Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 226
Thừa Cảnh Đế một lúc lâu mới cười thành tiếng: ‘‘Tốt, tốt."
"Ngươi hơn cha ngươi ở mưu lược, cũng có dũng khí." Thừa Cảnh Đế nhắm mắt, cái gọi là thành vương bại khấu chính là như vậy: ‘‘Giang sơn này."
"Bệ hạ quá khen." Bùi Tri Diễn cắt lời ông, đứng dậy nói: ‘‘Bệ hạ yên tâm, chỉ cần có một ngày của nhà Bùi, giang sơn này chỉ mang họ Sở."
Thừa Cảnh Đế đột nhiên mở to đôi mắt, đôi mắt như chim ưng nhìn chằm chằm vào hắn, Bùi Tri Diễn không kiêu ngạo không khúm núm, bình tĩnh đáp lại.
Thừa Cảnh Đế nói: "Đi gọi Từ Cát đến, hầu mực cho trẫm."
Thừa Cảnh Đế băng hà, văn võ bá quan mặc tang phục trong đêm gấp rút vào cung, Thái phó Tần Thời tuyên đọc thánh chỉ: ‘‘Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu rằng, trẫm sau khi băng hà truyền ngôi cho cửu tử Sở Tiêu, Định Bắc Hầu thế tử Bùi Tri Diễn hộ giá có công, phong làm Thái sư, xếp vào tam công để phò trợ tân đế. Thất hoàng tử Sở Huyền phong Ninh Vương, ban phong địa, Lục hoàng tử Sở Trạm tội ác tày trời, giáng làm thứ dân, đày đến Ninh Cổ Tháp. Ban cáo thiên hạ, ai ai cũng biết."
Bùi Tri Diễn đứng khoanh tay trước ngọc lan của Thái Hòa điện, nhìn về phía đông nơi mặt trời đang lên.
Thẩm Thanh Từ không biết từ lúc nào đã bước đến bên cạnh hắn: ‘‘Cuối cùng cũng kết thúc rồi."
Bùi Tri Diễn khẽ gật đầu: ‘‘Ừ, kết thúc rồi."
Dưới ánh bình minh, một tiểu thái giám vội vàng chạy đến, cúi người hành lễ trước vị Thái sư trẻ nhất từ khi triều đình khai quốc: ‘‘Bùi đại nhân, người hầu của hầu phủ đến báo, nói rằng phu nhân sắp sinh."
Thẩm Thanh Từ nhướng mày, hắn rõ ràng thấy vị Thái sư đại nhân mà ngay cả khi núi Thái Sơn đổ trước mặt cũng không nhíu mày một chút, khi chạy xuống bậc thềm thì rõ ràng lảo đảo một chút.
Bùi Tri Diễn cưỡi ngựa phi nhanh về phủ, Bích Hà đang đứng chờ bên ngoài Tiêu Hoàng Các, thấy Bùi Tri Diễn bước nhanh tới liền vội vã nghênh đón: ‘‘Thế tử cuối cùng cũng trở về rồi."
Bùi Tri Diễn vẻ mặt căng thẳng, bước chân không ngừng: ‘‘Thế nào rồi."
Bích Hà theo sát phía sau nói: ‘‘Bà mụ nói không nhanh thế, thế tử phi lại không có sức, cứ gọi tên ngài mãi. Hơn nữa thai này của thế tử phi lớn hơn bình thường, vốn dĩ đã khó sinh."
Chưa bước vào Tiêu Hoàng Các, Bùi Tri Diễn đã nghe thấy tiếng khóc yếu ớt đau đớn của Quý Ương.
Tiếng khóc ấy như lay động trong gió, tan vỡ và thê lương, khiến tim Bùi Tri Diễn như bị thắt lại.
Tần phu nhân thấy hắn vừa vào liền xông thẳng vào trong, vội giữ lấy hắn: “Phòng sinh ô uế.”
Bùi Tri Diễn chỉ nghe thấy tiếng Ương Ương của hắn đang gọi tên hắn, từng tiếng từng tiếng đau đớn, tủi thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-80-4.html.]
Hắn gạt tay Tần phu nhân ra: “Mẫu thân biết con không bận tâm những điều này.”
Tần phu nhân cũng sợ Quý Ương lần này gặp nguy hiểm, có Bùi Tri Diễn ở bên chắc chắn sẽ thêm can đảm, bà thả tay ra nói: “Mau vào đi.”
Mở tấm màn vải, mùi nhiệt huyết và m.á.u tanh tràn ngập khắp phòng, bà mụ và các tỳ nữ nhìn thấy người đến đều kinh ngạc: “Thế tử gia sao lại vào đây.”
Quý Ương khó nhọc quay đầu nhìn, nàng đã đau đến mức không còn chút sức lực, sắc mặt trắng bệch, môi cắn chặt đầy vết hằn, y phục ướt đẫm mồ hôi, toàn thân như vừa được vớt lên từ nước.
Chưa kịp nhìn rõ người đến, một bóng đen đã phủ xuống, Bùi Tri Diễn cẩn thận ôm nàng vào lòng, mặt áp sát khuôn mặt lạnh lẽo của nàng: “Ta đến rồi, Ương Ương.”
Hắn đã trở về, bọn họ đã thắng.
Quý Ương muốn cười, nhưng cơn đau dữ dội lại ập đến, nước mắt nàng rơi như mưa: “Phu quân, cứu thiếp, đau quá, a!”
“Ta đây, ta ở đây.” Bùi Tri Diễn chưa bao giờ hoảng loạn đến vậy, còn đâu dáng vẻ ôn tồn nhã nhặn, hắn nhìn bà mụ: “Còn không nghĩ cách, nàng kêu đau chẳng lẽ không nghe thấy sao!”
Giọng nói tức giận làm bà mụ run rẩy, lắp bắp nói: ‘‘Phải để Thế tử phi phối hợp dùng sức, càng khóc càng không dùng được sức."
(Truyện chỉ đăng duy nhất tại Monkeyd bỏi Lộn Xộn page; cáo truyện, trùm truyện, wattpad… chỉ là bọn trộm cắp)
Bùi Tri Diễn nhẹ nhàng hôn lên giọt nước mắt của Quý Ương: ‘‘Ương Ương đừng khóc, chúng ta dùng sức một chút, đứa bé sẽ ra ngay thôi."
"Hứa thái y đến rồi!" Huỳnh Chi dẫn Hứa thái y vén màn bước vào.
Hứa thái y xem qua tình trạng của Quý Ương, lập tức kê đơn thuốc và bảo người đi sắc: ‘‘Càng đặc càng tốt, thêm một củ nhân sâm ngàn năm, cho vào miệng ngậm."
Hứa thái y dặn dò Quý Ương: ‘‘Thế tử phi nhất định phải chỉ dùng sức khi cơn đau đến, khi không đau thì tranh thủ nghỉ ngơi, giữ sức lực."
Quý Ương mệt mỏi gật đầu.
Khi cơn đau ập đến, Quý Ương nước mắt lưng tròng, cắn chặt môi, đôi môi non mềm đã bị cắn nát, Bùi Tri Diễn bẻ miệng nàng ra, đưa cánh tay mình qua.
"Cắn ta đi."
Cho đến khi cánh tay của Bùi Tri Diễn đầy những dấu cắn xanh tím, tiếng khóc xé trời của trẻ sơ sinh mới vang lên.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Sinh rồi sinh rồi, chúc mừng Thế tử, Thế tử phi, là một tiểu thư!"
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận