Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 82
"Với tấm bằng tốt nghiệp hiện tại, anh chỉ có thể ở Huyện thành làm một giáo viên Trung học cơ sở bình thường. Nếu vào Đại học, vậy thì khác rồi, hiện tại sinh viên vô cùng có giá, tốt nghiệp Đại học ra sẽ nhận được phân bổ công tác tốt hơn nữa, thậm chí còn có khả năng vào đơn vị ở Tỉnh thành."
"Ở trường học †ồi tàn này đi làm anh rất thống khổ, anh cảm giác mọi người đều rất lạc hậu, bọn họ căn bản không hiểu cái gì là mới mẻ hiện đại, ngay cả nhạc vi tính còn chưa được nghe qua. Tất cả đều vì một chút tiền lương mỗi tháng mà anh cả ngày phải lên lớp, dự họp, lại còn phải viết giáo án không ngừng, phiền chết đi được."
Hứa Bối Đóa nghĩ thâm, tên này sao không bị trời phạt đi...
Hiện tại có bao nhiêu người còn trong hoàn cảnh nghèo khó, đừng nói mỗi tháng có tiền lương ổn định, chỉ tính chuyện ấm no, ăn uống hằng ngày cũng nan giải.
Người không có công tác chính thức, chỉ có thể chạy việc lặt vặt vất vả khắp nơi, ăn bữa nay lo bữa mai,...
Thời điểm thu hoạch còn phải làm việc liên tục ở ngoài đồng ruộng, giống như những người trong thôn, ai cũng bị cong lưng, chờ đến già rồi tích cóp một thân bệnh tật.
Lôi thanh không biết tốt xấu mà tiếp tục buôn bã:
"Đóa Đóa, đôi khi anh thật sự rất ngưỡng mộ em, ngưỡng mộ em không có việc ổn định, một người dễ dàng, chỉ cần ở đây trông cửa lớn, tự do tự tại, em không hiểu những người câm bát sắt giống như bị dây thừng trói lại, không có bất kỳ tự do cá nhân nào.”
Hứa Bối Đóa nắm chặt nắm tay, thật sự muốn đánh người.
Cô nhớ tới một câu nói nổi tiếng của một người đàn ông giàu có ở đời sau: "Có nhiều tiên như thế, thật sự rất thống khổ, tôi thích nhất những ngày kiếm được ít tiên..."
Hiện tại rõ ràng chính Lôi Thanh là người đã cướp công việc của Hứa Bối Đóa, người chiếm lấy bát sắt này, không làm cũng được hưởng mà còn ở chỗ này buồn bực!
Hứa bối đóa nghĩ thâm, đây là lúc nên ra tay. "Đồ của tôi, tôi muốn lấy về từng thứ một!
Công việc của tôi, anh mang trả đây đi!"
Một đêm trôi qua, ngày hôm sau Hứa Bối Đóa chuẩn bị đi đến trường học.
Cô suy nghĩ một chút, mảnh đất bỏ trống phía đối diện trường học nên lấy để làm gì bây giờ.
Trước đó, cô đi dạo một vòng quanh nhà thờ tổ, sắp xếp tiến độ thực hiện.
Hiện tại kiến trúc chính của nhà đã được xây cao, bài vị của các vị tổ tiên cũng được đặt, còn thiếu trang trí nội thất nữa thôi.
Những công nhân hoàn thành các công việc trước đó đã ngồi xe vận tải lớn chuyển đến nhà xưởng trong Huyện rồi.
Bản thân lần này, xây mới nhà thờ tổ chính là công trình có mặt mũi nhất ở trong thôn, trưởng thôn cũng xuất ra không ít tiền, muốn trang trí thật cầu kỳ, làm các vị tổ tiên nở mặt nở mày.
Nhưng mà sau ngày hôm qua, trưởng thôn thấy hai mẹ con Lục Chức Nghệ là gia đình văn hóa khen từ đường này có văn hóa nghệ thuật đặc thù, mọi người trở nên hãnh diện lại quyết tâm xuất thêm một khoản tiên nữa ra.
Trưởng thôn mặt vui mừng, ngập tràn tự hào và tham vọng lớn lao nói với Hứa Bối Đóa:
"Con à, hôm qua chú đã tính toán kỹ rồi, con nghĩ lại xem thôn của chúng ta gần Huyện thành như thế, cũng gân đường quốc lộ, giao thông thuận tiện tứ bề, có khi vê sau lại tạo thành một Huyện có địa điểm du lịch văn hóal"
Ông ta tràn đầy tham vọng, nhìn về tương lai một cách nghiêm túc:
"Đến lúc đó thôn của chúng ta cũng phải có một vài công trình kiến trúc, giống như từ đường này, ngày hôm qua chú nghe nói có một số họa sĩ nổi tiếng cũng vẽ về nội dung đó, còn đi nước Pháp đạt giải thưởng gì đó..."
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Kết Thúc Toàn Văn
Bạn cần đăng nhập để bình luận