Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta
Chương 149
Lão Hoàng Đế suy nghĩ: "Đây chẳng phải là lập doanh trại vững chắc, đánh trận chắc thắng hay sao!"
Đây là chiến pháp ổn định nhất, ít sai sót nhất, tỷ lệ thắng cao nhất. Đánh trận trên đất bằng đã rất có lợi, dùng trên biển, lại càng thích hợp hơn.
Ánh mắt nhìn Tạ Lạc Thủy trở nên tán thưởng: "Ngươi rất tốt." Đây không tính là biện pháp quá thông minh hay kinh diễm, nhưng một người không đọc nhiều sách, cũng chưa từng được đào tạo bài bản mà có thể nghĩ ra được, rõ ràng là đã rất dụng tâm.
…
Lão Hoàng Đế nảy ra một ý tưởng: "Hơn nữa, những hòn đảo đó nằm trong tay Đại Hạ, tàu thuyền khác muốn lên đảo bổ sung vật tư, phải nộp lệ phí cửa ải chứ nhỉ?"
Tạ Lạc Thủy hơi mở to mắt.
Nàng thật sự không hiểu, tại sao bậc quân vương làm gì cũng nghĩ đến chuyện kiếm tiền . Hoàng Đế chẳng phải nên là người quyết đoán, ngày nào cũng lạnh lùng, thao túng quyền thuật, để cho quần thần vây quanh mình, vắt óc suy đoán tâm tư của ông ta sao?
"Đại khái là như vậy!" Lão Hoàng Đế theo bản năng muốn vỗ vai Tạ Lạc Thủy, tay đưa ra được một nửa thì nhớ ra giới tính của đối phương liền rụt lại, chỉ nói miệng: "Những gì trẫm muốn dặn dò ngươi chỉ có vậy, ngươi lui xuống đi."
Tạ Lạc Thủy rời đi, Lão Hoàng Đế vội vàng gọi Hộ Bộ Thượng Thư đến, kể lại một lượt, rồi hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Nhắc lại từ này mấy lần, mắt Hộ Bộ Thượng Thư sáng lấp lánh, như phát ra ánh sáng của tiền: "Chiếm quần đảo thậm chí không cần tiêu hao thủy sư, có thể điều những tội phạm bị kết án nặng nhưng không phải tội c.h.ế.t trong nhà lao ra, nói cho bọn họ biết, cứ thăm dò xong một hòn đảo, là có thể giảm án thích đáng."
Như vậy, vạn nhất có hy sinh, cũng không cần phải lo lắng đến việc cấp dưỡng cho gia đình họ.
Còn những tội phạm đó nếu muốn làm phản, cũng phải xem thủy sư Đại Hạ có đồng ý hay không.
Lão Hoàng Đế suy nghĩ một chút, bổ sung: "Còn cả thổ dân xung quanh …những man di muốn gia nhập Đại Hạ, có thể định ra một thời hạn, chỉ cần gia nhập đội tàu khai phá đảo, đủ thời hạn, là có thể được nhập tịch Đại Hạ, cũng đỡ phải để bọn họ vắt óc tìm cách lén lút nhập cảnh."
Nhưng những người này chết, nhất định phải cấp dưỡng cho gia đình họ.
Hộ Bộ Thượng Thư không khỏi nhíu mày.
Chưa được mấy hơi thở, lông mày lại giãn ra, cười nói: "Bệ hạ thánh minh! Chi phí bồi dưỡng thủy sư không phải là thứ mà những người này có thể sánh bằng, tiền cấp dưỡng có nhiều đến mấy, cũng vẫn tốt hơn tiêu hao thủy sư, nếu bọn họ tình nguyện đi thăm dò đảo, thật sự là không còn gì tuyệt vời hơn."
Hơn nữa, dù là tội phạm hay man di, đều phải trải qua huấn luyện nghiêm ngặt của quân đội, đây là khoản chi tài chính thiết yếu.
Hai kẻ hám tiền nhanh chóng sắp xếp chương trình, một kẻ hám tiền khác cũng cùng với bộ phận của mình đến bờ biển Bột Hải.
Lễ Bộ Thị Lang nghe nói Hoàng Đế quyết định để Đại tướng quân dẫn một toán quân nhỏ cùng Tạ Lạc Thủy xuất hải.
Ngăn chặn cướp biển và thổ dân chặn g.i.ế.c là một lý do, phô trương binh lực ở nước ngoài, dùng vũ lực uy hiếp, thể hiện sự hùng mạnh của Đại Hạ, đồng thời mở thông đường hàng hải cũng là một lý do khác.
"Vì ta giỏi thủy chiến mà."
Đại tướng quân vừa từ bên ngoài về, tay còn xách trứng gà và thịt.
Hai người đứng trong bếp nhỏ, Lễ Bộ Thị Lang nhận lấy trứng đập vào bát, Đại tướng quân ngồi xổm xuống nhóm lửa, thổi vào ống lửa hai cái, hít một hơi rồi tiếp tục nói: "Ngươi yên tâm, trên tàu có rất nhiều quân nhu, Bệ hạ không phải phái ta đi chịu chết."
"Có những thứ gì?"
Lễ Bộ Thị Lang vừa hỏi, vừa cầm d.a.o băm thịt trên thớt, tiện tay đưa bát cho Đại tướng quân, Đại tướng quân rắc muối, đổ dầu vào, bắt đầu khuấy.
"Cung, tên, mũi tên cơ bản đã chuẩn bị hơn một triệu, còn lại là binh khí lạnh..."
"Xèo—"
Trứng trộn dầu muối được đảo trong chảo.
"Mỗi chiến thuyền được trang bị năm mươi cây lao ngắn, đao, câu liêm, bình tro, móc leo, phi tiêu đầu lê, phi tiêu nhỏ, mỗi người một bộ mũ giáp, mộc bài; về vũ khí nóng, mỗi hạm đội được trang bị một trăm khẩu s.ú.n.g ngắn, s.ú.n.g đại bác, s.ú.n.g hỏa mai, tên lửa, chĩa lửa, pháo lửa, cầu lửa, tên lửa, diều lửa, quả khói, s.ú.n.g thần công cỡ trung và lớn bằng đồng hoặc sắt..."
"Thuốc men thì sao?"
"Cũng mang theo rồi! Các loại thuốc thông dụng đều có đủ, rất nhiều."
"Thuốc thông dụng à... Ngươi đừng có ăn vụng đấy!" Lễ Bộ Thị Lang rút đôi đũa đánh vào tay người này: "Cho thịt vào luôn đi, ta ra xe ngựa lấy hộp trang điểm của ta."
"Hộp trang điểm? Lấy cái này làm gì?"
...
Nghe nói, Lễ Bộ Thị Lang bị bệnh, bệnh rất nặng.
Không hợp thủy thổ, vừa đến thành phố ven biển Bột Hải này đã nôn mửa, người rất yếu.
Danh sách chương
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328