Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 9
----
May là tôi không để mấy ông lớn phải đợi quá lâu, bên ngoài thì có tiếng gõ cửa.
Hứa Bối Đóa đến mở cửa, chính là thím Hai và Hứa Quang Diệu, phía sau còn có vài người thân của anh.
Hứa Bối Đóa trông có vẻ lúng túng, sau đó nháy mắt ra hiệu cho thím Hai, là trong nhà đang có chút phiền phức.
Sau đó nói vào trong nhà: “Xin lỗi, các anh, người thân trong nhà đến, chúng ta ra ngoài nói nhé, trong nhà có quá nhiều người, không thể nói ở đây được. ”
Thế là mấy người đàn ông mặc đồ đen trông hung dữ kia nhanh chóng nhập vai, từ trong nhà nhất quán đi ra ngoài.
Bên ngoài, dân trong thôn kéo đến đứng xung quanh ngày càng nhiều hơn, xem ra sắp có chuyện náo nhiệt để theo dõi.
Hứa Bối Đóa nhìn thấy Hứa Quang Diệu, gần như lao ra ngoài, mẹ của Hứa Quang Diệu sợ đến mức run rẩy.
Hứa Bối Đóa liền khóc lóc than thở, vô cùng nhập vai, nói với giọng điệu đáng thương: "Anh Quang Diệu, thím, hai người hôm nay không phải đến dạm hỏi sao? Sau này chúng ta là người một nhà, nhất định phải giúp đỡ con. ”
Trong khi đó, mẹ của Hứa Quang Diệu cảm thấy lo sợ trước sự việc bất ngờ này, bà nhìn thấy phía sau Hứa Bối Đóa là một hàng người hung dữ mặc đồ đen, lại có chút do dự, lùi lại sau một bước, vội vàng nói: "Đóa Đóa con đừng lo thôn, đã xảy ra việc gì? Nhà chúng ta có thể giúp con...”
Trưởng ban bảo vệ vừa cao vừa khỏe, khoanh tay trước ngực, giọng nói thô bạo, hung dữ: "Các người là phụ huynh của cô gái này sao? ”
“Ehem, chết dở, ta đã quen dùng từ phụ huynh, chắc là không ai để ý” Vị trưởng ban trong lòng chợt nhận ra,
Mẹ của Quang Diệu bị dọa sợ đến không dám trả lời, ba của anh cũng trầm mặt nhìn.
“Mẹ, những người này là ai, ba mẹ của Đóa Đóa đã gây rắc rối gì với những người này”, Quang Diệu hoang mang thắc mắc.
Trưởng ban bảo vệ tiếp tục nói: "Các người xem khi nào trả tiền! 20,000 vạn, một đồng cũng không được thiếu! ”
Những lời này thốt ra, liền làm mọi người há hốc miệng.
Hứa Quang Diệu lên tiếng: "Anh nói cái gì? Anh mở miệng ra là muốn tống tiền người khác, tôi sẽ lên Huyện kiện anh! Xã hội bây giờ đều có pháp luật! ”
Hứa Bối Đóa thừa cơ thêu dệt thêm, vẻ mặt đáng thương nói: "Anh Quang Diệu, em cũng mới biết, ba mẹ em ở bên ngoài nợ bọn cho vay nặng lãi, bây giờ gộp lại cả gốc lẫn lãi lên đến 20,000 vạn.
Cô giọng khóc nức nở nói tiếp: "20,000 vạn! Là tròn 20,000 vạn! Con nhịn ăn nhịn uống làm việc mấy năm cũng không đư 20,000 vạn trả cho họ!!! ”
Một người mặc đồ đen khác lập tức phản ứng lại, không ngừng lớn tiếng nói: "Đúng, 20,000 vạn, một đồng cũng không được thiếu! ”
"Các người nếu còn không trả, thì đợi nhặt xác của cô gái này đi! ”
Người bảo vệ trẻ tuổi làm hành động cắt cổ, biểu cảm hung dữ, cố gắng nhịn cười.
Ba của Quang Diệu kéo mẹ của anh lại, nhỏ tiếng nói: "Hôm nhà của cô ấy tổ chức tang lễ, lúc ngồi ăn, không phải nghe nói là ba mẹ của cô ấy là bị xe ba bánh đụng chết sao? ”
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Kết Thúc Toàn Văn