Thiên Kim Thật Không Thèm Để Ý Anh
Chương 218: Chương 218
Bị phán thế nào thì là như thế.
Phải bị trừng phạt.
Khi cha Mục tỉnh lại, liền nhìn thấy mẹ Mục đang ngồi trên ghế sofa trong phòng bệnh, xem một đống hợp đồng, gọi điện xác minh tình hình với các nhân viên cũ của công ty.
Công ty phía cha Mục sụp đổ, rất nhiều người lo lắng ông sẽ quỵt lương nên đã bắt đầu đi tìm việc khác, điều đó cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng công ty đang phá sản lại đột ngột trở thành chi nhánh của tập đoàn nhà họ Đồng, đẳng cấp công ty tăng vọt, phúc lợi thậm chí còn tốt hơn trước kia, khiến những nhân viên ở lại đều vô cùng ngạc nhiên và vui mừng.
Một số người đã rời đi cũng muốn quay trở lại, nhà họ Đồng cũng đều tiếp nhận hết, đồng thời thông báo sẽ cử hai quản lý nhân sự đến để đàm phán lại tiền lương và phúc lợi với các nhân viên.
Tình hình công ty lập tức chuyển biến tốt lên rất nhiều.
Lúc này, mẹ Mục đang kiểm tra lại tình hình của công ty, sau khi nắm rõ sẽ bàn giao lại cho người của nhà họ Đồng.
Đang nói chuyện thì thấy cha Mục tỉnh lại, động tác của bà khựng lại một chút, sau đó lại tiếp tục trò chuyện, sắp xếp mọi việc xong xuôi mới cúp máy rồi ra ngoài gọi bác sĩ.
Bác sĩ vào kiểm tra sơ bộ cho cha Mục, dặn dò mẹ Mục vài câu rồi rời đi.
Cha Mục nhìn mẹ Mục, môi run run, gọi: “Nhân Tầm à…”
Mẹ Mục nhìn bộ dạng yếu ớt của ông, sau đó nói: “Nhà họ Đồng đồng ý thu mua công ty, rất nhiều việc đã thương lượng xong rồi, ông…”
Đôi mắt cha Mục lập tức sáng lên, vội hỏi: “Họ có thể… đầu tư vốn không? Dự án này làm xong chắc chắn sẽ có lãi…”
“Họ chỉ thu mua thôi.”
“Bà bảo Đóa Đóa đi xin họ giúp tôi!”
“Ông nghĩ Đóa Đóa còn giúp ông sao? Ông đã làm con bé tổn thương đến mức ấy rồi. Nhà họ Đồng đồng ý làm vậy đã là hết lòng hết dạ rồi.”
Cha Mục lại trở nên im lặng. Mẹ Mục không bận t@m đến cảm xúc của ông, tiếp tục báo cáo tình hình bên này.
Bắt đầu từ chuyện công ty, rồi nói đến chuyện Mục Khuynh Dao đã làm tổn thương Thẩm Trúc Hàng và Lý Tân Ninh, hiện đang bị tạm giam ở đồn cảnh sát. Bà sẽ không giúp đỡ Mục Khuynh Dao nữa, đã hoàn toàn thất vọng về đứa con này.
Trước kia, bà còn nghĩ đến chuyện tìm chỗ ở cho Mục Khuynh Dao, sắp xếp chuyển trường. Bây giờ thì thấy không cần thiết nữa.
Trong mắt bà, đó là một đứa trẻ khiến người ta cảm thấy sợ hãi — rõ ràng là do chính mình nuôi lớn, vậy mà sao lại trở nên như thế này?
Cha Mục nghe đến đây thì khẽ nhắm mắt lại, lông mày nhíu chặt, dường như cũng đầy phẫn nộ, nhưng chẳng nói lời nào.
Mẹ Mục tiếp tục: “Giờ ông đã tỉnh rồi thì tôi không ở lại nữa, bên tôi còn đang sửa nhà. Tôi sẽ thuê hộ lý chăm sóc cho ông, Tiểu Diệc cũng sẽ thỉnh thoảng qua thăm…”
“Nhân Tầm…” – Cha Mục đột nhiên mở mắt, đưa tay định nắm lấy tay mẹ Mục, nhưng cánh tay đang cắm kim truyền khiến ông không thể nhúc nhích.
Mẹ Mục vẫn bình thản tiếp tục: “Tôi còn một ít tiền lưu động, đến lúc sẽ chuyển cho ông.”
Thấy mẹ Mục thật sự định rời đi, cha Mục không màng đến kim truyền nữa, đột ngột vươn tay kéo lấy áo bà, giọng gấp gáp: “Đừng đi mà được không? Tha thứ cho tôi đi, tôi thật sự rất nhớ bà… tôi…”
“Không được.” – Mẹ Mục dứt khoát từ chối.
Đây là điều cha Mục chưa từng nghĩ đến. Ông lần đầu tiên thấy mẹ Mục có dáng vẻ như thế này.
Rõ ràng bà đã chịu đến thăm ông sau khi mọi chuyện xảy ra, nhưng lại không chịu tha thứ…
Cuối cùng, mẹ Mục vẫn bắt đầu thu dọn đồ đạc, ra ngoài sắp xếp thuê người chăm sóc.
Khi bà quay lại, tiếp tục thu xếp hành lý và đặt vé tàu về, cha Mục nói: “Tiền bà cứ giữ đi… giữ mà dùng.”
“Không cần, tôi sẽ chuyển cho ông. Tôi không muốn tiếp nhận thêm bất kỳ lòng tốt nào từ ông nữa. Từ nay về sau, chúng ta đừng liên lạc nữa.”
Nói xong, mẹ Mục xách túi rời đi, để lại cha Mục một mình trong phòng bệnh.
Bà không muốn nhận thêm bất cứ điều gì từ cha Mục, cũng là để không lưu lại ẩn họa cho tương lai.
Sau khi đến, Mục Khuynh Diệc đã kể cho bà biết cha Mục cũng đã đánh Mục Khuynh Dao, có lẽ đó chính là nguyên nhân đã khiến cô bé mất kiểm soát.
Đó cũng là lời cảnh tỉnh để bà hiểu rằng: cha Mục đã bạo hành gia đình.
Một người đàn ông vướng vào gái gú, cờ bạc, còn đánh đập vợ con — không xứng đáng được tha thứ, đáng bị dìm xuống bùn đất, đừng để làm hại người khác nữa.
Bà không muốn khiến các con thất vọng thêm lần nào nữa, cho nên lần này, bà phải làm cho sạch sẽ, dứt khoát.
Hộ lý thấy tay cha Mục rỉ máu liền hốt hoảng gọi bác sĩ, khiến phòng bệnh náo loạn một lúc. Cha Mục như người mất hồn.
Cô con gái mà ông giữ lại thì cầm dao đâm ông. Cô con gái mà ông từng ghét bỏ lại là người cứu giúp ông.
Công ty ông điều hành thì sụp đổ, người vợ từng luôn dịu dàng giờ đây buộc phải trở nên mạnh mẽ. Chỉ còn mình ông, vẫn vô dụng như cũ, chỉ biết dùng bạo lực để trút giận.
Thật sự vô dụng.
Trường học bắt đầu điều tra sự việc bạo lực lần này, chuyện Thẩm Trúc Hàng ngoại tình với Lý Tân Ninh trong thời gian đính hôn — hơn nữa còn là do Lý Tân Ninh chủ động quyến rũ — cũng bị lan truyền ra ngoài.
Thẩm Trúc Hàng bị thương, Lý Tân Ninh bị rạch một đường trên cánh tay, phải khâu lại, có khả năng sẽ để lại sẹo. Cô ta đã khóc liền mấy ngày. Hai người này hiện đều chưa đi học lại, chắc là đang nghỉ ngơi hồi phục.
Về phần Mục Khuynh Dao thì không có tin tức gì rõ ràng, nhà họ Mục dường như cũng buông tay không quản nữa, e là chỉ đợi tuyên án.
Nói cho cùng, ngay cả cha nuôi cũng dám đâm, nhà họ Mục còn có thể quản nổi sao?
Gần đây, mỗi lần Mục Khuynh Diệc và Hứa Hân Đóa đi học đều sẽ gặp những ánh mắt kỳ quái từ các học sinh xung quanh.
Mục Khuynh Diệc từng là kiểu nam thần trong mắt mọi người, giờ cũng trở thành đối tượng của mấy tin đồn bàn tán, dần dần danh tiếng không còn được như trước, số nữ sinh nguyện ý đứng ra bênh vực cậu ta cũng ít đi thấy rõ.
Còn Hứa Hân Đóa thì ngay từ khi chuyển trường đã quen với việc bị bàn tán rồi, giờ đây những lời phê bình dành cho cô cũng ít hơn, thậm chí có chiều hướng tốt lên. Dù sao mọi người vẫn có lòng thương cảm dành cho người bị hại, nên số người đứng về phía Hứa Hân Đóa ngày một nhiều.
Danh sách chương
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Trêu chọc
- Chương 3: Món nợ
- Chương 4: Lớp bổ túc
- Chương 5: Cược
- Chương 6: Nổi tiếng
- Chương 7: Thi đấu
- Chương 8: Phục thù
- Chương 9: Náo loạn
- Chương 10: Quay lại nước
- Chương 11: Anh trai
- Chương 12: Ván trượt
- Chương 13: Cứu trợ
- Chương 14: Kinh ngạc
- Chương 15: Trừng phạt
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Hồi ức
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Làm sáng tỏ
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Khó chịu
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24: Kình Địch tình yêu
- Chương 25: Chương 25
- Chương 26: Chương 26
- Chương 27: Sinh nhật
- Chương 28: Chương 28
- Chương 29: Chương 29
- Chương 30: Chương 30
- Chương 31: Chương 31
- Chương 32: Quà tặng
- Chương 33: Chương 33
- Chương 34: Chương 34
- Chương 35: Chương 35
- Chương 36: Chương 36
- Chương 37: Chương 37
- Chương 38: Ôm ấp
- Chương 39: Chương 39
- Chương 40: Chương 40
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Khiêu Vũ
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Doãn Họa
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chuyển đi
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Thi
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
- Chương 61: Chương 61
- Chương 62: Chương 62
- Chương 63: Thoa Thuốc
- Chương 64: Chương 64
- Chương 65: Chương 65
- Chương 66: Chương 66
- Chương 67: Chương 67
- Chương 68: Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Báo thù
- Chương 80: Chương 80
- Chương 81: Chương 81
- Chương 82: Chương 82
- Chương 83: Chương 83
- Chương 84: Chương 84
- Chương 85: Chương 85
- Chương 86: Chương 86
- Chương 87: Chương 87
- Chương 88: Chương 88
- Chương 89: Chương 89
- Chương 90: Chương 90
- Chương 91: Chương 91
- Chương 92: Chương 92
- Chương 93: Chương 93
- Chương 94: Chương 94
- Chương 95: Chương 95
- Chương 96: Chương 96
- Chương 97: Thấu Hiểu
- Chương 98: Chương 98
- Chương 99: Mở mang nhận thức
- Chương 100: Chương 100
- Chương 101: Chương 101
- Chương 102: Từ bỏ
- Chương 103: Chương 103
- Chương 104: Chương 104
- Chương 105: Chương 105
- Chương 106: Chương 106
- Chương 107: Chương 107
- Chương 108: Chương 108
- Chương 109: Chương 109
- Chương 110: Chương 110
- Chương 111: Chương 111
- Chương 112: Chung kết
- Chương 113: Chương 113
- Chương 114: Chương 114
- Chương 115: Chương 115
- Chương 116: Chương 116
- Chương 117: Chương 117
- Chương 118: Chương 118
- Chương 119: Chương 119
- Chương 120: Chương 120
- Chương 121: Chương 121
- Chương 122: Chương 122
- Chương 123: Bài Văn
- Chương 124: Chương 124
- Chương 125: Từ chối
- Chương 126: Chương 126
- Chương 127: Chương 127
- Chương 128: Chương 128
- Chương 129: Ly hôn
- Chương 130: Chương 130
- Chương 131: Anh em
- Chương 132: Chương 132
- Chương 133: Chương 133
- Chương 134: Chương 134
- Chương 135: Chương 135
- Chương 136: Chương 136
- Chương 137: Chương 137
- Chương 138: Tuyết rơi
- Chương 139: Chương 139
- Chương 140: Giáng sinh
- Chương 141: Chương 141
- Chương 142: Chương 142
- Chương 143: Chương 143
- Chương 144: Chương 144
- Chương 145: Chương 145
- Chương 146: Kỳ thi
- Chương 147: Chương 147
- Chương 148: Chương 148
- Chương 149: Chương 149
- Chương 150: Chương 150
- Chương 151: Chương 151
- Chương 152: Ghen
- Chương 153: Chương 153
- Chương 154: Chương 154
- Chương 155: Phát hiện
- Chương 156: Chương 156
- Chương 157: Chương 157
- Chương 158: Chương 158
- Chương 159: Chương 159
- Chương 160: Chương 160
- Chương 161: Chương 161
- Chương 162: Chương 162
- Chương 163: Chương 163
- Chương 164: Nụ hôn đầu
- Chương 165: Đỏ mặt
- Chương 166: Chương 166
- Chương 167: Chương 167
- Chương 168: Chương 168
- Chương 169: Chương 169
- Chương 170: Chương 170
- Chương 171: Tết Nguyên Đán
- Chương 172: Chương 172
- Chương 173: Chương 173
- Chương 174: Buổi chụp hình
- Chương 175: Chương 175
- Chương 176: Chương 176
- Chương 177: Tóc ngắn
- Chương 178: Chương 178
- Chương 179: Chương 179
- Chương 180: Chương 180
- Chương 181: Sáng tác nhạc
- Chương 182: Chương 182
- Chương 183: Bảo vệ người mình
- Chương 184: Chương 184
- Chương 185: Say rượu
- Chương 186: Chương 186
- Chương 187: Hoán đổi
- Chương 188: Chương 188
- Chương 189: Xấu hổ
- Chương 190: Chương 190
- Chương 191: Chương 191
- Chương 192: Do dự
- Chương 193: Chương 193
- Chương 194: Gặp mặt
- Chương 195: Chương 195
- Chương 196: Chương 196
- Chương 197: Chương 197
- Chương 198: Chương 198
- Chương 199: Chương 199
- Chương 200: Trà xanh
- Chương 201: Trà xanh 2
- Chương 202: Chương 202
- Chương 203: Chương 203
- Chương 204: Hợp đồng
- Chương 205: Chương 205
- Chương 206: Chương 206
- Chương 207: Phá sản
- Chương 208: Chương 208
- Chương 209: Chương 209
- Chương 210: Chương 210
- Chương 211: Chương 211
- Chương 212: Chương 212
- Chương 213: Vặn vẹo
- Chương 214: Vặn vẹo 2
- Chương 215: Chương 215
- Chương 216: Chương 216
- Chương 217: Chương 217
- Chương 218: Chương 218
- Chương 219: Chữa lành
- Chương 220: Thi
- Chương 221: Chương 221
- Chương 222: Chương 222
- Chương 223: Làm nũng
- Chương 224: Chương 224
- Chương 225: Phỏng vấn
- Chương 226: Chương 226
- Chương 227: Chương 227
- Chương 228: Chương 228
- Chương 229: Chương 229
- Chương 230: Bạn gái
- Chương 231: Chương 231
- Chương 232: Chương 232
- Chương 233: Chương 233
- Chương 234: Lớp 12
- Chương 235: Chương 235
- Chương 236: Kết cục
- Chương 237: Kết cục 2
- Chương 238: Kết cục 3
- Chương 239: Kết cục 4
- Chương 240: Kết cục 5
- Chương 241: Ngoại Truyện 1
- Chương 242
- Chương 243: Ngoại Truyện 2
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248: Ngoại Truyện 3 (Hoàn toàn văn)