Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 123
Quý Ương cũng nghĩ như vậy, nàng biết Bùi Tri Diễn từng đạt giải nhất kỳ thi hội, không khỏi tò mò hỏi: “Phu quân trước đây tham gia thi hội có đi Đăng Cao Lâu treo thẻ cầu nguyện không?”
Bùi Tri Diễn mỉm cười lắc đầu: ‘‘Không.”
Quý Ương nghĩ cũng đúng, với tính cách của hắn, làm sao có thể đặt hy vọng vào những việc vô nghĩa như vậy.
Quý Ương nghĩ không thông là, khi đó hắn đã là hội nguyên, sao không tham gia thi đình.
Nàng đem điều thắc mắc trong lòng hỏi ra, Bùi Tri Diễn ngẩng đầu nhìn về một nơi nào đó, vuốt ve mái tóc dài của Quý Ương, chậm rãi nói: “Luôn muốn thử làm những việc mình chưa từng làm, ta đã là hội nguyên, lại có bổng lộc của phủ Định Bắc Hầu, nàng nghĩ kết quả thi đình sẽ thế nào.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bùi Tri Diễn nói rất bình thản, thần sắc cũng điềm nhiên, nhưng lời này nghe vào thì chỉ có thể gói gọn trong hai chữ “ngạo mạn”, nhưng hắn thực sự có tư cách đó.
“Không nói chuyện ta nữa.” Bùi Tri Diễn thu hồi ánh mắt, mỉm cười nhìn Quý Ương: ‘‘Bản quan vẫn chưa thẩm vấn xong.”
Đáng lẽ là một câu nói đầy uy nghi, lúc này lại xen lẫn hơi thở ám muội, khiến Quý Ương đỏ bừng mặt, lông mi rung rinh như cánh bướm.
Trong lòng không khỏi bắt đầu nghĩ đến những điều lung tung, làm người ta động lòng.
Bùi Tri Diễn ngắm nhìn sự thẹn thùng của nàng, tâm trạng vui vẻ, khóe môi mang theo nụ cười thích thú.
Ngón tay trắng nõn của Quý Ương bám vào quan phục của Bùi Tri Diễn, giống như tuyết trắng đậu trên cành hồng mai.
Nàng run giọng nói: “Đại nhân muốn hỏi gì thì hỏi.”
Quý Ương cau mày, đôi mắt hơi hạ thấp toát lên vẻ đáng thương.
Tim nàng đập thình thịch.
Ngón tay dài của hắn nắm lấy cằm nàng nhẹ nâng lên, bị ánh mắt u tối của hắn bắt lấy, trong lòng Quý Ương lập tức muốn thoái lui, Bùi Tri Diễn mặc quan phục, không cười nói gì thì áp lực thật quá lớn.
Quý Ương cắn môi, thở dốc, ánh mắt của Bùi Tri Diễn lướt qua cổ trắng mịn của nàng, dừng lại trên đôi môi, cuối cùng nhìn chăm chăm vào đôi mắt đỏ hồng của nàng, khóe môi nở nụ cười tùy tiện: ‘‘Nàng nghĩ ngồi trên đùi bản quan, bản quan sẽ nương tay sao?”
Quý Ương xấu hổ không chịu nổi, đôi mắt run rẩy, chỉ nhỏ giọng thốt ra hai chữ: "…Hôn quan."
Một tiểu cô nương như thế, dù làm hôn quan cũng có gì đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-50-3.html.]
Bùi Tri Diễn ngả lưng dựa vào ghế, đưa tay cởi một chiếc khuy áo. Hắn thực sự muốn hỏi rõ ràng từng việc nàng đã làm trong ngày hôm nay, hắn muốn biết, muốn kiểm soát mọi thứ của nàng.
Nhưng lời đến miệng, Bùi Tri Diễn lại đổi giọng: "Dám mạo phạm quan chức triều đình, nàng có biết tội gì không?"
Quý Ương cảm thấy hắn thật sự quá xấu xa, trước đây là xấu ra mặt, bây giờ lại âm thầm mà xấu.
"Vậy đại nhân thế này mà ức h.i.ế.p tiểu nữ, lại đáng tội gì?"
Bùi Tri Diễn nhìn nàng, càng thêm đạo mạo: "Ức hiếp? Bản quan có làm gì đâu."
Quý Ương ngẩng đầu nhìn hắn, bày ra vẻ mặt ấm ức đáng thương: "Vậy lúc này tay đại nhân đang đặt ở đâu?"
Bùi Tri Diễn vô tư xoa nắn eo thon trong lòng bàn tay: "Thế này đã tính là ức h.i.ế.p sao?" Hắn giả vờ khó khăn gật đầu: ‘‘Vậy ta phải làm sao để ngồi vững trên tội danh này đây."
Cuộc “thẩm vấn” này đến khi kết thúc thì trăng đã treo cao.
Quý Ương toàn thân mệt mỏi, chẳng muốn dùng bữa tối, nhưng vẫn bị Bùi Tri Diễn ép ngồi vào bàn ăn.
"Thiếp không muốn ăn." Quý Ương mắt lim dim tựa vào lòng Bùi Tri Diễn, hiếm khi giở tính nhõng nhẽo.
Lúc này nàng chỉ muốn ngủ.
Bùi Tri Diễn không để ý, múc một muỗng canh cá đưa đến miệng nàng: "Uống một hớp canh cho ấm bụng trước."
Quý Ương không tình nguyện mở miệng uống, cả người ấm ức ủ rũ, nhưng lại rất ngoan ngoãn nghe lời.
"Đủ rồi." Quý Ương nghiêng mặt.
Bùi Tri Diễn kiên nhẫn dỗ dành nàng mở miệng.
Bích Hà đứng bên cạnh nhìn mà kinh ngạc không thôi, dù biết thường ngày thế tử luôn cưng chiều thế tử phi, nhưng ôm vào lòng, tự tay đút ăn thế này thật sự làm nàng ngỡ ngàng.
Thế tử gia của họ là người cao quý đến nhường nào.
Bích Hà không biết, Bùi Tri Diễn đang tận hưởng từng khoảnh khắc.
Sau khi đút cho Quý Ương uống nửa bát canh cá, Bùi Tri Diễn lấy khăn lau miệng cho nàng, mỉm cười: "Thật là một bảo bối ngoan ngoãn."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận