Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 19
Sáng sớm thức dậy, Huỳnh Chi giúp nàng chải tóc, Quý Ương nhìn vào gương đồng, nghiêng mặt sang hai bên, bỗng nhiên hỏi: "Lần ta rơi xuống nước được cứu lên, trông có phải rất xấu không?"
Huỳnh Chi hơi ngạc nhiên một chút, từ trước đến giờ chưa bao giờ nghĩ đến chữ "xấu" có thể liên quan đến Quý Ương: “Tiểu thư nói gì vậy, nô tỳ chưa từng thấy ai xinh đẹp hơn người đâu."
Nàng ấy thu gọn mái tóc dài của Quý Ương, mái tóc như tơ lụa buông xuống tận eo, mềm mại và mượt mà, từ sợi tóc đến đầu ngón tay đều không chỗ nào là không mịn màng mềm mại.
Quý Ương lại tự nhận định trong lòng, cúi đầu xuống đầy thất vọng: "Ngươi đừng an ủi ta nữa, nếu không phải vậy, thế tử sao lại không thích ta."
Huỳnh Chi tưởng mình nghe lầm, mắt trừng trừng nhìn vào gương đồng, nàng ấy không thể hiểu nổi sao tiểu thư lại say mê Bùi Thế tử đến vậy, lại là kiểu say mê không gì kéo lại được.
Nàng suy nghĩ hồi lâu, mới do dự nói: "Tiểu thư hôm đó chỉ là sắc mặt hơi kém, hơn nữa Thế tử trông không giống kiểu người... coi trọng ngoại hình như vậy."
Rõ ràng nhìn thấy rất thanh lãnh và cao quý.
Quý Ương nhẹ nhàng phản bác: "Hắn chính là như vậy."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Kiếp trước Bùi Tri Diễn chẳng phải đã vì cái nhìn đầu tiên mà nghiêng lòng về nàng sao.
So sánh với lần này... tóc tai bù xù, quần áo ướt sũng không cần nói, nàng còn có thể giật đứt ngọc bội của hắn, không biết trong nước đã vùng vẫy thế nào.
(Truyện được đăng duy nhất tại Monkeyd bởi Lộn Xộn page, những nơi khác chỉ là ăn cắp.)
Quý Ương buồn bã cúi mắt, nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay mình, lòng đã lạnh đi một nửa. Không trách được mọi thứ đều khác biệt, có lẽ lần rơi xuống nước đó đã để lại ấn tượng xấu cho hắn.
Huỳnh Chi nghe mà sững sờ, đầu óc nhất thời không kịp xoay chuyển, tiểu thư làm sao biết Thế tử là người mê sắc? Và nếu đã biết, tại sao nàng vẫn thích một người như vậy?
Huỳnh Chi nói ra những điều trong lòng: “Nếu tiểu thư đã nói hắn không tốt, thì đừng thích hắn nữa."
Quý Ương lại cứng đầu lắc đầu, kiếp trước nàng cũng không muốn vậy, tại sao Bùi Tri Diễn có thể kiên quyết không buông tay, sau này còn không chút nể nang xin Thánh thượng ban hôn, bằng một thái độ mạnh mẽ xâm chiếm từng tấc cuộc sống của nàng.
Tại sao kiếp này đến lượt nàng lại không thể làm như vậy, cứ xem như hắn nợ nàng một lần, cũng nên trả lại.
Còn việc nàng nợ hắn... Quý Ương mím môi, dù sao cũng phải để hắn trả trước.
Đang mải suy nghĩ vẩn vơ, cửa phòng bị đẩy mạnh ra, nha hoàn Tần Hương vội vàng xông vào.
Huỳnh Chi bị nàng ta làm giật mình, tay run lên, chiếc trâm đang định cài cho Quý Ương rơi xuống đất, tức giận mắng: "Ngươi làm cái gì mà hốt hoảng vậy."
Cả hai đều là nha hoàn trong phòng Quý Ương, Huỳnh Chi thường hầu hạ bên cạnh, còn Tần Hương cùng với Lý ma ma lo liệu việc trong viện, có chuyện gì trong phủ cũng do nàng ta thông báo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-11.html.]
Quý Ương thấy nàng ta chạy đến mặt đỏ bừng, nghi hoặc hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Tần Hương thở dốc một chút, nhưng mở miệng vẫn lắp bắp: "Có người, đến phủ, cầu hôn!"
"Cầu hôn?" Lần này đến lượt Huỳnh Chi tròn mắt ngạc nhiên, nàng ấy quay lại nhìn Quý Ương đang ngây ra, vội hỏi: “Là công tử nhà nào?"
"Ta chỉ nghe người mai mối nói là muốn cầu hôn tiểu thư... nên vội chạy về báo." Tần Hương ấp úng, thầm trách mình sao lại ngớ ngẩn thế, chưa nghe rõ chuyện đã quay về.
Quý Ương trong lòng rối loạn không ra hình dạng, mở miệng, cũng chỉ yếu ớt thở ra một hơi.
Trong lòng càng không yên, ai là người muốn cầu hôn nàng?
Quý Ương tự nhiên hy vọng là Bùi Tri Diễn, nhưng điều đó sao có thể, hắn tránh nàng còn không kịp.
Nếu người đó là Diệp Thanh Huyền... Quý Ương nhắm mắt lại, hàng mi run rẩy mạnh.
Khi Quý lão phu nhân gia sai người đến gọi, Quý Ương đang chép kinh Phật, một trang giấy tuyên đã viết kín, chữ viết từ đầu tiên rất nghiêm túc và chỉnh tề, về sau càng ngày càng nguệch ngoạc.
Lòng nàng không thể tĩnh lại.
Nha hoàn cúi chào nói: "Tiểu thư, lão phu nhân mời người đến một chuyến."
Quý Ương đặt bút xuống: "Ta biết rồi."
Dưới hành lang, ánh nắng chiếu vào một nửa, Quý Ương nhìn bước chân mình, một chân ở chỗ sáng, một chân ở chỗ tối, nàng lặng lẽ bước vào chỗ tối.
(Truyện được đăng duy nhất tại Monkeyd bởi Lộn Xộn page, những nơi khác chỉ là ăn cắp.)
Trong Vi Phong viện, Trần phu nhân cũng có mặt, đang nói chuyện nhỏ với lão phu nhân Quý gia, thấy Quý Ương vào liền ngừng lại, trên mặt Trần phu nhân có nụ cười, còn Quý lão phu nhân lại có vẻ không vui.
"Chào nội tổ mẫu, chào kế mẫu."
Quý lão phu nhân vẫy nàng ngồi xuống bên cạnh: "Nội tổ mẫu có chuyện muốn hỏi con."
Quý Ương trong lòng bối rối: "Nội tổ mẫu nói đi ạ."
"Con có biết nhị công tử Lâm Chỉ của nhà Lâm đại nhân, Lang trung của Công Bộ không?" Quý lão phu nhân nghiêm mặt hỏi.
"Lâm Chỉ?" Quý Ương nhẹ cắn đầu lưỡi, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, rõ ràng không ngờ rằng cái tên nội tổ mẫu nhắc đến lại là một người mà nàng chưa từng nghe qua.
Nhị công tử của nhà họ Lâm đột nhiên xuất hiện là chuyện gì vậy?
Quý Ương thành thật đáp: "Nội tôn không biết người này."
Thấy đôi mắt trong sáng của nội tôn không giống nói dối, sắc mặt Quý lão phu nhân mới khá lên chút, bà nhìn về phía Trần phu nhân, Trần phu nhân nói: "Vừa rồi nhà họ Lâm đã gửi bà mối tới, cầu hôn nhị công tử nhà họ Lâm cho con, còn nói nhị công tử nhà họ Lâm đã thầm yêu con từ lâu."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận