Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta
Chương 88
Dù sao chuyện này coi như không bị vạch trần, con của Tần quý nhân cũng không có cơ hội kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Là một người nông dân chất phác, trong nhà có thêm nam đinh làm ruộng, ông ấy vui mừng còn không kịp. Huống chi nam đinh này còn mang trong mình dòng m.á.u của ông ấy.
Lục bộ thượng thư ngây người gật đầu.
Hiểu rồi.
Nhưng chúng thần không muốn hiểu.
Thái tử nhìn những viên quan nhị phẩm này từng người một trợn mắt há hốc mồm, trong lòng đột nhiên rất sảng khoái, còn sảng khoái hơn so với trước kia hóng hớt.
Thì ra cắt dưa xem người ta mất mặt lại là chuyện vui vẻ như vậy!
Thái tử nén cười: “Cho nên, chuyện của Tần quý nhân và hoàng thái tôn đã không còn gì có thể khiến bản cung khiếp sợ...”
【Chờ đã! Tần quý nhân phá thai là vì hoàng hậu!】
“Ta —”
Thái tử chấn động, giây tiếp theo, che miệng lại.
... Hít, cắn trúng lưỡi rồi.
Nhưng hắn vẫn suýt chút nữa không nhịn được sự kinh ngạc trong lòng —
Ngươi nói gì cơ?!
Vì ai cơ?!
Tần quý nhân phá thai là vì ai cơ?!
【Là vì hoàng hậu không bị người đời chỉ trích!!!】
【Ú hú! Hơn một tháng nay, hoàng hậu ngày nào cũng đến thăm nàng ta, quan tâm nàng ta.】
【Ú hú!!! Chính miệng nàng ta nói với hoàng hậu, nàng ta chỉ là một nữ nhi nông hộ, thái tôn là hoàng thái tôn cao cao tại thượng, dung mạo tuấn mỹ như vậy, thân phận lại cao quý như vậy, còn tự mình nói yêu nàng ta, nàng ta vừa sợ hãi lại vừa cảm kích, không ngờ bản thân thấp kém như vậy, vậy mà cũng có thể được thiên tử để mắt đến, vì tình yêu này, nàng ta có thể c.h.ế.t vì hắn.】
【Sau đó! Nàng ta nói, bây giờ nàng ta phát hiện, thứ mà hoàng thái tôn cho nàng ta không phải là tình yêu, hoàng hậu mới là người thật lòng yêu thương nàng ta.】
“Bộp —”
Chiếc hốt trong tay Đậu thừa tướng “roẹt” một tiếng rơi xuống đất.
Gì mà hoàng hậu mới là người thật lòng yêu thương nàng ta?!
Chuyện này… Chẳng lẽ Tần quý nhân đối với muội muội hắn…
【Quan tâm đến con người nàng ta, chứ không phải là quý nhân của hoàng đế, tình nhân của thái tôn, mẫu thân của hoàng tôn.】
Đậu thừa tướng: “...”
Đậu thừa tướng thở phào một hơi, dùng tay áo quan bào lau mồ hôi trên trán.
Hứa Yên Miểu, ngươi nói chuyện có thể đừng ngắt quãng được không! Quan tâm thì cứ nói là quan tâm, thiếu một chữ là dọa c.h.ế.t người ta đấy.
Ông ấy đã bảy mươi bảy tuổi rồi, không chịu nổi dày vò đâu.
“Hô —”
Không ít quan viên thở hổn hển.
Cũng dọa c.h.ế.t bọn họ rồi!
Vừa rồi không ai dám thở mạnh!
【Trong cung gần đây đồn đại nàng ta không giữ phụ đạo, hoàng hậu đã nhanh chóng đè xuống, nhưng vẫn có vài lời đồn đại truyền đến tai nàng ta, vốn dĩ nàng ta muốn dựa vào đứa con trong bụng để sống tiếp, nhưng nàng ta không muốn hoàng hậu thu lưu bảo vệ nàng ta bị liên lụy danh tiếng, sau này bị người đời nói là ngu ngốc, là dung túng, vậy mà lại đi che chở cho một người phụ nữ phóng đãng không biết tự trọng tự ái.】
【Sau đó nàng ta liền thừa dịp không ai chú ý, trực tiếp nhảy từ trên bậc thang xuống, hít — lăn một đường, m.á.u me kéo thành vệt dài. Thật là thảm. Chuyện này Ký Tuế làm thật sự là thiếu đạo đức, nếu không phải hắn đi nói với hoàng đế chuyện «Nữ giới», thì cũng sẽ không…】
【Thảm đến mức ta cũng không muốn hóng hớt nữa…】
【Haiz. May quá may quá, may mà Tần quý nhân không biết những lời thái tôn nói trong ngục, nếu không vất vả lắm mới được thái y cứu sống, phỏng chừng sẽ trực tiếp nhảy hồ tự vẫn mất.】
Thái tôn đã nói gì trong ngục?
Tuy biết là không nên nghe, nhưng thật sự rất tò mò…
Bách quan vừa mới hoàn hồn từ chuyện của Tần quý nhân và hoàng hậu, lại nhịn không được muốn tìm đường chết.
Mỗi người đều dỏng tai lên, tò mò muốn nghe.
【Ối ối ối! Vừa nói xong đã bị cữu cữu đánh một bạt tai — trước đó cảnh tượng cữu cữu đón cháu trai ra khỏi ngục còn đặc biệt ôn tình, xoay tay lại cho một bạt tai… Phụt, thái tôn sợ ngây người. Che mặt không dám tin tưởng ha ha ha ha ha!】
【Nhưng mà cũng khó trách, dù sao thì thái tôn này cái gì cũng dám nói ra…】
【Chậc chậc… ‘Ta không muốn ra ngoài, A Trừng đã c.h.ế.t rồi, ta cũng không muốn sống nữa!’ Không muốn sống sao lúc trước không thấy ngươi tuyệt thực chờ chết?】
Danh sách chương
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328