Ràng Buộc Dịu Dàng - Chi Đông
Chương 109
Bùi Tri Diễn y phục chỉnh tề không thấy gì lạ, chỉ có đôi môi như thấm đẫm nước, đỏ hồng lên như bị cọ xát.
Bùi Tri Diễn chậm rãi l.i.ế.m nhẹ môi, như thể đang thưởng thức, hắn vuốt nhẹ những sợi tóc rơi xuống của Quý Ương, hỏi: “Thoải mái rồi?”
Quý Ương co người lại, vùi đầu vào n.g.ự.c hắn, nhắm mắt giả vờ không nghe thấy.
Ngay cả hô hấp của nàng cũng gấp gáp.
Bùi Tri Diễn thấy nếu trêu nàng nữa thì nàng có lẽ sẽ khóc mất, liền cười nói: “Đi thay y phục, nếu không sẽ lỡ mất hội đèn.”
Hôm nay là rằm tháng Giêng, cả hai chưa có dịp cùng nhau đón Tết và sinh nhật, nên Bùi Tri Diễn đã hứa sẽ dẫn nàng đi dạo đêm hội.
Quý Ương khẽ ừ một tiếng nhỏ như tiếng muỗi, chạy trốn vào phòng trong.
Trên con đường tĩnh lặng cách khu chợ đêm nhộn nhịp chỉ một con phố, Bùi Tri Diễn và Quý Ương nắm tay nhau chầm chậm bước đi bên bờ sông, Quý Ương mặc áo lông hồ trắng, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn nửa ẩn dưới vành mũ rộng, thỉnh thoảng ngẩng đầu thúc giục: “Ca ca, đi nhanh lên.”
Bùi Tri Diễn đáp lại dễ dàng, nhưng bước chân không hề nhanh hơn, hắn còn muốn nghe nàng gọi thêm vài tiếng nữa.
“Tôn huynh.”
Nghe có người gọi phía sau, Quý Ương còn chưa kịp phản ứng thì Bùi Tri Diễn đã quay lại.
Một chiếc kiệu đến gần, Giang Quân Nghĩa cười nhìn Bùi Tri Diễn nói: “Quả nhiên là ngươi.” Hắn lại nhìn sang Quý Ương, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, đánh giá nàng từ trên xuống dưới: ‘‘Đây là muội muội của ngươi?”
Ánh mắt Bùi Tri Diễn tối lại: ‘‘Thu lại đôi mắt đó của ngươi, đừng có dính lên người muội muội ta.”
Hắn cười nhưng trong mắt không hề có chút ý cười nào, Bùi Tri Diễn cảm thấy trước đây mình chưa bao giờ cực đoan như vậy, nhưng bây giờ lại muốn móc mắt Giang Quân Nghĩa ra.
Quý Ương cảm thấy người này không phải người tốt, nàng nép vào sau lưng Bùi Tri Diễn, nhỏ giọng gọi: “Ca ca.”
Giang Quân Nghĩa phớt lờ lời của Bùi Tri Diễn, tự cho rằng mình đã gặp nhiều mỹ nhân, nhưng nhan sắc thế này vẫn là lần đầu.
Chợt nghe “bốp” một tiếng, kiệu của Giang Quân Nghĩa rung lên, hắn cũng lảo đảo.
Giang Quân Nghĩa hốt hoảng, khó khăn lắm mới giữ được thăng bằng, giận dữ quát: “Chuyện gì thế!”
Quý Ương thấy rõ, vừa rồi là Bùi Tri Diễn đá một cái.
Hắn lạnh lùng nhìn Giang Quân Nghĩa, chậm rãi hỏi: “Bảo ngươi dời mắt đi, không nghe thấy à?”
Đôi mắt sắc bén của Bùi Tri Diễn ánh lên sự kiêu ngạo và ngang tàng, không kiêng nể gì.
Tim Quý Ương đập thình thịch vì phấn khích.
Giang Quân Nghĩa chưa bao giờ bị mất mặt như vậy, ánh mắt lóe lên vẻ ác độc, nhưng nhớ đến lời cảnh báo của Dương Trác, đành phải nhịn.
Hắn hậm hực nói: “Không nhìn nữa, chỉ vì ngươi ta mới nhịn, người khác thì không dễ như vậy đâu.”
Bùi Tri Diễn mặt không đổi sắc nói: “Đi thôi.”
Nói xong, hắn không quay đầu lại, ôm Quý Ương đi tiếp.
Gương mặt Giang Quân Nghĩa trở nên âm u, chờ khi chuyện xong xuôi, g.i.ế.c Tô Hoài rồi, tính mạng tiểu cô nương này có thể giữ lại...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/rang-buoc-diu-dang/chuong-45-2.html.]
Đi một đoạn, Quý Ương mới hỏi: “Ca ca, hắn là ai?”
Bùi Tri Diễn vuốt mũ nàng, thấy mắt nàng bị che bởi vành mũ lông, không nhịn được cười: “Là kẻ xấu.”
Quý Ương khó chịu né tránh tay hắn, nói: “Có phải là người đã đưa hai nữ tử cho chàng không?”
Nếu không, Bùi Tri Diễn không cần phải đối phó với hắn.
Bùi Tri Diễn không muốn nói nhiều để bẩn tai Quý Ương, chỉ gật đầu: “Ừ, Ương Ương trở nên thông minh rồi.”
Nghe giọng điệu hắn thật sự xem nàng như trẻ con, Quý Ương nhíu mày trừng mắt nhìn hắn.
Tiếc rằng dáng vẻ mềm mại ấy không có chút uy lực nào.
Bùi Tri Diễn cười cười chuyển chủ đề: “Đến chợ rồi nhớ nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, đừng để lạc.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Quý Ương đan tay mình vào tay hắn, giơ lên cho hắn xem: ‘‘Nắm chặt rồi.”
Bùi Tri Diễn nghiêng đầu, thật là ngoan đến mức hắn muốn hôn nàng ngay bây giờ.
Đèn hội ở đây không thể so với kinh thành nhưng Quý Ương vẫn hứng thú, nàng dừng lại trước một quầy bán trang sức, nói với Bùi Tri Diễn: “Nhanh giúp ta chọn một cái.”
Bùi Tri Diễn thực sự cảm thấy những món đồ rẻ tiền này không xứng với Quý Ương, nhưng vẫn nghiêm túc chọn một cây trâm gỗ đàn khắc hoa lan để cài lên tóc nàng.
Người bán là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, bà ta đứng bên cạnh khen ngợi: “Phu nhân cài cây trâm này thật đẹp, công tử mua đi.”
Quý Ương nghiêng đầu cười với bà: “Đây là ca ca của ta.”
Người phụ nữ liên tục kêu ôi chao: ‘‘Là tôi mắt kém, cô nương đừng trách.”
Quý Ương mỉm cười nói: “Không sao đâu.”
Thấy Quý Ương ăn mặc như tiểu thư nhà giàu, người phụ nữ không khỏi nghĩ đến người cháu vừa đỗ tú tài của mình, liền nói: “Cô nương xinh đẹp như vậy, đã có nơi gửi gắm nào chưa?”
Quý Ương mím môi cười nhìn Bùi Tri Diễn, khẽ chạm vào lòng bàn tay hắn: “Chưa có đâu, ca ca không cho ta gả đi sớm.”
Quý Ương ngẩng đầu trêu hắn: “Phải không, ca ca?”
Bùi Tri Diễn thấy nụ cười tinh nghịch trên môi nàng, suýt nữa bật cười, hắn bỏ một lượng bạc lên quầy, nắm tay Quý Ương đi tiếp.
“Ngươi còn chưa trả lời ta.” Quý Ương lắc tay hắn không chịu bỏ qua.
Đang đùa vui quá sao?
Bùi Tri Diễn khi đi qua một ngõ hẻm liền kéo Quý Ương vào trong.
Con hẻm tối đen, Quý Ương chớp mắt ngạc nhiên hỏi: “...Ca ca?”
Bùi Tri Diễn lướt lưỡi qua vòm miệng, hôn lên môi nàng, hắn quấn lấy lưỡi nàng, tạo ra những âm thanh ướt át đầy ám muội.
Đây là ở ngoài mà! Bên ngoài hẻm vẫn có người đi qua đi lại, nếu dừng lại nhìn một chút sẽ thấy họ đang làm gì.
Nghe thấy có người bước chân chậm lại, tim Quý Ương như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng vội đẩy vai Bùi Tri Diễn.
Bùi Tri Diễn buông nàng ra, ôm nữ tử nhỏ xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên giấu vào áo choàng của mình, cuối cùng nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của nàng: “Phải, đừng gả đi nữa, ở bên ca ca cả đời.”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228: Phiên ngoại 1
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231: Phiên ngoại 2
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
Bạn cần đăng nhập để bình luận