉ cần dụ hắn ra khỏi, việc còn lại sẽ dễ dàng."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận